0 chữ
Chương 12
Chương 12 4
Tạ Vân Yến vươn tay che cho Tô Cẩm Hoàn trong xe ngựa, ấn nàng ngồi lại khi thấy nàng định xông ra, rồi mới tuốt kiếm, giọng lạnh như băng hướng về đám người bên ngoài: "Các ngươi là ai?"
Hắn chưa vội động thủ, bởi đám người này đều mặc quân phục.
"Bản tướng là La Du, Hiệu úy Thú Doanh, phụng mệnh đến bắt người của Tiêu gia."
Tên cầm đầu đám quân lính đã siết chặt vòng vây quanh Tạ Vân Yến. "Tạ công tử, ngài và Tiêu gia giao tình sâu nặng, Bệ hạ hạ lệnh cho thuộc hạ bọn ta bắt ngài về kinh."
Ánh mắt Tạ Vân Yến chợt sắc lạnh: "Bệ hạ sao có thể hạ lệnh bắt người của Tiêu gia? Các ngươi rốt cuộc là ai, dám cả gan mạo danh người của Thú Doanh nơi kinh kỳ!"
La Du bèn rút lệnh bài bên hông, giơ về phía Tạ Vân Yến: "Tạ công tử cũng từng ra vào quân doanh, chắc không thể không nhận ra lệnh bài này?"
Tạ Vân Yến nhìn chằm chằm tấm lệnh bài, sắc mặt tức thì biến đổi.
La Du nói tiếp: "Tạ công tử có lẽ vẫn chưa hay tin, Tiêu lão tướng quân khi dẫn binh đến quận Lâm Xuyên đã cấu kết với phản quân, thất trận ngay tại cửa ải, khiến đại quân Nam Việt xâm nhập. Bệ hạ đã hạ chỉ, toàn bộ nam nhân Tiêu gia đều phải bắt giữ để hỏi tội."
"Ngài tuy chưa nhập tịch Tiêu gia, nhưng là nghĩa tử của Tiêu Tẫn, vậy nên cũng xin mời theo chúng tôi một chuyến."
"Không thể nào!"
Tạ Vân Yến gầm lên. Tiêu thúc sao có thể bại trận? Huống hồ, sao thúc ấy lại có thể cấu kết với phản quân?
"Tiêu Tẫn đã bỏ mạng tại Lâm Xuyên rồi. Mong Tạ công tử đừng gây khó dễ cho bọn thuộc hạ, bằng không, đừng trách thuộc hạ vô tình."
"Người đâu, bắt hắn lại cho ta!"
Nghe tin Tiêu lão tướng quân tử trận, sắc mặt Tạ Vân Yến trắng bệch trong khoảnh khắc. Thấy đám người kia ập đến, hắn đâu cam tâm chịu trói, vung kiếm định xông lên, muốn đoạt thế chủ động. Nhưng, Tô Cẩm Hoàn đã đột ngột giữ chặt hắn lại.
"Tô Cẩm Hoàn!!"
Tô Cẩm Hoàn ôm chặt lấy hông hắn, giọng vừa nhanh vừa gấp, ghé sát vào tai hắn, nói khẽ:
"Tạ công tử, La Du là tướng lĩnh của Thú Doanh, mà Thú Doanh là cấm quân trực thuộc hoàng cung, chỉ phụng mệnh Bệ hạ."
"Hắn đã đích thân đến bắt huynh thì tuyệt không thể chỉ mang theo ít người thế này. Khoan hãy nói huynh có địch lại họ không, cho dù huynh có trốn thoát được thật, thì Tiêu gia trên dưới cũng sẽ bị khép chặt tội danh cấu kết với giặc, phản quốc."
"Huynh tuy không phải con ruột của Tiêu gia, nhưng từ nhỏ đã lớn lên tại Tiêu gia, chịu ơn giáo dưỡng của Tiêu gia, mọi hành động, cử chỉ của huynh đều gắn liền với Tiêu gia."
Hắn chưa vội động thủ, bởi đám người này đều mặc quân phục.
"Bản tướng là La Du, Hiệu úy Thú Doanh, phụng mệnh đến bắt người của Tiêu gia."
Tên cầm đầu đám quân lính đã siết chặt vòng vây quanh Tạ Vân Yến. "Tạ công tử, ngài và Tiêu gia giao tình sâu nặng, Bệ hạ hạ lệnh cho thuộc hạ bọn ta bắt ngài về kinh."
Ánh mắt Tạ Vân Yến chợt sắc lạnh: "Bệ hạ sao có thể hạ lệnh bắt người của Tiêu gia? Các ngươi rốt cuộc là ai, dám cả gan mạo danh người của Thú Doanh nơi kinh kỳ!"
La Du bèn rút lệnh bài bên hông, giơ về phía Tạ Vân Yến: "Tạ công tử cũng từng ra vào quân doanh, chắc không thể không nhận ra lệnh bài này?"
La Du nói tiếp: "Tạ công tử có lẽ vẫn chưa hay tin, Tiêu lão tướng quân khi dẫn binh đến quận Lâm Xuyên đã cấu kết với phản quân, thất trận ngay tại cửa ải, khiến đại quân Nam Việt xâm nhập. Bệ hạ đã hạ chỉ, toàn bộ nam nhân Tiêu gia đều phải bắt giữ để hỏi tội."
"Ngài tuy chưa nhập tịch Tiêu gia, nhưng là nghĩa tử của Tiêu Tẫn, vậy nên cũng xin mời theo chúng tôi một chuyến."
"Không thể nào!"
Tạ Vân Yến gầm lên. Tiêu thúc sao có thể bại trận? Huống hồ, sao thúc ấy lại có thể cấu kết với phản quân?
"Tiêu Tẫn đã bỏ mạng tại Lâm Xuyên rồi. Mong Tạ công tử đừng gây khó dễ cho bọn thuộc hạ, bằng không, đừng trách thuộc hạ vô tình."
"Người đâu, bắt hắn lại cho ta!"
Nghe tin Tiêu lão tướng quân tử trận, sắc mặt Tạ Vân Yến trắng bệch trong khoảnh khắc. Thấy đám người kia ập đến, hắn đâu cam tâm chịu trói, vung kiếm định xông lên, muốn đoạt thế chủ động. Nhưng, Tô Cẩm Hoàn đã đột ngột giữ chặt hắn lại.
Tô Cẩm Hoàn ôm chặt lấy hông hắn, giọng vừa nhanh vừa gấp, ghé sát vào tai hắn, nói khẽ:
"Tạ công tử, La Du là tướng lĩnh của Thú Doanh, mà Thú Doanh là cấm quân trực thuộc hoàng cung, chỉ phụng mệnh Bệ hạ."
"Hắn đã đích thân đến bắt huynh thì tuyệt không thể chỉ mang theo ít người thế này. Khoan hãy nói huynh có địch lại họ không, cho dù huynh có trốn thoát được thật, thì Tiêu gia trên dưới cũng sẽ bị khép chặt tội danh cấu kết với giặc, phản quốc."
"Huynh tuy không phải con ruột của Tiêu gia, nhưng từ nhỏ đã lớn lên tại Tiêu gia, chịu ơn giáo dưỡng của Tiêu gia, mọi hành động, cử chỉ của huynh đều gắn liền với Tiêu gia."
8
0
2 tháng trước
1 tuần trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
