TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 8
Chương 8

Hai cảm xúc hoàn toàn đối lập.

Hắn hỏi thăm: "Mấy năm không gặp, chữ viết của Huyền muội muội đã tiến bộ chưa?"

Ôn Sơ Huyền lắp bắp đáp: "Tốt, tốt hơn nhiều rồi ạ."

Giọng nhỏ xíu, như thể không dám lộ diện.

Tạ Linh Huyền ôn hòa nói: "Khi nào rảnh ta sẽ dạy muội muội thêm."

Ôn Sơ Huyền ngẩng đầu đối mặt với hắn, nhìn thấy hình bóng mình phản chiếu trong mắt hắn, mặt nàng đỏ bừng.

Hắn quả nhiên vẫn còn nhớ nàng.

Nàng có chút an ủi.

Ôn Sơ Huyền vội vã đáp một tiếng "được", lưỡi líu lại, không nói được lời nào dễ nghe hơn.

Nàng thực sự quá hoảng loạn, đến nỗi bỏ qua những từ như "lần sau", "khi nào rảnh" đa phần chỉ là lời khách sáo.

Tạ Linh Huyền gật đầu với nàng, rồi xoay người rời đi.

Ôn Sơ Huyền sờ lên mặt mình, ngưa ngứa, vẫn còn vương hơi ấm của hắn.

Giống như cánh hoa mai xanh rơi vào miệng, tan ra một vị ngọt ngào.

Nàng ngẩn ngơ, bước lên một bước, chỉ muốn ngăn hắn lại. Có điều nghĩ lại, mình lấy danh nghĩa gì để ngăn hắn đây? Giúp nàng bẻ cành mai vốn dĩ chỉ là tiện tay mà thôi.

Ôn Sơ Huyền nhìn theo bóng lưng hắn rời đi, không ngờ chuyến đi đến Tạ phủ lần này lại có cơ hội ở riêng với hắn, mình đã được lợi rất nhiều rồi.

Nàng nở một nụ cười mãn nguyện, che má, ôm cành mai phi như bay trở về.

Vườn tược của Tạ thị tinh xảo, tuy nằm giữa chốn phồn hoa đô thị, nhưng từng cây cỏ trong phủ đều ẩn chứa phong thái ẩn sĩ và tấm lòng của bậc nho giả.

Vào đến cửa hoa rủ, gần hành lang có lối đi lát gạch là nơi ở của trưởng công chúa và nhị công tử Tạ gia.

Đi sâu vào trong, vài gian nhà ẩn mình giữa rừng trúc đen kịt ít ai để ý, vô cùng yên tĩnh, đó là Thủy Vân Cư của đại công tử Tạ Linh Huyền.

Tối đến, Vân Miểu dùng sương mai thu được từ sáng sớm, pha trà cho Tạ Linh Huyền trong trà liêu.

Ả ta từ nhỏ đã ở bên cạnh Tạ Linh Huyền, những sở thích về ăn uống của hắn đã khắc sâu vào xương tủy ả ta. Hàng ngày, ả ta đều có thể kiểm soát độ đậm nhạt của trà, độ lửa một cách vừa phải.

Vân Miểu trời sinh da trắng má hồng, từ khi làm thông phòng của Tạ Linh Huyền ba năm trước, ả ta luôn được yêu chiều nhất.

Hiện tại Tạ Linh Huyền đã ngoài hai mươi ba tuổi, nhiều nhất là một hai năm nữa, hắn sẽ cưới thê tử, khi đó ả ta sẽ được nâng lên làm thϊếp. Đến lúc đó ả ta có thể thoát khỏi thân phận tiện dân, ngẩng cao đầu mà sống.

Chờ mãi trong trà liêu, không thấy Tạ Linh Huyền trở về.

Vân Miểu bước ra khỏi trà liêu, các tiểu nha hoàn đều biết ả ta là thông phòng, khách sáo gọi một tiếng tỷ tỷ.

"Đại công tử đâu rồi?"

Các tiểu nha hoàn ngơ ngác không biết, Đại Thanh bực bội nói: "Công tử giờ này đang ở yến tiệc cùng phu nhân và các tiểu thư nhà họ Ôn, ngươi cứ yên tĩnh một chút đi."

Đại Thanh cũng là đại nha hoàn của Thủy Vân Cư, hai người đều là thông phòng, nhưng Tạ Linh Huyền lại thường xuyên đến chỗ Vân Miểu ngủ, vì vậy Đại Thanh không có thiện cảm gì với Vân Miểu.

Vân Miểu cãi lại: "Công tử mỗi tối đều uống trà ta pha, ta sợ trà nguội, hỏi một câu công tử ở đâu thì có gì sai?"

Đại Thanh lạnh lùng khịt mũi: "Thật là mặt dày. Vị hôn thê chính thức của công tử đang ở trong phủ, ai thèm uống trà ngươi pha? Ngươi cũng chẳng nghĩ xem, từ khi công tử bị ngã xuống nước, có đến chỗ ngươi lần nào không? Chắc đã sớm quên ngươi rồi."

Vân Miểu không để ý, chỉ coi những lời đó là ghen tị.

Nói đến chuyện Tạ Linh Huyền bị mất trí nhớ do ngã xuống nước, ả ta không tin.

Sáng nay ả ta còn thấy công tử nói chuyện với Ôn cô nương, dáng vẻ đó, rõ ràng là nhớ hết mọi chuyện. Ả ta ngày đêm hầu hạ công tử, làm sao có thể dễ dàng bị lãng quên.

Đợi thêm một lúc lâu nữa, Tạ Linh Huyền mới trở về. Đêm đã hoàn toàn buông xuống, một vài ngôi sao lấp lánh trên nền trời đen kịt.

Vân Miểu đã chuẩn bị sẵn nước rửa chân, ân cần hầu hạ hắn rửa chân, lại tự ý pha trà nóng đậm hơn một chút – trà hơi đậm có thể giúp giải rượu.

Dưới ánh nến lung linh, Tạ Linh Huyền khẽ nheo mắt, một tay chống cằm.

Vân Miểu ngửi thấy mùi trầm hương thoang thoảng trên người hắn, lén nhìn khuôn mặt tuấn tú đó, ả mê mẩn hồi lâu.

Làm nô tỳ thì hầu hạ ai mà chẳng là hầu hạ, huống chi là đại công tử phong thái phi phàm như vậy. Theo đại công tử, còn tốt hơn nhiều so với nhị công tử Tạ gia ngày ngày ăn chơi trác táng.

1

0

2 ngày trước

1 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.