0 chữ
Chương 14
Chương 14
Có thể vì tác giả "Thế Thân" đặt bối cảnh công việc của thụ chính Dư Duệ trong giới giải trí, nên những nhân vật pháo hôi từng có liên hệ với Sở Bách Thịnh người làm tổng tài công ty giải trí, gần như đều là diễn viên.
Toàn bộ câu chuyện chẳng khác gì một vở cung đấu thời hiện đại trong giới giải trí.
Thế nên, nguyên chủ Lâm Hựu trong truyện cũng là một người nổi tiếng, ít nhất thì trên danh nghĩa là thế.
Nhưng khác với Lâm Hựu thật ngoài đời, người từng được các đạo diễn lớn nâng đỡ, vừa ra mắt đã được ca ngợi là "thiên phú diễn xuất", lăn lộn giữa phim nghệ thuật và điện ảnh chính thống, gặt hái vô số giải Ảnh đế...
Thì Lâm Hựu trong truyện chỉ là một minh tinh nhỏ mờ nhạt, diễn xuất thảm họa.
Không, nói đúng hơn, nguyên chủ thậm chí còn chưa tới nổi hàng mười tám B.
Năm nay mới 23 tuổi, tốt nghiệp Học viện Điện ảnh được hai năm. Nhờ vào quan hệ với Sở Bách Thịnh mà tài nguyên thì không thiếu, nhưng diễn xuất lại... thảm không kể xiết.
Sở Bách Thịnh tuy chẳng ưa gì nguyên chủ, không cho tài nguyên đỉnh. Nhưng vì là "vị hôn phu danh nghĩa", những cơ hội ở mức khá gồm vai phụ trong dự án lớn, vai chính trong phim nghệ thuật ít người biết, hay vai nam chính trong mấy bộ phim thần tượng sến súa cũng đủ chất đống.
Chỉ có điều nguyên chủ diễn dở đến mức khó tả.
Khán giả trong lẫn ngoài giới đều đồng loạt lên tiếng chỉ trích, mắng nguyên chủ là “bình hoa di động”, “trà xanh có tài nguyên”, chỉ biết nhờ chống lưng để lên sân khấu.
Nguyên chủ tự ti vì đôi mắt không đủ to, lại không dám đi chỉnh sửa. Lên phim vẫn cứ bôi son trát phấn đậm ngắt kiểu sát mã đặc, mong làm khán giả nhớ mặt nhưng cuối cùng lại thành trò cười.
Người ta bình luận.
[Một con chuột làm hỏng cả nồi canh. Một mình cậu ta kéo tụt đẳng cấp cả bộ phim.]
[Xin đừng đóng phim nữa. Về mà ôm chân đại gia nhà mình đi, đừng thả tay ra.]
Cái gu thẩm mỹ khó hiểu cùng phong độ diễn xuất tệ hại khiến người ta mặc định Lâm Hựu là người được bao nuôi, dùng con đường không mấy sạch sẽ để tiến thân.
Còn có những lời châm chọc mỉa mai: [Không hiểu kim chủ của cậu ta mắt mù cỡ nào mà coi trọng một kẻ thế này.]
Mỗi khi đọc được bình luận như thế, nguyên chủ tức giận đến mức phát run, liền yêu cầu bộ phận truyền thông của công ty xóa sạch những tin xấu và bình luận ác ý.
Dù không ai biết rõ thân phận của nguyên chủ là vị hôn phu của Sở Bách Thịnh, nhưng nhìn vào thái độ ngầm mặc nhận của Tổng Giám đốc Sở, ai cũng đoán được mối quan hệ không hề đơn giản.
Toàn bộ câu chuyện chẳng khác gì một vở cung đấu thời hiện đại trong giới giải trí.
Thế nên, nguyên chủ Lâm Hựu trong truyện cũng là một người nổi tiếng, ít nhất thì trên danh nghĩa là thế.
Nhưng khác với Lâm Hựu thật ngoài đời, người từng được các đạo diễn lớn nâng đỡ, vừa ra mắt đã được ca ngợi là "thiên phú diễn xuất", lăn lộn giữa phim nghệ thuật và điện ảnh chính thống, gặt hái vô số giải Ảnh đế...
Thì Lâm Hựu trong truyện chỉ là một minh tinh nhỏ mờ nhạt, diễn xuất thảm họa.
Không, nói đúng hơn, nguyên chủ thậm chí còn chưa tới nổi hàng mười tám B.
Sở Bách Thịnh tuy chẳng ưa gì nguyên chủ, không cho tài nguyên đỉnh. Nhưng vì là "vị hôn phu danh nghĩa", những cơ hội ở mức khá gồm vai phụ trong dự án lớn, vai chính trong phim nghệ thuật ít người biết, hay vai nam chính trong mấy bộ phim thần tượng sến súa cũng đủ chất đống.
Chỉ có điều nguyên chủ diễn dở đến mức khó tả.
Khán giả trong lẫn ngoài giới đều đồng loạt lên tiếng chỉ trích, mắng nguyên chủ là “bình hoa di động”, “trà xanh có tài nguyên”, chỉ biết nhờ chống lưng để lên sân khấu.
Nguyên chủ tự ti vì đôi mắt không đủ to, lại không dám đi chỉnh sửa. Lên phim vẫn cứ bôi son trát phấn đậm ngắt kiểu sát mã đặc, mong làm khán giả nhớ mặt nhưng cuối cùng lại thành trò cười.
[Một con chuột làm hỏng cả nồi canh. Một mình cậu ta kéo tụt đẳng cấp cả bộ phim.]
[Xin đừng đóng phim nữa. Về mà ôm chân đại gia nhà mình đi, đừng thả tay ra.]
Cái gu thẩm mỹ khó hiểu cùng phong độ diễn xuất tệ hại khiến người ta mặc định Lâm Hựu là người được bao nuôi, dùng con đường không mấy sạch sẽ để tiến thân.
Còn có những lời châm chọc mỉa mai: [Không hiểu kim chủ của cậu ta mắt mù cỡ nào mà coi trọng một kẻ thế này.]
Mỗi khi đọc được bình luận như thế, nguyên chủ tức giận đến mức phát run, liền yêu cầu bộ phận truyền thông của công ty xóa sạch những tin xấu và bình luận ác ý.
Dù không ai biết rõ thân phận của nguyên chủ là vị hôn phu của Sở Bách Thịnh, nhưng nhìn vào thái độ ngầm mặc nhận của Tổng Giám đốc Sở, ai cũng đoán được mối quan hệ không hề đơn giản.
3
0
2 tuần trước
1 tuần trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
