TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 15
Chương 15

Đông Sinh cũng vội vàng đứng lên theo Vân Sơ.

Đáng tiếc thay, vận may không mỉm cười với họ, xem ra vận khí của Thị Quân vẫn thật kém.

Hai người vừa xoay người, chân còn chưa kịp bước ra một bước, thì từ đầu kia Lý Duẫn Ly đã tiến vào trong khuôn viên.

Vì thế, họ đυ.ng mặt Trưởng Công Chúa cùng cây dù trong tay, lập tức bị bắt tại trận.

Vân Sơ ngay lập tức khuỵu gối quỳ xuống.

Đông Sinh thì chân như mềm nhũn.

Lần đầu trốn phạt đã bị điện hạ bắt gặp, biết lý luận với ai đây?

Nếu Trưởng Công Chúa truy cứu, cho rằng Thị Quân đã quen thói trốn phạt, thì những ngày sau càng thêm khó sống. Vậy phải làm sao?

Đông Sinh run bần bật như bị sàng, tim như muốn nhảy khỏi cổ họng.

Liếc mắt chỉ thấy Thị Quân cúi đầu, không nói một lời.

Chỉ nghe Trưởng Công Chúa cười nhạt: "Làm gì mà chột dạ đến mức run rẩy thế này?"

Đông Sinh đã không còn thốt nổi một chữ.

Vân Sơ khẽ dừng lại, cúi đầu nhẹ giọng: "Nô tài biết sai, nhận phạt, tất cả nghe điện hạ xử trí."

Lý Duẫn Ly khẽ nhướng mày.

Khi nàng đến, chỉ thấy đám người Vương Toàn rầm rập rời đi, còn Vân Sơ quay lưng về phía nàng, quỳ dưới đất. Nàng cũng đoán được hắn đã bị phạt.

Đang cân nhắc có nên ra mặt giúp hắn giải vây hay không, thì hắn lại tự mình đứng dậy.

Nếu thật sự ung dung thoát khỏi phạt thì chẳng sao, nhưng vừa thoáng nhìn thấy nàng thì lập tức quỳ xuống xưng tội, nói nghe theo xử lý.

Hiển nhiên, đây không phải phản ứng của kẻ bị phát hiện.

Việc nhận phạt chỉ là cách che mắt người đời, vị Vân Thị Quân này đột nhiên muốn trốn phạt, chắc chắn là đang ẩn giấu chuyện lớn hơn!

Lý Duẫn Ly lại hứng thú.

Nàng đẩy cây dù ra phía trước, che đi những hạt mưa nhỏ lất phất rơi. Tay áo rộng với hoa văn đám mây còn thoảng hương thơm dịu, nàng cầm dù che chắn cho Vân Sơ.

"Đứng lên đi."

Dù là cúi xuống nhìn, nhưng giọng nói của nàng lại mềm mại, nhẹ nhàng.

Thế nhưng hàm ý trong lời này thực sự khó đoán, Vân Sơ bỗng rụt nhẹ người lại, không động đậy.

"Bản Công Chúa chưa từng nói sẽ phạt ngươi, đứng lên."

Nghe vậy, cuối cùng Vân Sơ cũng cử động, nhưng trước tiên hắn quỳ lùi lại nửa bước, rời khỏi tán dù rồi mới từ từ đứng lên, sự cung kính và khiêm nhường đạt đến cực độ.

"Tạ ơn điện hạ."

Rốt cuộc Trưởng Công Chúa quá thất thường, phút trước như gió xuân ấm áp, phút sau đã là sấm rền kinh động, tính khí như vậy là thường nhật. Nay bỗng nhiên dịu dàng thế này, không những không làm người ta an lòng, ngược lại càng khiến lòng người thêm thấp thỏm bất an.

11

0

3 tháng trước

5 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.