0 chữ
Chương 25
Chương 25: Ta đã bảo là ngon rồi mà
“Mấy cái tên này thật dễ nghe, ta thích lục trà khoai môn nhất.”
“Còn ta thích trà hoa quế dẻo ngon nhất!”
“Ta cảm thấy trà sữa trân châu không tồi, cái thứ giống trân châu ở bên trong nhai như bóng cá ấy.”
Tô Uyển kéo tay áo Hoa Quyển và nói: “Hoa Quyển tỷ tỷ, ta muốn một mang một ít bánh bông lan cuộn về cho cha nương của ta, cứ lấy hai vị mới kia nhé!”
“Ta cũng muốn, ta cũng muốn!”
Triệu Lộ Nhi cũng không quan tâm đến lễ tiết nữa mà vội nói: “Ta cũng muốn một phần mang đi.”
Vừa mới quay đầu đã đối diện với ánh mắt nhìn qua của Tô Uyển, Tô Uyển nghiêng đầu lại gần cô ta, nói: “Ta đã bảo là ngon rồi mà.”
Triệu Lộ Nhi đỏ mặt, trả lời: “Ừm, đúng là rất ngon.”
Rất nhanh, toàn bộ bánh bông lan cuộn đều đã bán hết.
Có lẽ vì đang là ngày tết nên hôm nay khách khứa đến không ít, sau khi nhóm người Tô Uyển rời đi lại lần lượt có thêm một vài vị khách nữa, không lâu sau, bốn chiếc bàn trong quán đã chật kín người.
Còn thừa lại tôm hùm đất với thịt lợn sốt chua ngọt, Hoa Quyển dựa theo số lượng mỗi khách năm con tôm hùm đất, một bàn kèm thêm một đĩa thịt lợn sốt chua ngọt, món chính chỉ có màn thầu mua từ ban ngày.
Mở nắp nồi ra, mùi thơm của tôm hùm đất lập tức tràn ngập khắp không gian của quán ăn nhỏ, thậm chí còn thuận theo cửa quán bay ra ngoài, không ít người ngửi thấy mùi thơm mà vào đây xem, phát hiện ra không còn chỗ ngồi chỉ đành rời đi, cũng có người không chịu từ bỏ, hỏi người trong quán có ngon không.
“Ngon chứ! Chưa bao giờ từng ăn món nào ngon như thế!”
Có người mồm miệng đầy dầu, nhồm nhoàm trả lời.
Lần đầu tiên Hoa Quyển bắt gặp tình cảnh này nên khó tránh khỏi luống cuống tay chân, cũng may toàn là món chế biến sẵn cũng tiết kiệm được không ít thời gian.
Rất nhanh, đĩa tôm hùm đất đầu tiên đã thấy đáy.
Cô quay về nhà bếp tiếp tục làm nóng suất tôm hùm đất thứ hai, lúc ra ngoài, phát hiện ra thịt lợn sốt chua ngọt cũng đã hết nên lại đi xào thêm thịt.
Hoa Quyển mệt không chịu được, cô rót một cốc nước, ngồi xuống vuốt mồ hôi.
Còn chưa nghỉ ngơi được bao lâu thì bên ngoài đã truyền tới tiếng giục.
Khách khứa càng ngày càng nhiều, cô vội vàng đứng dậy mang thịt lợn sốt chua ngọt đã nấu xong ra.
Sau hai tiếng đồng hồ, toàn bộ tôm hùm đất và thịt lợn sốt chua ngọt đều đã bán hết, bát còn không đủ dùng.
Cuối cùng Hoa Quyển cũng thở phào một hơi nhẹ nhõm: “Bán hết hàng rồi, hôm nay quán ăn tạm đóng cửa, hoan nghênh ngày mai lại ghé thăm.”
Cô cắm đầu tính toán thu nhập hôm nay. Đám người Tô Uyển hào phóng nhất, vừa ra tay đã trả hai nén bạc, bạc vụn mà những vị khách bàn khác trả, cô cũng đã tìm người đổi thành bạc nén.
Tổng thu nhập hôm nay: 3 nén bạc cộng thêm 35 đồng tiền đồng.
Ngẩng đầu lên, khách hàng trong quán đã đi gần hết, chỉ còn lại một người đứng trước quầy hàng.
Thanh niên buộc tóc, mặc toàn đồ đen, đang cười rạng rỡ nhìn Hoa Quyển: “Chủ quán, cho ta một suất cá dưa chua.”
“Còn ta thích trà hoa quế dẻo ngon nhất!”
“Ta cảm thấy trà sữa trân châu không tồi, cái thứ giống trân châu ở bên trong nhai như bóng cá ấy.”
Tô Uyển kéo tay áo Hoa Quyển và nói: “Hoa Quyển tỷ tỷ, ta muốn một mang một ít bánh bông lan cuộn về cho cha nương của ta, cứ lấy hai vị mới kia nhé!”
“Ta cũng muốn, ta cũng muốn!”
Triệu Lộ Nhi cũng không quan tâm đến lễ tiết nữa mà vội nói: “Ta cũng muốn một phần mang đi.”
Vừa mới quay đầu đã đối diện với ánh mắt nhìn qua của Tô Uyển, Tô Uyển nghiêng đầu lại gần cô ta, nói: “Ta đã bảo là ngon rồi mà.”
Triệu Lộ Nhi đỏ mặt, trả lời: “Ừm, đúng là rất ngon.”
Rất nhanh, toàn bộ bánh bông lan cuộn đều đã bán hết.
Có lẽ vì đang là ngày tết nên hôm nay khách khứa đến không ít, sau khi nhóm người Tô Uyển rời đi lại lần lượt có thêm một vài vị khách nữa, không lâu sau, bốn chiếc bàn trong quán đã chật kín người.
Mở nắp nồi ra, mùi thơm của tôm hùm đất lập tức tràn ngập khắp không gian của quán ăn nhỏ, thậm chí còn thuận theo cửa quán bay ra ngoài, không ít người ngửi thấy mùi thơm mà vào đây xem, phát hiện ra không còn chỗ ngồi chỉ đành rời đi, cũng có người không chịu từ bỏ, hỏi người trong quán có ngon không.
“Ngon chứ! Chưa bao giờ từng ăn món nào ngon như thế!”
Có người mồm miệng đầy dầu, nhồm nhoàm trả lời.
Lần đầu tiên Hoa Quyển bắt gặp tình cảnh này nên khó tránh khỏi luống cuống tay chân, cũng may toàn là món chế biến sẵn cũng tiết kiệm được không ít thời gian.
Cô quay về nhà bếp tiếp tục làm nóng suất tôm hùm đất thứ hai, lúc ra ngoài, phát hiện ra thịt lợn sốt chua ngọt cũng đã hết nên lại đi xào thêm thịt.
Hoa Quyển mệt không chịu được, cô rót một cốc nước, ngồi xuống vuốt mồ hôi.
Còn chưa nghỉ ngơi được bao lâu thì bên ngoài đã truyền tới tiếng giục.
Khách khứa càng ngày càng nhiều, cô vội vàng đứng dậy mang thịt lợn sốt chua ngọt đã nấu xong ra.
Sau hai tiếng đồng hồ, toàn bộ tôm hùm đất và thịt lợn sốt chua ngọt đều đã bán hết, bát còn không đủ dùng.
Cuối cùng Hoa Quyển cũng thở phào một hơi nhẹ nhõm: “Bán hết hàng rồi, hôm nay quán ăn tạm đóng cửa, hoan nghênh ngày mai lại ghé thăm.”
Cô cắm đầu tính toán thu nhập hôm nay. Đám người Tô Uyển hào phóng nhất, vừa ra tay đã trả hai nén bạc, bạc vụn mà những vị khách bàn khác trả, cô cũng đã tìm người đổi thành bạc nén.
Ngẩng đầu lên, khách hàng trong quán đã đi gần hết, chỉ còn lại một người đứng trước quầy hàng.
Thanh niên buộc tóc, mặc toàn đồ đen, đang cười rạng rỡ nhìn Hoa Quyển: “Chủ quán, cho ta một suất cá dưa chua.”
6
0
3 tháng trước
1 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
