TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 14
Chương 14

Tạ Vân Yến một khi đã kháng cự, ắt phải bỏ mạng. Khi ấy, Tiêu gia cũng sẽ bị gán tội mưu nghịch, không còn cơ hội xoay chuyển tình thế.

Tô Cẩm Nguyên níu chặt lấy cánh tay y, nhìn đám người của Thú Doanh đang mỗi lúc một áp sát, giọng nàng trầm xuống:

"Tạ công tử, huynh hãy tin muội!"

Ánh mắt Tạ Vân Yến nhìn xoáy vào đôi mắt nàng. Trong con ngươi đen láy thăm thẳm kia in rõ bóng hình y, còn gương mặt tuy có phần xanh xao của nàng lại không một thoáng nao núng hay chột dạ.

Y đột nhiên dúi một vật vào lòng Tô Cẩm Nguyên.

"Tô Cẩm Nguyên, Tiêu đại ca đã đợi cô mấy năm ròng, đến phút cuối cùng vẫn một lòng bảo vệ cô. Ta chỉ mong huynh ấy đã không nhìn lầm người."

"Hãy nhớ cho kỹ những lời cô vừa nói. Nếu cô không làm được, ta nhất định sẽ lóc từng miếng thịt trên người cô!"

Y vứt thanh trường kiếm đang cầm, gỡ tay Tô Cẩm Nguyên đang níu chặt lấy mình ra, rồi mới quay người đối diện với đám đông đã áp sát ngay trước mặt, cất cao giọng:

"Tiêu gia tuyệt đối không bao giờ thông đồng với giặc ngoại xâm, phản bội đất nước, Tiêu tướng quân và người của Tiêu gia cũng tuyệt không có lòng dạ mưu phản. Ta nguyện theo các vị trở về kinh thành để tiếp nhận điều tra."

"Ta tin tưởng Bệ hạ anh minh thánh đức, Ngài tuyệt đối sẽ không xử oan người trung lương!"

Mũi tên trên chiếc nỏ đeo ở cổ tay La Du vốn đã được lắp sẵn, chỉ chờ lệnh là bắn ra. Hắn vốn phụng mệnh đến để bắt giữ Tạ Vân Yến, chỉ cần y có dấu hiệu kháng cự là lập tức gϊếŧ chết tại chỗ, sau đó gán tội mưu nghịch để làm liên lụy Tiêu gia. Nhưng nào ai ngờ được vị công tử nổi danh kiêu căng bất trị, xưa nay không hề chịu khuất phục bất kỳ ai này, lại có thể chủ động buông bỏ vũ khí.

Tô Cẩm Nguyên thấy sắc mặt La Du chợt trở nên hung tợn, dường như định giơ tay hành động, vội vàng gượng dậy, cất giọng lanh lảnh:

"Tiêu gia trăm năm một lòng vì nước, thay mặt Đại Tấn nam chinh bắc chiến, Tiêu tướng quân tuyệt đối không thể nào thông đồng với giặc, bán nước!"

"Tạ công tử tuy không phải người của Tiêu gia, nhưng cũng là người quang minh lỗi lạc, không dám làm trái thánh mệnh, nguyện về kinh tiếp nhận điều tra, chờ Bệ hạ minh xét, trả lại sự trong sạch cho Tiêu gia!!"

Những lời Tạ Vân Yến vừa thốt ra vốn đã vận dụng nội công, khiến hầu hết mọi người xung quanh đều nghe rõ mồn một, còn giọng của Tô Cẩm Nguyên lại càng thêm chói tai.

Hai bên còn chưa kịp giao thủ, Tạ Vân Yến đã chủ động thúc thủ chịu trói. Người của Thú Doanh đang vây quanh cũng bất giác dừng tay. Nếu lúc này La Du còn ra tay gϊếŧ y, há chẳng phải là tự nói cho thiên hạ biết rõ mục đích thực sự của chuyến đi này hay sao?

La Du mặt đầy vẻ hậm hực, lặng lẽ giấu mũi tên trên nỏ vào trong tay áo bào, lên tiếng nói: "Tạ công tử chịu hợp tác thì tốt quá rồi. Người đâu, áp giải cả hai bọn họ đi!"

"Khoan đã!"

8

0

2 tháng trước

5 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.