0 chữ
Chương 8
Quyển 1: ABO: Enigma Có Thể Khiến Alpha Thụ Thai Sinh Con - Chương 8
Vì kỳ phát tình thường cố định, có thể tính toán được thời gian cụ thể, Omega thường sẽ xin nghỉ trước ở nhà, hoặc tiêm thuốc ức chế trước, không gây ra náo loạn.
Nhưng cũng có một trường hợp ngoại lệ.
Khi Omega gặp Alpha mình thích, có độ tương hợp rất cao, có khả năng sẽ trực tiếp bước vào trạng thái phát tình.
Cô rõ ràng chính là Alpha có độ tương hợp rất cao đó.
Tả Nhan đứng chết trân tại chỗ.
Não bộ hoạt động điên cuồng.
Khi một Alpha gặp Omega bước vào kỳ phát tình, nên làm gì?
Đáp án sai là cắn anh ấy! Đánh dấu anh ấy!
Đáp án đúng:
Một, tiêm thuốc ức chế;
Hai, nếu không có thuốc ức chế, hoặc thuốc ức chế không hiệu quả thì tiến hành đánh dấu tạm thời.
Ba… ngủ gật trong giờ sinh lý, không nhớ ra nổi.
Tả Nhan ôm đầu.
Vịt Psyduck ngơ ngác.
Không thể trách cô được, cô học khoa tác chiến cơ giáp, kỳ thi của trường quân sự cũng không thi cái này.
Mặc kệ, tìm thuốc ức chế trước đã.
Thuốc ức chế của Alpha và Omega khác nhau, không thể dùng chung.
Tả Nhan không nhạy cảm với pheromone, càng không mang theo thuốc ức chế bên mình.
Trên người cô không có gì cả.
Tả Nhan chỉ đành hỏi: “Ngài Cố, anh có mang theo thuốc ức chế không?”
Cố Yến Thu cũng phát hiện trạng thái của mình không ổn, chỉ là không liên hệ điều này với kỳ mẫn cảm.
Lúc này nghe Tả Nhan nhắc đến “thuốc ức chế”, anh lập tức tỉnh ngộ, đồng thời cũng vô cùng kinh ngạc.
Anh vốn luôn kiểm soát pheromone rất tốt, chưa từng mất kiểm soát pheromone, đây là lần đầu tiên.
May mà trong khuy áo không gian của anh có thuốc ức chế.
Cố Yến Thu chạm vào khuy áo không gian trên cổ tay áo, lấy ra một ống tiêm trong suốt.
Xắn tay áo lên, tiêm thuốc ức chế vào mạch máu.
Một loạt động tác nhanh chóng và chính xác.
Chỉ khi đặt ống tiêm rỗng xuống, tay mới hơi run rẩy.
Tả Nhan nhìn thấy ngài Cố lấy thuốc ức chế ra tiêm, vừa thở phào một hơi đã ngửi thấy pheromone càng thêm nồng đậm, quyến rũ.
“???”
Không đúng rồi?
Thuốc ức chế không có tác dụng.
Não Cố Yến Thu hơi choáng váng, khả năng kiểm soát cơ thể càng giảm sút, nhiệt độ trong người lại càng tăng cao, hơi thở nóng rẫy.
“Thuốc ức chế… hết hạn rồi?”
Tả Nhan chỉ có thể đoán như vậy.
“Anh đợi một chút, tôi đặt một liều thuốc ức chế, đơn hàng khẩn cấp sẽ giao đến rất nhanh.”
Tả Nhan vừa nói vừa nhanh chóng mở thiết bị đầu cuối.
Không, thuốc ức chế do quân đội cấp phát hàng tháng tuyệt đối không thể hết hạn.
Cố Yến Thu lắc đầu, cố gắng giữ cho mình tỉnh táo, lại lấy ra một liều thuốc ức chế nữa, tiêm vào.
Dịch lỏng lạnh lẽo chảy vào mạch máu, cơ thể lại không có chút dấu hiệu hạ nhiệt nào, ngược lại càng ngày càng nóng nực.
Trán Cố Yến Thu lấm tấm mồ hôi, tay cầm liều thuốc ức chế thứ ba có hơi không vững.
Nồng độ pheromone trong phòng đã đạt đến mức khiến người ta phát điên.
Nhưng cũng có một trường hợp ngoại lệ.
Khi Omega gặp Alpha mình thích, có độ tương hợp rất cao, có khả năng sẽ trực tiếp bước vào trạng thái phát tình.
Cô rõ ràng chính là Alpha có độ tương hợp rất cao đó.
Tả Nhan đứng chết trân tại chỗ.
Não bộ hoạt động điên cuồng.
Khi một Alpha gặp Omega bước vào kỳ phát tình, nên làm gì?
Đáp án sai là cắn anh ấy! Đánh dấu anh ấy!
Đáp án đúng:
Một, tiêm thuốc ức chế;
Hai, nếu không có thuốc ức chế, hoặc thuốc ức chế không hiệu quả thì tiến hành đánh dấu tạm thời.
Ba… ngủ gật trong giờ sinh lý, không nhớ ra nổi.
Tả Nhan ôm đầu.
Vịt Psyduck ngơ ngác.
Không thể trách cô được, cô học khoa tác chiến cơ giáp, kỳ thi của trường quân sự cũng không thi cái này.
Thuốc ức chế của Alpha và Omega khác nhau, không thể dùng chung.
Tả Nhan không nhạy cảm với pheromone, càng không mang theo thuốc ức chế bên mình.
Trên người cô không có gì cả.
Tả Nhan chỉ đành hỏi: “Ngài Cố, anh có mang theo thuốc ức chế không?”
Cố Yến Thu cũng phát hiện trạng thái của mình không ổn, chỉ là không liên hệ điều này với kỳ mẫn cảm.
Lúc này nghe Tả Nhan nhắc đến “thuốc ức chế”, anh lập tức tỉnh ngộ, đồng thời cũng vô cùng kinh ngạc.
Anh vốn luôn kiểm soát pheromone rất tốt, chưa từng mất kiểm soát pheromone, đây là lần đầu tiên.
May mà trong khuy áo không gian của anh có thuốc ức chế.
Cố Yến Thu chạm vào khuy áo không gian trên cổ tay áo, lấy ra một ống tiêm trong suốt.
Xắn tay áo lên, tiêm thuốc ức chế vào mạch máu.
Một loạt động tác nhanh chóng và chính xác.
Tả Nhan nhìn thấy ngài Cố lấy thuốc ức chế ra tiêm, vừa thở phào một hơi đã ngửi thấy pheromone càng thêm nồng đậm, quyến rũ.
“???”
Không đúng rồi?
Thuốc ức chế không có tác dụng.
Não Cố Yến Thu hơi choáng váng, khả năng kiểm soát cơ thể càng giảm sút, nhiệt độ trong người lại càng tăng cao, hơi thở nóng rẫy.
“Thuốc ức chế… hết hạn rồi?”
Tả Nhan chỉ có thể đoán như vậy.
“Anh đợi một chút, tôi đặt một liều thuốc ức chế, đơn hàng khẩn cấp sẽ giao đến rất nhanh.”
Tả Nhan vừa nói vừa nhanh chóng mở thiết bị đầu cuối.
Không, thuốc ức chế do quân đội cấp phát hàng tháng tuyệt đối không thể hết hạn.
Cố Yến Thu lắc đầu, cố gắng giữ cho mình tỉnh táo, lại lấy ra một liều thuốc ức chế nữa, tiêm vào.
Trán Cố Yến Thu lấm tấm mồ hôi, tay cầm liều thuốc ức chế thứ ba có hơi không vững.
Nồng độ pheromone trong phòng đã đạt đến mức khiến người ta phát điên.
13
0
2 tháng trước
1 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
