0 chữ
Chương 25
Chương 25
Lâm Hựu xuống nhà đúng giờ. Nhờ ký ức của nguyên chủ, anh nhận ra ngay người đàn ông đang đứng tựa vào cửa xe, vẻ mặt vừa u sầu vừa cau có, miệng còn phì phèo thuốc lá kia chính là Đinh Vạn Bằng.
Anh bước tới, lễ phép chào: “Chào anh Đinh!”
“Cậu là...” Đinh Vạn Bằng ngẩng đầu nhìn, thấy một thanh niên ăn mặc giản dị áo thun trắng, quần jeans, đầu tóc gọn gàng, đang đi về phía mình, trong thoáng chốc anh ta không nhận ra là ai.
Cậu này trông cũng bảnh bao đấy chứ. Chẳng lẽ là nghệ sĩ mới của công ty?
Nụ cười sáng sủa thế kia, nếu chưa ký hợp đồng với ai thì cũng đáng cân nhắc lắm...
Đinh Vạn Bằng đang cau mày suy nghĩ thì Lâm Hựu bật cười, lên tiếng: “Anh Đinh, em đây mà.”
Cái vẻ mặt ngơ ngác của người quản lý này đúng là buồn cười thật.
“Cậu... cậu là Lâm Hựu?”
Nghe giọng nói quen quen, Đinh Vạn Bằng mới giật mình nhận ra, lập tức kinh ngạc đến độ trố mắt, há miệng, không tin nổi nhìn anh.
Cũng phải thôi.
Trước giờ Lâm Hựu toàn trang điểm đậm đến mức dọa người, tóc thì nhuộm loè loẹt theo phong cách sát mã đặc. Đinh Vạn Bằng chỉ cần liếc qua một cái là thấy đau mắt.
Giờ nhìn thấy một Lâm Hựu để mặt mộc, áo trắng quần jeans, tóc ngắn đen nhánh, trông chẳng khác gì cậu trai hàng xóm ngoan hiền, làm sao anh ta liên tưởng nổi đó lại là cùng một người?
Lâm Hựu cười nhẹ: “Vâng, là em.”
“Em... Em sao lại...”
Đinh Vạn Bằng sững người nhìn cậu, há hốc miệng mãi không khép lại được.
Nếu bình thường Lâm Hựu đã có gương mặt như thế này, thì anh ta cũng chẳng thấy gu thẩm mỹ của sếp Sở có vấn đề gì.
Nhưng anh ta vẫn không hiểu nếu đã đẹp sẵn như vậy, sao trước kia cứ phải trát phấn dày cộm, tóc nhuộm rực rỡ, ăn mặc kỳ quặc như thể mặt thật không dám gặp ai?
Trước giờ Đinh Vạn Bằng cứ tưởng Lâm Hựu tẩy trang ra thì sẽ kinh dị lắm.
Giờ mới biết, thì ra là do gu thẩm mỹ từng “nguy hiểm đến tính mạng” của Lâm Hựu mà thôi.
Thấy Đinh Vạn Bằng ngẩn ngơ đến mức sắp hóa đá, Lâm Hựu mỉm cười giải thích: “Anh cũng biết mấy hôm trước em dính vài tin đồn không hay với mấy người bạn, làm nhiều người hiểu lầm.”
“Sau đó em cũng nghĩ lại, thấy mình ăn mặc đúng là kỳ quặc thật, dễ gây hiểu lầm... nên em đã cắt tóc, nhuộm lại đen rồi. Như vậy... trông không xấu chứ ạ?”
Cậu hỏi mà giống như cậu trai tuổi mới lớn đang rụt rè xin ý kiến người lớn vậy đó.
Anh bước tới, lễ phép chào: “Chào anh Đinh!”
“Cậu là...” Đinh Vạn Bằng ngẩng đầu nhìn, thấy một thanh niên ăn mặc giản dị áo thun trắng, quần jeans, đầu tóc gọn gàng, đang đi về phía mình, trong thoáng chốc anh ta không nhận ra là ai.
Cậu này trông cũng bảnh bao đấy chứ. Chẳng lẽ là nghệ sĩ mới của công ty?
Nụ cười sáng sủa thế kia, nếu chưa ký hợp đồng với ai thì cũng đáng cân nhắc lắm...
Đinh Vạn Bằng đang cau mày suy nghĩ thì Lâm Hựu bật cười, lên tiếng: “Anh Đinh, em đây mà.”
Cái vẻ mặt ngơ ngác của người quản lý này đúng là buồn cười thật.
“Cậu... cậu là Lâm Hựu?”
Cũng phải thôi.
Trước giờ Lâm Hựu toàn trang điểm đậm đến mức dọa người, tóc thì nhuộm loè loẹt theo phong cách sát mã đặc. Đinh Vạn Bằng chỉ cần liếc qua một cái là thấy đau mắt.
Giờ nhìn thấy một Lâm Hựu để mặt mộc, áo trắng quần jeans, tóc ngắn đen nhánh, trông chẳng khác gì cậu trai hàng xóm ngoan hiền, làm sao anh ta liên tưởng nổi đó lại là cùng một người?
Lâm Hựu cười nhẹ: “Vâng, là em.”
“Em... Em sao lại...”
Đinh Vạn Bằng sững người nhìn cậu, há hốc miệng mãi không khép lại được.
Nếu bình thường Lâm Hựu đã có gương mặt như thế này, thì anh ta cũng chẳng thấy gu thẩm mỹ của sếp Sở có vấn đề gì.
Nhưng anh ta vẫn không hiểu nếu đã đẹp sẵn như vậy, sao trước kia cứ phải trát phấn dày cộm, tóc nhuộm rực rỡ, ăn mặc kỳ quặc như thể mặt thật không dám gặp ai?
Giờ mới biết, thì ra là do gu thẩm mỹ từng “nguy hiểm đến tính mạng” của Lâm Hựu mà thôi.
Thấy Đinh Vạn Bằng ngẩn ngơ đến mức sắp hóa đá, Lâm Hựu mỉm cười giải thích: “Anh cũng biết mấy hôm trước em dính vài tin đồn không hay với mấy người bạn, làm nhiều người hiểu lầm.”
“Sau đó em cũng nghĩ lại, thấy mình ăn mặc đúng là kỳ quặc thật, dễ gây hiểu lầm... nên em đã cắt tóc, nhuộm lại đen rồi. Như vậy... trông không xấu chứ ạ?”
Cậu hỏi mà giống như cậu trai tuổi mới lớn đang rụt rè xin ý kiến người lớn vậy đó.
3
0
2 tuần trước
1 tuần trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
