Chương 57
Đừng có quá vớ vẩn 2
Ít nhất thì trong lòng những người của Thanh Lam ở trong phòng truyền tống tối hôm qua đều biết rõ điều này.
Hắn chính là cố ý!
Sáng sớm, đội viên phụ trách theo dõi ký hiệu đánh dấu đã đánh thức tất cả mọi người dậy, nói có người chơi muốn mở phó bản.
Bình thường loại tình huống này là các công hội khác dẫn người tới gây chuyện, các đội viên trong chiến đội của công hội phải nhanh chóng tập hợp và chạy tới hiện trường Tháp Trắng, canh giữ phó bản, nếu làm không tốt sẽ có một trận đánh giữa người thật với nhau.
Mọi người trong ba chiến đội của Thanh Lam đã chuẩn bị sẵn sàng, nhưng kết quả khi vừa kéo quần mặc quần áo tử tế xong, thì thấy bên ngoài phó bản có ký hiệu chỉ có đơn độc một người.
"Trịnh Tuần. . . . . ."
Bên trong phòng giám sát cực kỳ náo nhiệt, người vây quanh ba tầng trong ba tầng ngoài, tất cả thành viên nòng cốt của Thanh Lam đều có mặt.
Mạnh Nhất Gia nghiến răng nghiến lợi nhìn bóng người trên màn hình.
Hứa Quan không nói gì nhìn chăm chú vào.
Sau khi màn hình phóng to, Trịnh Tuần không chỉ phát hiện ra điều đó, mà thật trùng hợp, hắn còn cong khóe miệng lên với người của Thanh Lam ở bên kia màn hình.
Một đội viên có tính tình thẳng thắn nhịn không được.
"Đội trưởng, đây là khiêu khích đó!"
"Đúng vậy đội trưởng, một người mà dám mở phó bản có ký hiệu của Thanh Lam chúng ta!"
"Cho dù là công hội khác đập phá, ít nhất cũng phải mang mười mấy người đến đây chứ!"
Sự phân phối của mười mấy người này như sau, năm người vào phó bản đánh nhau, năm người còn lại thì đánh nhau ở bên ngoài.
Đội viên chiến đội tuổi trẻ khí thịnh, Thanh Lam là nhà giàu có, cũng mang đến cho bọn họ sức mạnh và sự tự tin quá độ.
Hành vi này của Trịnh Tuần là cái gì đây.
Cạy ký hiệu vốn là kẻ trộm, còn phát sóng trực tiếp là để tạo thế.
Tương đương với một tên trộm khua chiêng gõ trống đến trước cửa kho vàng nhà bạn, chuẩn bị dùng pháo nổ cửa.
Đổi lại là ai cũng không cách nào nhẫn nhịn.
Hiện tại không chỉ là người xem bình thường trong phòng phát sóng trực tiếp, mà các công hội khác cũng đang xem náo nhiệt.
Các công hội xếp 20 hạng đầu có một nhóm lớn, bên trong là người phụ trách và thành viên nòng cốt của công hội. Nhóm này bình thường ngoại trừ mấy người nói nhiều hay ngoi lên nói nhảm, thì đại đa số mọi người đều lặn không thấy tăm hơi.
5 giờ 30 phút sáng, những con cú đêm này bắt đầu hành động.
【 Sâm Miểu 】 Lý Thiếu An: [ hình ảnh ]
【 Sâm Miểu 】 Lý Thiếu An: Tôi đi ngang qua trong lúc chạy bộ buổi sáng, có phải ký hiệu của Thanh Lam các người không? Sao cửa lại tự mở?
Nhưng người khác trong nhóm đang xem phát sóng trực tiếp đến hăng say, đang lo không ai đi đầu.
Cái này tốt rồi, đội trưởng đội một vô tội của Sâm Miểu đã ném một quả bom, thổi bay tất cả mọi người.
【 Bích Tỉ 】 Hoàng Hách: không phải tự mở, mà là bị người ta cạy [ Link phòng phát sóng trực tiếp]
【 Tương Bắc 】 Đỗ Văn Thục: ai lại không có mắt, dám cạy ký hiệu thế?
【 Cửu Đỉnh 】 Vưu Tuyết San: là Trịnh Tuần, người mới đang nổi bật nhất gần đây.
【 Vạn Thế 】 Hạ Vũ Tinh: Trịnh Tuần? Không phải là hắn biến mất vài ngày rồi à? Người của Minh Tước đâu? Đi ra nói chuyện! @【 Minh Tước 】 Trình Kiệt
【 Minh Tước 】 Trình Kiệt: ?
【 Minh Tước 】 Trình Kiệt: Gọi tôi làm gì.
【 Vạn Thế】 Hạ Vũ Tinh: Còn để làm gì?! Trịnh Tuần của công hội các anh hạ phó bản!
【 Minh Tước 】 Trình Kiệt: Thứ nhất, Trịnh Tuần không phải người công hội chúng tôi.
【 Minh Tước 】 Trình Kiệt: Thứ hai, hắn hạ phó bản? Để tôi coi lại.
Trình Kiệt tiến vào phòng phát sóng trực tiếp của Trịnh Tuần, đưa tay tặng một cái du thuyền.
【 Vạn Thế 】 Hạ Vũ Tinh: ?
【 Vạn Thế 】 Hạ Vũ Tinh: Lão ca ơi anh đừng có quá vớ vẩn, anh mở to hai mắt nhìn xem Trịnh Tuần mở phó bản của nhà ai!
Trình Kiệt đang ở trên giường, bắt chéo hai chân cười hì hì.
Ngón tay gõ chữ nhanh như bay.
【 Minh Tước 】 Trình Kiệt: Ai yo, thật ngại quá, nhìn nhầm nhìn nhầm.
【 Minh Tước 】 Trình Kiệt: Ký hiệu là của Thanh Lam người ta, Hạ Vũ Tinh cô là người của Vạn Thế, gấp cái gì chứ? Để tôi gọi người.
【 Minh Tước 】 Trình Kiệt: @【 Thanh Lam 】 Hứa Quan, @【 Thanh Lam 】 Mạnh Nhất Gia.
Trình Kiệt là chuyên gia đổ dầu vào lửa, sợ nhìn không thấy, còn cố ý tag đội trưởng đội phó của Thanh Lam.
Nửa phút sau, hai người đều không có đáp lại, lúc này những người khác mới dám lục tục ngoi lên.
Cửa phòng bị ai đó gõ vang, Trình Kiệt lên tiếng "Vào đi" , chi nha một tiếng, một cái đầu nhỏ thò vào cửa.
Là Đào Tuyết Tình.
"Anh Trình dậy chưa? Anh Tiêu bảo em đưa lịch huấn luyện đội hai cho anh xem, em đã điều chỉnh xong rồi."
2
0
3 tháng trước
1 tháng trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
