TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 12
Chương 12

Với tư cách là người kế thừa ký ức và thân thể của nguyên chủ, Lâm Hựu luôn ghi nhớ ân tình này.

“Alo, con chào ông, con là Lâm Hựu.” Đối diện với bậc trưởng bối thật lòng đối xử tốt với mình, giọng anh cũng trở nên nhẹ nhàng và kính trọng hơn hẳn.

“Là Tiểu Hựu à? Có chuyện gì vậy con?” Giọng ông cụ càng lúc càng hòa nhã, thân thiết.

“Dạ, là thế này ạ. Hôm nay con gọi điện cho ông là để báo với ông một chuyện... Con muốn cùng anh Bách Thịnh hủy bỏ hôn ước.”

Câu nói thẳng thắn, rõ ràng, không vòng vo.

Bên kia đầu dây, ông cụ Sở sững người trong thoáng chốc, rồi lập tức sốt sắng: “Hủy hôn? Sao lại như vậy? Có phải thằng Bách Thịnh nó bắt nạt con không? Con nói với ông, ông nhất định sẽ dạy dỗ nó cho con!”

Tuy gần đây ông có phần không hài lòng với phong cách ăn mặc kỳ quái của Lâm Hựu, nhưng vì lời hứa với cố nhân, ông vẫn luôn kiên quyết giữ lời.

Trong mắt ông, nếu Lâm Hựu chưa gây ra lỗi lầm gì quá lớn thì chuyện hôn ước không nên tùy tiện phá bỏ.

Nhà họ Lâm đang ngày càng xuống dốc, nếu cắt đứt mối liên hệ này ông thật sự lo cho tương lai của đứa nhỏ ấy.

“Con đừng nói mấy chuyện hủy hôn vội. Nếu Bách Thịnh nó làm gì không phải, con cứ nói với ông!” Ông cụ Sở nói, giọng gấp gáp không giấu nổi.

Lúc này, Sở Bách Thịnh khẽ nhíu mày. Trong lòng bắt đầu dấy lên nghi ngờ Lâm Hựu gọi điện kiểu này, chẳng phải là để lấy ông nội ra uy hϊếp mình đó sao?

Cũng dễ hiểu thôi. Trong nhà họ Sở, ông cụ là người nghiêm khắc nổi tiếng, chưa từng nhẹ tay với bất kỳ đứa cháu nào. Ấy vậy mà với một người ngoài như Lâm Hựu ông lại vô cùng hiền từ, đến mức còn muốn đem cháu đích tôn như anh ta mà gả cho Lâm Hựu.

Giống như Lâm Hựu mới là cháu ruột, còn anh ta thì chỉ là cái bóng.

Cảm giác ấy khiến bao nhiêu người trong dòng họ Sở đều âm thầm ganh tỵ.

“Không có đâu ông ạ. Anh Bách Thịnh luôn đối xử rất tốt với con, rất chu đáo.” Lâm Hựu mỉm cười, liếc mắt nhìn Sở Bách Thịnh một cái rồi dịu giọng giải thích, trong lòng thầm cười lạnh.

Anh không định tố cáo Sở Bách Thịnh, dù sao người ta cũng là cháu ruột ông ấy, còn anh thì chỉ là người ngoài.

Dù có được đối xử tốt đến mấy thì đến cuối cùng, người ông lựa chọn bênh vực vẫn là máu mủ nhà họ Sở.

“Thế thì vì sao lại đòi hủy hôn?” Ông cụ vẫn không hiểu.

4

0

2 tuần trước

10 giờ trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.