0 chữ
Chương 24
Chương 24
Mà trong mắt vài chị mèo khó tính, Ragdoll trưởng thành chẳng khác gì anh chàng kẹp tóc, đầu óc đần độn, thân hình ục ịch, chỉ biết đu bám.
Miêu Miêu thì còn chưa mọc đủ lông cho ra dáng kẹp to.
Nó chỉ là một kẹp nhỏ ngốc nghếch. (?)
Hu hu hu, tui là kẹp ngốc.
Thấy chị mèo tam thể đang nghiêng đầu trò chuyện với anh mèo Maine Coon vừa ngầu vừa hiền...
Miêu Miêu tự ti rút lui từng bước, từng bước... cho đến khi lưng chạm phải một cái ghế sofa lông xù ở góc tường, nó thở dài một cái rồi cuộn người lại nằm xuống.
Không được các chị mèo thích, không dám dây vào các anh mèo, còn sợ mấy anh chó bự...
Mèo con mắc chứng sợ xã hội quyết định: thôi, thành trai ở ẩn luôn cho rồi.
May mà sofa của chương trình rất êm, còn có chức năng sưởi và mát-xa.
Miêu Miêu người nhỏ, không thích rung lắc mạnh, mà chức năng mát-xa của cái sofa này lại rất nhẹ nhàng, như kiểu... có nhịp thở vậy.
Hả? Nhịp thở?
Miêu Miêu cảm thấy hơi là lạ, ngẩng đầu lên, đối diện là một đôi mắt cong cong đầy ý cười.
Ối giồi ôi!!!
Không phải sofa! Là một con... Samoyed!
Trong thế giới chó, đây chính là hình mẫu nam thần ấm áp dịu dàng!
Còn Miêu Miêu chỉ là một con kẹp tóc ngốc nghếch!
“Meo...”
Miêu Miêu rụt rè lùi về sau, muốn xin lỗi anh Samoyed.
Samoyed nghiêng đầu nhìn nó, vẫn cười tít mắt, đúng là nam thần, bị mèo lạ ôm cũng không tức giận.
Nhưng rồi... Miêu Miêu cảm thấy phía sau cổ có luồng hơi ấm dán sát lại gần, quay đầu nhìn phát hiện anh Border Collie không biết từ lúc nào đã đứng ngay sau lưng!
Cứu mạng!
Hai anh chó bao vây hai bên, mèo con nhỏ xíu sợ đến mức cuộn người lại như cục bông.
Anh Border Collie đến làm gì vậy? Chẳng lẽ hiểu lầm mình đang chiếm chỗ của bạn thân ảnh, anh Samoyed?
“Meo... meo...”
Miêu Miêu run rẩy cố gắng giải thích, nhưng tiếc là mình không biết tiếng chó, mà anh Border Collie cũng không biết tiếng mèo, bất đồng ngôn ngữ!
May mà anh Border Collie rất thông minh.
Thấy Miêu Miêu run bần bật cả người lẫn giọng, anh đoán chắc là mèo con sợ, liền không sủa một tiếng nào.
Anh Border Collie lè lưỡi suy nghĩ chốc lát, rồi quay người chạy đi một vòng, lúc quay lại thì miệng đang ngậm... một con cá khô bằng bông!
Anh nhẹ nhàng đặt đồ chơi xuống đất, dùng chân đẩy về phía Miêu Miêu, sau đó nằm xuống ở tư thế rất ngoan hiền.
Tặng đồ chơi trước, rồi cúi thấp người, tuy không nói chuyện được, nhưng Miêu Miêu cũng hiểu, anh chó đang cố làm quen với mình.
Miêu Miêu lại quay đầu nhìn anh Samoyed, anh chó trắng vẫn cười híp mắt, không sủa, cũng không phản đối, trông như thể quen với cả mèo lẫn Border.
Ờm... thôi được rồi...
Dù tui là kẹp ngốc, nhưng hình như cũng... được mấy anh chó thương đó chớ...
Miêu Miêu ngượng ngùng nhận lấy món quà cá khô.
Dù sao thì, hai anh chó là hai bé to xác nhất ở đây, khí thế cũng mạnh nhất...
Cũng là giống mèo lớn, anh Maine Coon nhanh chóng chú ý thấy hai “anh chó” to con lại đang vây quanh một bé mèo Ragdoll nhỏ nhất sân.
Tuy một số mèo cái có thể không ưa Ragdoll, nhưng mèo đực thường không ghét, thậm chí có con còn rất cưng chiều Ragdoll.
Dù chưa từng tiếp xúc, không hiểu tính nết, phản ứng đầu tiên của anh Maine Coon là tưởng hai con chó lớn đang bắt nạt bé Ragdoll.
Thế là anh Maine Coon hung dữ liền xông tới, ngậm gáy Miêu Miêu lên, đối đầu với hai con chó.
Tất cả thú con đều tập trung ở đó, nên con mèo tam thể cũng bị thu hút chú ý, vội vàng chạy lại, đứng cạnh Maine Coon, cùng nhau bảo vệ bé Ragdoll.
Về phần đương sự là Miêu Miêu chỉ biết biểu thị: “?”
Sau khi chào hỏi xong với các cô dì, Đoạn Thư Dật thấy một biên kịch bế Miêu Miêu trả về.
“Có chuyện gì vậy?” Cậu ấy vừa đón Miêu Miêu thì thấy ngay dưới chân bốn bé mèo chó con lập tức quây lại.
Biên kịch nhún vai: “Đó, như cậu thấy đấy, Miêu Miêu được yêu thích quá, sợ tụi nhỏ đánh nhau.”
Miêu Miêu thì còn chưa mọc đủ lông cho ra dáng kẹp to.
Nó chỉ là một kẹp nhỏ ngốc nghếch. (?)
Hu hu hu, tui là kẹp ngốc.
Thấy chị mèo tam thể đang nghiêng đầu trò chuyện với anh mèo Maine Coon vừa ngầu vừa hiền...
Miêu Miêu tự ti rút lui từng bước, từng bước... cho đến khi lưng chạm phải một cái ghế sofa lông xù ở góc tường, nó thở dài một cái rồi cuộn người lại nằm xuống.
Không được các chị mèo thích, không dám dây vào các anh mèo, còn sợ mấy anh chó bự...
Mèo con mắc chứng sợ xã hội quyết định: thôi, thành trai ở ẩn luôn cho rồi.
May mà sofa của chương trình rất êm, còn có chức năng sưởi và mát-xa.
Miêu Miêu người nhỏ, không thích rung lắc mạnh, mà chức năng mát-xa của cái sofa này lại rất nhẹ nhàng, như kiểu... có nhịp thở vậy.
Miêu Miêu cảm thấy hơi là lạ, ngẩng đầu lên, đối diện là một đôi mắt cong cong đầy ý cười.
Ối giồi ôi!!!
Không phải sofa! Là một con... Samoyed!
Trong thế giới chó, đây chính là hình mẫu nam thần ấm áp dịu dàng!
Còn Miêu Miêu chỉ là một con kẹp tóc ngốc nghếch!
“Meo...”
Miêu Miêu rụt rè lùi về sau, muốn xin lỗi anh Samoyed.
Samoyed nghiêng đầu nhìn nó, vẫn cười tít mắt, đúng là nam thần, bị mèo lạ ôm cũng không tức giận.
Nhưng rồi... Miêu Miêu cảm thấy phía sau cổ có luồng hơi ấm dán sát lại gần, quay đầu nhìn phát hiện anh Border Collie không biết từ lúc nào đã đứng ngay sau lưng!
Cứu mạng!
Hai anh chó bao vây hai bên, mèo con nhỏ xíu sợ đến mức cuộn người lại như cục bông.
Anh Border Collie đến làm gì vậy? Chẳng lẽ hiểu lầm mình đang chiếm chỗ của bạn thân ảnh, anh Samoyed?
Miêu Miêu run rẩy cố gắng giải thích, nhưng tiếc là mình không biết tiếng chó, mà anh Border Collie cũng không biết tiếng mèo, bất đồng ngôn ngữ!
May mà anh Border Collie rất thông minh.
Thấy Miêu Miêu run bần bật cả người lẫn giọng, anh đoán chắc là mèo con sợ, liền không sủa một tiếng nào.
Anh Border Collie lè lưỡi suy nghĩ chốc lát, rồi quay người chạy đi một vòng, lúc quay lại thì miệng đang ngậm... một con cá khô bằng bông!
Anh nhẹ nhàng đặt đồ chơi xuống đất, dùng chân đẩy về phía Miêu Miêu, sau đó nằm xuống ở tư thế rất ngoan hiền.
Tặng đồ chơi trước, rồi cúi thấp người, tuy không nói chuyện được, nhưng Miêu Miêu cũng hiểu, anh chó đang cố làm quen với mình.
Miêu Miêu lại quay đầu nhìn anh Samoyed, anh chó trắng vẫn cười híp mắt, không sủa, cũng không phản đối, trông như thể quen với cả mèo lẫn Border.
Dù tui là kẹp ngốc, nhưng hình như cũng... được mấy anh chó thương đó chớ...
Miêu Miêu ngượng ngùng nhận lấy món quà cá khô.
Dù sao thì, hai anh chó là hai bé to xác nhất ở đây, khí thế cũng mạnh nhất...
Cũng là giống mèo lớn, anh Maine Coon nhanh chóng chú ý thấy hai “anh chó” to con lại đang vây quanh một bé mèo Ragdoll nhỏ nhất sân.
Tuy một số mèo cái có thể không ưa Ragdoll, nhưng mèo đực thường không ghét, thậm chí có con còn rất cưng chiều Ragdoll.
Dù chưa từng tiếp xúc, không hiểu tính nết, phản ứng đầu tiên của anh Maine Coon là tưởng hai con chó lớn đang bắt nạt bé Ragdoll.
Thế là anh Maine Coon hung dữ liền xông tới, ngậm gáy Miêu Miêu lên, đối đầu với hai con chó.
Tất cả thú con đều tập trung ở đó, nên con mèo tam thể cũng bị thu hút chú ý, vội vàng chạy lại, đứng cạnh Maine Coon, cùng nhau bảo vệ bé Ragdoll.
Về phần đương sự là Miêu Miêu chỉ biết biểu thị: “?”
Sau khi chào hỏi xong với các cô dì, Đoạn Thư Dật thấy một biên kịch bế Miêu Miêu trả về.
“Có chuyện gì vậy?” Cậu ấy vừa đón Miêu Miêu thì thấy ngay dưới chân bốn bé mèo chó con lập tức quây lại.
Biên kịch nhún vai: “Đó, như cậu thấy đấy, Miêu Miêu được yêu thích quá, sợ tụi nhỏ đánh nhau.”
3
0
4 tuần trước
2 tuần trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
