TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 23
Chương 21

Tháng Ba năm 2018 tại thành phố Thân Lam, gió xuân thổi mạnh, mưa rào tầm tã, cây cối xanh tốt, cả thành phố ngập tràn trong hương thơm của hoa mộc lan trắng, quả thật là một mùa xuân đẹp say lòng người.

Năm đó, Phó Yến Dung 19 tuổi.

Khi Quý Thừa đẩy cửa căn hộ Lam Đình, cảnh tượng trước mắt chẳng có gì bất ngờ.

Kịch bản vương vãi khắp phòng khách, còn Phó Yến Dung thì cuộn mình trong chăn điều hòa nằm ngủ trên ghế sofa. Mái tóc dài hơi rối che mất nửa gương mặt, chỉ thấy được nửa bên còn lại với nốt ruồi nước mắt nhỏ xinh dưới hàng mi dài.

Nhìn thế này thật là một gương mặt thanh tĩnh, che giấu được tính cách cực kỳ quái ác của hắn.

Quý Thừa thầm nghĩ vậy, ném túi đồ ăn mang về lên bàn, rồi nhìn đơn xin nghỉ việc của trợ lý sinh hoạt gửi qua điện thoại, bất đắc dĩ đánh thức Phó Yến Dung dậy.

"Thiếu gia, trợ lý trước lại làm gì không vừa ý cậu à?"

Quý Thừa gom những trang kịch bản rải rác dưới đất kẹp lại gọn gàng, ánh mắt tự nhiên liếc qua những dòng chữ chi chít trên đó. Phó Yến Dung đã dùng bút đánh dấu nhiều màu phân loại viết tiểu sử nhân vật, nhìn khối lượng công việc này, có lẽ hắn thực sự thức trắng đêm.

Quý Thừa thở dài, nói: "Bộ phim "Bốn Phần Ba" này Giang Minh đưa kịch bản cho cậu đầu tiên, có vẻ cậu rất hứng thú nhỉ?"

Đèn trong căn hộ được Quý Thừa bật hết lên, đèn tròn chưa thay mới cho ánh sáng chói chang, gần như giống hệt với đèn trường quay.

Ánh sáng chồng chéo làm Phó Yến Dung khó chịu, hắn đưa tay che mắt, một lúc sau mới khàn giọng đáp: "Không nhận."

Không nhận mà còn ghi chú nhiều thế?

"Cậu chắc chứ? Phó Yến Dung, thật sự đôi khi tôi không hiểu cậu đang nghĩ gì."

Phó Yến Dung ngước mắt lên, thờ ơ đáp: "Vậy thì đừng nghĩ."

Quý Thừa ấn thái dương, cảm thấy mình mãi mãi chỉ có thể duy trì quan hệ hợp tác với người như Phó Yến Dung. Vì thế anh không nói thêm gì nữa, đứng trước ghế sofa như đang ở văn phòng, mở tập hồ sơ báo cáo lịch trình sắp tới cho Phó Yến Dung.

"Nếu cậu không nhận phim của Giang Minh, thì lịch trình tiếp theo sẽ là phỏng vấn phim ảnh của Kim Chương, vai chính hai bộ phim truyền hình chiếu sóng trên đài trung ương, còn có một vị trí giám khảo chương trình giải trí."

"Kịch bản phim truyền hình tôi gửi cho cậu, tên là..."

"Hủy hết đi."

"...Kim Chương là đài truyền hình của Đông Ngu, ý của ông Tống là khá mong cậu đến."

Phó Yến Dung nghiêng đầu, nhìn chằm chằm vào mặt Quý Thừa, từ từ nói: "Quý Thừa, người thuê anh là tôi, không phải Tống Vấn."

Quý Thừa không nói gì, nhưng thái độ rất rõ ràng.

Hơn nữa, anh cũng rất rõ Phó Yến Dung sẽ không tùy tiện trong chuyện này.

Tống Vấn, người đứng đầu tập đoàn Đông Ngu hiện nay, bạn thân kiêm đối tác của bố mẹ Phó Yến Dung, cũng là người được ủy thác chăm sóc hắn trước khi bố mẹ hắn qua đời. Không nói đến tình cảm, chỉ riêng việc Phó Yến Dung nắm 10% cổ phần Đông Ngu, hắn sẽ không thể cắt đứt quan hệ với Đông Ngu.

Đây cũng là lý do hắn có thể tùy ý phung phí sự nghiệp diễn xuất của mình mà không bao giờ phải lo lắng về những chuyện khác.

...Thiếu gia gì đó thật là phiền phức.

Quý Thừa nghĩ vậy.

Bỏ qua nguồn tài nguyên tốt không nhận mà đi đóng phim dở, kịch bản đưa đến trước mắt cũng có thể tùy tiện vứt đi.

Dù truyền thông đang đăng những bài viết kiểu "Cái giá của danh tiếng: Danh lợi ăn mòn tâm hồn, tài năng cuối cùng sẽ mai một" "Linh khí biến mất, Phó Yến Dung liệu có chỉ còn có thể tiếp tục đóng phim dở?", dù tất cả mọi người đều đang công kích hắn, hắn vẫn có thể tùy ý làm những việc mình muốn.

Còn những người khác, thì không có vận may như vậy.

Quý Thừa dừng lại một chút, tiếp tục nói không chút biểu cảm: "Không có trợ lý cũng không phải cách, đã không có lịch trình gì gần đây, lại không hài lòng với người chúng tôi sắp xếp, hay là cậu tự đi chọn một người?"

Phó Yến Dung không gật đầu mà cũng chẳng lắc đầu.

Sau đó hắn ngồi dậy khỏi ghế sofa, khoác áo ngoài lên người và ra lệnh dứt khoát: "Tôi sẽ đến tập đoàn Đông Ngu, tự mình nói chuyện với ông ấy."

Tòa nhà của tập đoàn Đông Ngu có lẽ là nơi nhộn nhịp nhất Thân Lam vào ban ngày. Dù có hàng chục lễ tân đứng ở quầy tiếp tân không ngừng đăng ký khách và xác nhận lịch hẹn, họ vẫn không thể nào làm xuể.

Nhưng giữa sự nhộn nhịp ấy lại toát lên một bầu không khí nặng nề. Mọi nhân viên đều chìm trong áp lực cao độ khi mỗi phút trôi qua đều được tính bằng tiền, khiến vô số người phải e dè.

Tất nhiên, Phó Yến Dung chắc chắn không nằm trong số những người e dè đó. Hắn vừa bước xuống xe được vài bước đã bị một đám fan nữ cầm máy ảnh chặn ở cửa.

"Aaaaa! Em đã đợi được anh rồi, anh có thể làm trái tim với tụi em được không?"

Những câu như vậy liên tục vang bên tai Phó Yến Dung.

7

0

2 tháng trước

2 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.