TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 26
Chương 26

Lời vừa dứt, đám đông náo nhiệt lập tức xôn xao, những người quen biết đã bắt đầu chúc mừng A Tam.

A Tứ mím chặt môi, không hề thốt ra lời phản đối nào, chỉ khẽ ngẩng đầu nhìn Vân Sơ, tựa như đã chấp nhận kết cục này.

Lý Duẫn Ly nhìn Vân Sơ, nhưng chẳng tìm thấy dù chỉ một tia cảm xúc biến động trong vẻ mặt hay động tác của hắn, dường như việc này chẳng liên quan gì tới hắn cả.

Hắn nói: "Chúc mừng điện hạ."

Phản ứng thản nhiên này khiến Lý Duẫn Ly không khỏi thầm nghĩ, chẳng lẽ nàng đã quá đa nghi?

Nhưng nếu là vậy, vì sao hắn lại nhất định theo nàng đến đây?

Nàng đi thẳng vào vấn đề, hỏi: "Thị Quân hôm nay có vẻ rất hứng thú với chuyện ở bãi nuôi ngựa, vì sao?"

Nghe vậy, Vân Sơ lặng lẽ thu lại vẻ mặt, khẽ thở dài, rồi nhanh chóng thay bằng một dáng vẻ cô đơn, u sầu.

Ánh mắt hắn dừng trên con ngựa quý hiếm đến từ Tây Vực, giọng điệu trầm lặng mà thổn thức: "Điện hạ, nô tài chỉ muốn hỏi tên của nó."

Giọng điệu ấy bi thương xót xa, nghe như thể hắn thực sự chỉ vì muốn nhìn thấy con ngựa này mà tìm đến nơi đây.

Lý Duẫn Ly sững người.

"Nó tên là…"

Lý Duẫn Ly hé môi, hồi tưởng lại tên của con ngựa trong sách.

Vân Sơ không ngẩng đầu, hắn vốn chẳng mong đợi đáp án này.

Dù sao, tên của con ngựa quý này, hắn biết rất rõ, nó được gọi là "Đạp Vân", chữ "Vân" trong tên hắn.

Ánh mắt Lý Duẫn Ly dừng trên thân ngựa, vừa định thốt lên hai chữ "Đạp Vân".

Nhưng ngay trước khi nói ra, nàng bỗng khựng lại.

Lúc nãy, Vân Thị Quân đã đứng chắn trước nàng khi cánh cửa mở ra, giữa cơn gió tung hoành cuốn cát vàng mịt mù, khoảng cách giữa hắn và móng ngựa chỉ vỏn vẹn một thước, quả thực tương xứng với hai chữ ấy.

Nàng khẽ bật cười, nói: "Nó gọi là Trục Tuyết."

Vân Sơ thoáng sững người.

Khi hắn ngẩng lên, trong ánh mắt mang theo sự kinh ngạc và nghi ngờ, muốn nhìn về phía Lý Duẫn Ly, thì nàng đã chắp tay sau lưng, xoay người rời đi.

Vân Sơ ngoái đầu nhìn ngựa quý, xác nhận đó chính là "Đạp Vân" trong ký ức của hắn, rồi lại đưa mắt về phía bóng lưng của Lý Duẫn Ly dưới ánh chiều tà.

Hắn cảm thấy vô cùng khó hiểu.

Tên đã đổi sao?

Vân Sơ lại nhìn về phía A Tứ ở không xa. A Tứ từ nãy giờ vẫn ít nói, khi nghe mình không được giữ lại, phản ứng cũng bình thản.

Nhưng lúc này, hắn lại vừa vặn nhìn về phía Vân Sơ. Ánh mắt hai người giao nhau, chỉ thấy A Tứ khẽ nhếch khóe môi, cười lạnh một tiếng.

Bên cạnh hắn, bàn tay hơi động, Vân Sơ nhận ra ngay động tác của hắn.

11

0

3 tháng trước

5 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.