TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 60
Đôi khi phải thay đổi cách nghĩ 1

Đồng đội đối diện ném tới một chiếc gối tựa sofa, ghét bỏ mắng hai câu.

Hạ Vũ Tinh phủi chiếc gối ra, ngón tay vội vàng bấm vào khu vực bình luận xác nhận.

“Má ơi, còn tưởng mình nghe nhầm. Trịnh Tuần thật sự muốn nửa tiếng phá phó bản S?”

“Ai? Nửa tiếng? Thằng điên nào trốn viện tâm thần ra đây lảm nhảm vậy.”

“Vũ Tinh, cô bớt xem phim khoa học viễn tưởng đi, tinh thần của cô đã vượt quá trình độ nhận thức hiện tại của loài người quá nhiều rồi.”

Hạ Vũ Tinh vốn muốn thảo luận với đồng đội, kết quả ngược lại thành ra mình bị chê cười hai câu.

Cô ta bực bội không thôi.

“Cút hết cút hết, chia sẻ chút ý tưởng với các cậu sao khó khăn thế?”

Một người đồng đội thấy cô ta bực mình thì cười hì hì tiến lại gần.

“Ai vậy? Nửa tiếng vượt phó bản S, lại là tân binh không biết trời cao đất dày nào à?”

Hạ Vũ Tinh kéo màn hình ảo đến trước mặt anh ta.

“Xem đi, là tân binh nào.”

“Má ơi,” đồng đội nhìn rõ khuôn mặt thanh tú ở giữa màn hình, cũng ngây người, “Đây chẳng phải Trịnh Tuần sao? Cái người hai búa thành thần đó!”

Trịnh Tuần sớm đã nổi tiếng trong các công hội lớn, đặc biệt là trong chiến đội.

Những tân binh tiềm năng như vậy đều là đối thủ cạnh tranh tương lai của họ, không muốn chú ý cũng không được.

“Anh ta muốn làm gì? Cướp phó bản đã đánh dấu của Thanh Lam? Còn muốn qua ải trong ba mươi phút?” Đồng đội cũng kinh ngạc, “Đây chẳng phải là tát thẳng vào mặt Thanh Lam sao!”

Người của công hội Thanh Lam quả thật đã tái mặt.

Đặc biệt là người vừa nói “ba tiếng” kia, đến ngẩng đầu cũng không dám.

Mạnh Nhất Gia cố gắng không lộ ra vẻ mặt quá gượng gạo, cố gắng bình tĩnh xem trực tiếp, còn phải an ủi đội viên đáng xấu hổ kia.

“Không sao đâu, có lẽ anh ta chỉ nói suông thôi.”

Trịnh Tuần chưa bao giờ nói suông.

Hắn nói được làm được, sợ người khác không tin, hắn còn trèo lên bàn gỡ chiếc đồng hồ trên tường xuống.

“Chỉnh đến 12 giờ, đợi đến 12 rưỡi, tôi sẽ qua ải.”

Nói xong, hắn treo chiếc đồng hồ đã chỉnh lại vào vị trí cũ.

Kim giây bắt đầu tích tắc xoay tròn, Trịnh Tuần lại không vội bắt đầu, mà trước tiên tiến hành một lời giải thích ngắn gọn.

“Phó bản này là cấp S, nếu giải đố + chém quái đi theo quy trình thông thường, thì dù thế nào cũng không thể rút ngắn xuống dưới nửa tiếng.”

Bình luận một loạt dấu chấm hỏi.

“???”

“Vậy anh nói cái quỷ gì vậy.”

“Đùa chúng tôi à?”

“Có thể kiên nhẫn một chút không, Trịnh thần đã nói là “quy trình thông thường”.

“Đúng đúng, cứ đợi xem Nhị Chùy thể hiện chẳng phải xong rồi sao.”

“Tôi chúc anh ta đừng có lật xe, cạy phó bản đã đánh dấu của người ta, còn khoác lác.”

“Làm người vẫn nên khiêm tốn một chút, nếu không ngày nào đó từ trên cao rơi xuống, ai cũng có thể đạp cho một cái.”

Lần này bình luận náo nhiệt hẳn lên, fan Trịnh Tuần và anti-fan Trịnh Tuần xé nhau tơi bời.

Nhưng bản thân hắn vẫn đang nói chuyện với camera quạ, không thấy những sóng gió trên mạng.

“Bởi vì quy trình thông thường không được, chúng ta phải sử dụng một số phương pháp phi thường.”

Ở hai bên chân Trịnh Tuần, mỗi bên xuất hiện một cái bóng xoáy đen.

Cái bóng đó giống như hai cục bùn, từ từ dài ra, định hình.

Cuối cùng, một bé gái thấp bé xuất hiện, còn có một thứ hoa kỳ dị, nửa vòng ôm lấy cơ thể Trịnh Tuần.

“Là thuộc hạ của Nhị Chùy!”

“Chị Hồng?! Còn cái thứ hoa như nước mũi kia là cái gì!”

“Thú cưng mới của Trịnh Tuần, tên là Tiểu Hoa.”

“Tôi nhớ tên gốc có phải là Tiểu Ẩn không nhỉ...?”

Cô Bé Quàng Khăn Đỏ không thích nói chuyện, chỉ thích dính lấy Trịnh Tuần, vừa lên đã muốn nắm tay.

Tiểu Ẩn thì lắm lời hơn nhiều.

“Trịnh Tuần, Trịnh Tuần!”

“Lâu rồi không gặp, Trịnh Tuần!”

“Chúng ta đi chơi không?”

Giọng của Tiểu Ẩn trung tính, giống tiếng dã thú biết nói hơn. Cô không có mặt, thân hình cũng không rõ ràng, toàn bộ chỉ có thể dùng từ khó tả để hình dung.

Trịnh Tuần bảo cô im lặng một chút, hắn có nhiệm vụ quan trọng cần sắp xếp.

“Thấy hai cái cửa vào kia không?” Trịnh Tuần chỉ sang trái và phải, “Chị Hồng bên trái, Tiểu Hoa bên phải. Thấy chướng ngại vật kệ nó, có gì cản đường thì hai người tự giải quyết.”

Cô Bé Quàng Khăn Đỏ đi đôi giày da nhỏ lộc cộc lộc cộc muốn chạy, Tiểu Ẩn cũng chảy “nước miếng” muốn bay đi.

Trịnh Tuần mỗi tay giữ lấy một người.

“Đừng vội, tôi vào trước.”

Hắn đã mô phỏng phó bản này, mọi tình huống đều nắm rõ trong lòng bàn tay. Bình luận nói không sai, đây là phó bản ba người.

Phó bản ba người không phải giới hạn ba người, mà là ít nhất phải ba người xuống phó bản, xuất phát từ ba hướng trái, giữa, phải.

Đặc sắc của phó bản Alice này là nặng về giải đố và trốn chạy. Sau khi vào từ ba cửa, sẽ là hành lang dài ngoằn ngoèo, ở giữa có mấy cánh cửa khóa.

Chỉ khi giải được câu đố trong tranh, mở được hộp mật mã ở góc, tìm được chìa khóa chính xác, mở cánh cửa có màu tương ứng, mới có thể thông quan cuối cùng.

2

0

3 tháng trước

1 tháng trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.