TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 6
Chương 6

Tô Cẩm Nguyên dựa mình vào góc tường, lúc này mới hoàn toàn thả lỏng.

Chàng thiếu niên đối diện tùy ý duỗi thẳng chân, khều nhẹ đống lửa. Gương mặt tuấn mỹ của hắn, dưới ánh lửa bập bùng, hắt lên một sắc trắng lạnh lẽo. Đôi mắt phượng hẹp dài, yêu mị, ẩn chứa một sự xa cách khôn cùng. Khi nụ cười ban nãy vụt tắt, đôi môi mỏng màu đỏ nhạt của hắn lại trông thật thanh khiết.

Hắn khều lên một tia lửa nhỏ, rồi lại tiện tay dập tắt. Khóe miệng hắn khẽ nhếch lên trong một thoáng, đoạn ngả người ra sau, dáng vẻ nhàn tản, phóng khoáng, tựa như một vị công tử phong lưu đang du ngoạn ngoại thành.

Nào ai ngờ được, sau này chính hắn sẽ tắm máu hoàng thành. Nào ai hay, hắn sẽ trở nên lạnh lùng, sắt đá đến nhường ấy, một mồi lửa thiêu rụi cả cung vàng điện ngọc.

Phủ Trấn Quốc Tướng quân Tiêu gia, từ trên xuống dưới đều là võ tướng, tiếng tăm lẫy lừng, có vị thế không nhỏ trong triều. Tô gia nếu so với Tiêu gia, gia thế quả thực kém xa một bậc. Lẽ ra, với thân phận của nàng, vốn không có cơ hội được gả vào Tiêu gia. Nhưng năm đó, phụ thân nàng đã từng lấy mạng mình để cứu Tiêu tướng quân một phen.

Mẫu thân nàng mất sớm, đệ đệ lại thất lạc từ khi còn thơ bé, trong nhà chỉ còn trơ trọi một mình nàng.

Lúc lâm chung, phụ thân đã đem nàng gửi gắm cho Tiêu tướng quân. Và Tiêu tướng quân, để đáp lại ân cứu mạng của phụ thân nàng, đã hứa hôn trưởng tử Tiêu Vân Hi cho nàng ngay trước khi hơi thở cuối cùng của ông lịm tắt.

Tiêu Vân Hi hơn nàng chín tuổi, tính ra đã sớm đến tuổi thành gia lập thất. Nhưng nàng khi ấy còn quá nhỏ, chưa tới tuổi cập kê.

Cũng vì lẽ đó mà Tiêu gia đã để hắn chờ đợi nàng. Trong khi mấy vị công tử khác trong Tiêu gia, dù nhỏ tuổi hơn hắn, đều đã cưới vợ cả rồi, duy chỉ có hôn sự của Tiêu Vân Hi là cứ kéo dài mãi cho đến tận bây giờ.

Ai ai cũng nói, nàng tuy sớm mồ côi cả cha lẫn mẹ, nhưng lại được Tướng quân phủ chở che, chỉ cần gả vào đó là có thể hưởng phúc một đời, vinh hoa phú quý không thiếu. Ngay cả người thím của nàng cũng ngày đêm ganh tị với mối hôn sự này, cho rằng nàng đã vớ được món hời lớn, chỉ muốn tìm cách đoạt lấy.

Nhưng, nào ai biết được, Tiêu gia chẳng bao lâu nữa sẽ gặp họa diệt môn, bị gán cho tội danh thông đồng với địch, mưu phản quốc mà phải chịu cảnh tịch biên gia sản, tru di cửu tộc?

Chàng thiếu niên trước mắt này, chính là người duy nhất còn sót lại của Tiêu gia.

Phụ thân hắn vốn là phó tướng dưới trướng Tiêu lão tướng quân, hơn mười năm trước đã tử trận nơi sa trường. Thê tử của ông khi ấy đang mang thai, vì quá đau buồn mà sinh khó rồi qua đời, chỉ kịp để lại đứa con trai duy nhất này. Tiêu tướng quân đã ôm hắn về phủ nuôi dưỡng, đặt tên là Vân Yến, coi như con đẻ mà thương yêu.

7

0

2 tháng trước

6 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.