TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 3
Chương 3: Ấm sắc thuốc

"Mẫu thân, đã xảy ra chuyện gì sao?" Trinh Uyển không lấy trái cây ra, chỉ bước vào hỏi han mẫu thân.

"A Uyển, bệnh của Tiểu Xuyên lại nặng hơn rồi." Giọng Hứa Hoa nghe không được tốt cho lắm. Bà ngẩng đầu nhìn nữ nhi, đôi mắt đỏ hoe.

Trinh Uyển ngẩn người, "Sao lại thế? Giang đại phu nói sao ạ?"

Hôm qua đệ đệ vẫn còn ổn mà.

Hứa Hoa vừa nghĩ đến bệnh của con trai thì trong lòng liền như bị ai đó bóp nghẹn. Bà không trả lời câu hỏi của nữ nhi mà nhắc đến một chuyện khác: "Ta định cho con về phủ Hưng An Hầu."

Trinh Uyển lập tức ngây ngẩn cả người: "Vì sao... lại nhắc đến chuyện này ạ?"

Nàng biết mình không phải con ruột của Trinh Nguyên, phụ thân là người khác. Về sau, nàng còn biết mình không phải do Hứa Hoa mong muốn mà sinh ra, mà là do bà bị kẻ khác làm nhục.

"Mẫu thân, con..." Trinh Uyển cúi đầu, hai tay siết chặt, một lát sau mới buông ra: "Nếu con vẫn không muốn thì sao?"

Hứa Hoa quỳ bịch xuống. Trinh Uyển giật mình, vội vàng quỳ xuống trước mặt Hứa Hoa, muốn đỡ bà dậy. Nhưng Hứa Hoa nhất quyết không chịu.

"Ta biết con không muốn. Nhưng ta cũng nào có muốn đâu. Ta hận phụ thân con, oán hắn. Năm đó thân thể ta vì vậy mà suy nhược dẫn đến lúc sinh Xuyên nhi suýt khó sinh, khiến nó cũng mang bệnh trong người. Nhưng A Uyển, nó là con trai duy nhất của Trinh gia chúng ta. Nếu nó không còn, ta cũng không sống nữa..."

Trinh Uyển nghiêng đầu, vẻ mặt khó chịu không giấu được. Nàng thở dài. Bởi vì bận rộn loay hoay mà bữa tối chưa kịp ăn, giờ đói đến choáng váng.

Hai tay nàng nắm chặt vạt áo. Cố nén đợi cơn khó chịu qua đi rồi nàng mới cắn môi đỡ Hứa Hoa dậy.

Hứa Hoa nhìn nàng lại nói: "Bệnh của đệ đệ con giờ lại nặng thêm. Hôm nay Giang đại phu nói nếu chúng ta không gom đủ bạc mua dược liệu kia làm thuốc dẫn, thì chỉ còn nước phó mặc số trời."

Giang gia gia là người tốt. Ông nhìn hai tỷ đệ bọn họ lớn lên, đối với Trinh gia cũng coi như tận tình tận nghĩa. Ông không chỉ giữ Hứa Hoa lại làm việc trong dược đường để trừ tiền thuốc cho Trinh Xuyên, mà còn cho nó ở tạm một gian phòng trong hậu viện dược đường.

Nhưng dù tốt bụng đến đâu cũng không thể làm Phật sống. Bệnh của Trinh Xuyên là bẩm sinh. Nó là cái ấm sắc thuốc, lúc phát bệnh sẽ ho không ngừng. Nhà nào giàu có tiền nuôi còn đỡ, còn có thể dùng dược liệu quý hiếm để chữa trị. Nhưng nhà bọn họ nào có tiền.

8

0

1 tháng trước

1 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.