Chương 56
Đừng có quá vớ vẩn 1
"Alo alo, có nghe được tôi nói chuyện không?"
“Trịnh thần!!”
“Má ôi, là Nhị Chùy đó sao?”
“Cái tên chết tiệt này còn nhớ đường về! Mấy ngày nay chạy đi đâu!”
“Suýt chút nữa không nhận ra là ai.”
“Còn tưởng rằng anh không cẩn thận chết ở phó bản nào đó.”
“Không phải nói là tự mở công hội sao? Sao vẫn còn một mình?”
“Không có tiền nhận người à?”
"Ừ, biết tất cả mọi người rất nhớ tôi mà."
Nội dung bình luận đủ loại, còn có rất nhiều bình luận tiêu cực. Người nổi tiếng, thì sẽ kéo theo thị phi. Hiện tại fan của Trịnh Tuần không ít, nhưng cũng có rất nhiều người không thích hắn.
Trịnh Tuần không để ý nhiều như vậy, thống nhất xem như bạn tốt mà ân cần thăm hỏi.
"Hôm nay đến quét phó bản, cũng không khó lắm, mọi người xem cho vui là được."
Không thể không nói hiện tại Trịnh Tuần chính là người chơi nổi tiếng ở Tháp Trắng, tự mang lưu lượng. Giống với lần trước, thời gian hắn quét phó bản là vào rạng sáng, vô cùng âm u, nhưng chỉ trong năm phút đồng hồ ngắn ngủn, phòng phát sóng trực tiếp đã tập trung mấy trăm nghìn người.
“Cười chết mất, Nhị Chùy nói "Không khó lắm" .
“Phổ cập kiến thức cho những người mới của phòng phát sóng trực tiếp, chàng trai ở trước mặt các bạn này từ khi xuất đạo đến bây giờ đã vượt qua hai phó bản, cái nào cũng đều là cấp 3S.”
“Trọng điểm là ngoại trừ hắn thoạt nhìn tinh thần không tốt, thì coi như khỏe mạnh.”
“Đại khái Nhị Chùy chỉ có thể dính được cái khỏe mạnh, còn trạng thái tinh thần thì rất đáng lo ngại.”
“Không biết độ khó hôm nay là gì nhỉ?”
“Có thể nói rằng Nhị Chùy là một trong những người chơi thuộc loại kém may mắn nhất trong các người chơi, không biết thế nào mà cứ luôn mở ra phó bản 3S?”
“Lần Minh Tước trước đó không tính, đó tương đương với mở đề thi.”
“Tới rồi tới rồi, Nhị Chùy sắp mở hộp!”
“Từ từ, ở cửa có cái logo phải không?”
Lần này Trịnh Tuần không có giống mấy lần trước, vội vã mở phó bản, mà cố ý lề mề ở cửa trong chốc lát.
Người xem bình thường chỉ nghĩ rằng hắn đã lâu không đi ra ngoài, nên có nhiều điều muốn nói.
Nhưng có người cẩn thận phát hiện trọng điểm.
“Kia không phải là huy hiệu của Thanh Lam sao?!”
“Ôi trời, là đánh dấu phó bản!”
“Đánh dấu phó bản là cái gì?”
“Chính là phó bản đã được 20 công hội đứng đầu điều tra trước, sắp tới chuẩn bị vượt phó bản. Loại phó bản này người chơi bình thường không nên đụng, rất dễ bị thiệt hại.”
“Tôi nhớ là nếu có dấu hiệu thì các công hội khác cũng đều tránh đi, sợ đắc tội với người ta.”
“A? Có phải là Trịnh thần kia không biết không vậy!”
“Nhị Chùy mau xem bình luận! Gấp chết mất!”
“Chạy mau đi Chùy, Thanh Lam gia đại nghiệp đại, công hội nát mới thành lập như chúng ta không thể trêu vào đâu!”
Bình luận trở nên sốt ruột, nhưng bản nhân Trịnh Tuần giống như không hề hay biết gì cả.
Hắn không nhìn phòng phát sóng trực tiếp, mà đang đánh giá xung quanh, quan sát toàn bộ bên ngoài tòa tháp một lượt, mới chú ý tới cái huy hiệu màu sứ men xanh lớn cỡ bàn tay kia.
"Cái gì vậy?" Hắn còn chà xát nó bằng tay nhưng nó không bong ra, "Trẻ con vẽ bậy."
Nói xong, hắn đứng dậy, đẩy cửa Tháp Trắng ra.
“Trời đất ơi, Nhị Chùy anh dùng não chút đi!”
“Chỉ số thông minh của Nhị Chùy lại logout, con cái nhà ai mà lại chơi ở phụ cận Tháp Trắng chứ?!”
“Có anh em nào ở gần đó nhắc nhở hắn một câu được không! Đắc tội với công hội lớn, đó là chuyện có thể đùa giỡn được à?”
Tháp Trắng đối đãi bình đẳng với mọi người, nhưng giữa công hội và người chơi lại có quy tắc ngầm
Một khi đắc tội với công hội lớn có xếp hạng cao, hậu quả sẽ không thể tưởng tượng nổi.
Công hội lớn sẽ đưa người đó vào danh sách đen của mình, các công hội khác thấy đương nhiên là sẽ không thu nhận, hơn nữa người chơi do công hội quản lý cũng sẽ không đi phó bản với người nằm trong sổ đen.
Trịnh Tuần là con sói đơn độc, thích đi một mình, nhưng không phải tất cả mọi người đều có thực lực đi một mình. Tháp Trắng có rất nhiều phó bản không hạn chế số người, nhưng một đội ngũ tốt nhất nên có 4-7 người. Có chuyên gia đã tính toán rằng tỷ lệ sống sót của một đội ngũ cao hơn nhiều so với việc đi một mình.
Nếu bị công hội lớn xa lánh, vậy thì thật sự là không thể có năng lực ở trong thế giới quan của Tháp Trắng.
Bình luận đang lo lắng cho Trịnh Tuần, Trịnh Tuần thì giả bộ nhìn không thấy.
"Mọi người đang nói chuyện gì vậy? Nhảy quá nhanh tôi xem không kịp. Không nói nữa, vượt phó bản."
“Từ từ! Anh kéo lên trên xem đi mà!”
“Xong rồi xong rồi, đã đoán trước được dáng vẻ Nhị Chùy bị Thanh Lam treo giải thưởng.”
“Người của Thanh Lam còn chưa ra mặt sao?”
“Về sau đừng nói Nhị Chùy khỏe mạnh, hắn bị mù.”
Đương nhiên Trịnh Tuần không phải mắt mù, vô tri, không có kiến thức, cố chấp đâm đầu vào ký hiệu.
13
0
4 tháng trước
20 giờ trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
