TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 29
Chương 29: Tôi rất mạnh!

“Phương thức duy nhất để kiếm điểm trong trường thi này là chém gϊếŧ, chỉ khi hạ gục đối thủ thuộc trận doanh đối địch mới có thể đạt được điểm." Lôi Khải Định nói, "Để ngăn ngừa việc tất cả mọi người đều đổ về trận doanh mạnh thì trường thi còn có một quy định bổ sung. Nếu đến cuối trận, thí sinh vẫn sống sót và thuộc trận doanh yếu hơn, họ sẽ nhận được thêm 10 điểm thưởng."

Điều này có nghĩa là vào thời điểm sắp kết thúc, cục diện có thể thay đổi theo những cách không thể đoán trước.

Những thí sinh ban đầu ở phe mạnh và chưa từng thay đổi phe có thể lợi dụng cơ hội cuối cùng để chuyển phe, nhằm giành lấy điểm thưởng đó.

Nhưng nếu hầu hết thí sinh đều làm vậy, tình thế có thể đảo lộn một lần nữa, dẫn đến việc các thí sinh có thể sẽ tự đấu đá lẫn nhau để đảm bảo số lượng thành viên phe mình ở thế yếu.

Như vậy, đồng đội có thể trở thành kẻ thù chân chính.

Khai Vân cẩn thận sắp xếp lại các quy tắc trong đầu và có được cái nhìn tổng quát, mỉm cười nói: "Nghe có vẻ khá thú vị đấy."

Lôi Khải Định cố tình chỉ nói về quy tắc, nhưng chính những hệ quả của chúng mới là điều đáng chú ý, cũng đầy tính chiến thuật.

Thể thức trận doanh này cho phép thí sinh lập đội, nhưng mọi quy tắc đều ép buộc họ phải nghi ngờ lẫn nhau, vì đồng đội hoặc đồng minh đều có thể phản bội bất cứ lúc nào. Quả thực tràn đầy ác ý.

"Tôi!" Lôi Khải Định vỗ ngực tự tin nói, "Nhất định sẽ mượn cuộc thi này để một bước thành danh, vì vậy tôi sẽ chọn phe yếu hơn!"

Khai Vân: "Tôi sẽ chọn phe chính diện."

"Theo kinh nghiệm những năm trước, trong các trường thi có quy tắc trận doanh, toàn bộ cục diện thường bị ảnh hưởng bởi một số thí sinh có thực lực vượt trội." Lôi Khải Định nói tiếp, "Tôi đã xem danh sách thí sinh của trường thi này, trong đó có một người rất đáng chú ý – Lư Khuyết từ Đại học Liên Minh. Anh ta là một tay lão luyện, năm ngoái còn lọt vào top 10 chung cuộc. Thực lực của anh ta không có gì phải bàn cãi. Nếu để anh ta dễ dàng tung hoành, cuộc thi này sẽ chẳng còn gì thú vị nữa. Chúng ta thay vì tổn thương lẫn nhau, chi bằng xác định một kẻ thù chung, gác lại hiềm khích và hướng tới chiến thắng cùng có lợi!"

Khai Vân đáp: "Tôi và anh khi nào thì tổn thương lẫn nhau chứ?"

Kia rõ ràng chỉ là một bên bị tổn thương.

Lôi Khải Định mắt điéc tai ngơ, lờ đi câu hỏi, nắm chặt tay và tuyên bố: "Vậy nên, tôi muốn hợp tác với cô để đối phó với đội của Lư Khuyết. Nếu là chúng ta, chắc chắn có thể bất ngờ áp đảo hắn. Tôi đích thân đến tìm cô chính là để thể hiện thành ý của tôi."

Nói xong, hắn ta nở một nụ cười tươi rói, đưa tay ra trước mặt Khai Vân.

Khai Vân nghiêm túc nói với hắn: "Anh đừng cười."

Lôi Khải Định: "Sao vậy?"

"Khuôn mặt anh bây giờ trông rất gian xảo." Khai Vân nói, "Chẳng có tí sức thuyết phục nào, hơn nữa trên mặt anh còn như đang viết ba chữ ‘muốn lừa tôi’."

Lôi Khải Định chậc một tiếng, thu lại nụ cười và trở nên nghiêm túc: "Những thiên tài như hắn luôn là tâm điểm chú ý, Tam Thiên còn vì hắn mà sắp xếp bình luận viên chuyên nghiệp. Tôi nghĩ cô cũng cần độ phủ sóng, đúng không? Nếu có thể kiềm chế hành động của hắn, rất có khả năng chúng ta sẽ xuất hiện trên kênh phát trực tiếp trung tâm. Đối mặt với một người như vậy, tôi không chắc sẽ thắng hoàn toàn, cô cũng vậy thôi. Nếu không đủ thực lực, chỉ có thể làm nền cho người khác. Cô hiểu ý tôi chứ?"

"Dù tôi có muốn lừa cô hay không, thì ít nhất khi đối mặt với Lư Khuyết, lợi ích của chúng ta là giống nhau. Thế nào?"

Khai Vân không vội đồng ý: "Cứ xem xét thêm đã."

Cuộc thi này có thể lập đội hoặc không, dù sao thì đội được lập ngay từ đầu chắc chắn cũng không thể đi đến cuối cùng.

Cô vẫn phải đề cao cảnh giác.

"Cô không tìm thấy ai có thể làm đồng đội tốt hơn tôi đâu!" Lôi Khải Định nóng lòng chứng tỏ mình, "Tôi rất mạnh!"

Khai Vân chỉ hờ hững đáp lại một câu: "Ồ."

Lôi Khải Định tức giận nghiến răng, nhưng vào lúc này, nếu cố gắng biện hộ rằng lần trước là do không phát huy tốt thì lại quá mất mặt. Trong lòng hắn thầm nhủ nhất định sẽ làm cho cô hối hận vì thái độ thờ ơ hôm nay, để xem cô còn kiêu ngạo được bao lâu.

Khai Vân nói: "Tôi về trước đây, cảm ơn anh đã nhắc nhở."

Cô cần phải hệ thống lại thông tin hiện có, vì trận đấu thứ hai sắp bắt đầu.

Lôi Khải Định bị từ chối nhiều lần, chưa bao giờ chịu sự đả kích như vậy. Hắn hừ một tiếng đầy bực tức, quay lưng bỏ đi. Lần này cuối cùng hắn cũng giữ được lòng tự trọng, không quay lại nữa.

6

0

3 tháng trước

3 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.