TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 159
Chương 159

Ăn sáng và nhận lì xì xong, ngày đầu tiên của năm mới Tô Hiểu kéo Lục Hạo cùng chơi game.

Lục Trầm Uyên thì thu dọn bát đũa, cho bát đũa vào máy rửa bát rửa sạch rồi sắp xếp lại xong, thấy hai người cầm điện thoại, biểu cảm vô cùng chăm chú.

Lục Trầm Uyên đi đến đằng sau Tô Hiểu, thì ra là đang chơi game.

Có Lục Hạo, trận đầu tiên của năm mới Tô Hiểu đã thắng rồi.

Khởi đầu thuận lợi!

Sau khi chơi một trận xong, Tô Hiểu thấy Lục Trầm Uyên xem liền ngẩng đầu hỏi: “Anh muốn chơi cùng không?”

Lục Trầm Uyên lắc đầu, “Tôi không biết chơi.”

Cảm giác thất bại ban nãy của Lục Hạo vơi đi một chút.

Cuối cùng cậu cũng thắng được Lục Trầm Uyên một chuyện rồi.

Lục Trầm Uyên không biết chơi game!!

Nghĩ đến đây, Lục Hạo phấn khích bấm ngay nút mời, kéo Tô Hiểu vào một ván mới.

Lục Trầm Uyên quan sát một lúc, sau đó ngồi xuống đối diện hai người, cũng lấy điện thoại ra.

Tô Hiểu và Lục Hạo nhìn anh một cái, tưởng anh định xử lý công việc liền tiếp tục tập trung vào trò chơi.

Hai người chơi đến tận trưa, ngày đầu tiên năm mới, cuối cùng Tô Hiểu cũng trải nghiệm được cảm giác thắng liên tiếp.

Nhìn bảng thành tích mới của mình, cô phấn khích chụp lại màn hình.

Sắp đến giờ cơm, Lục Trầm Uyên đề nghị ra ngoài ăn.

Tô Hiểu lên nhà thay một chiếc áo choàng màu đỏ viền lông trắng, rất hợp với không khí năm mới.

Lục Trầm Uyên lái xe, đưa Tô Hiểu và Lục Hạo đến nhà hàng tư nhân lần trước.

Quả nhiên, vào dịp năm mới, nơi nào cũng đông đúc, ngay cả nhà hàng vốn yên tĩnh này hôm nay cũng vô cùng náo nhiệt.

Nếu không phải Lục Trầm Uyên có một phòng riêng, có lẽ bữa ăn này cũng khó mà ăn được.

Tô Hiểu vẫn nhớ lần trước có mấy món cô chưa thử, lần này dứt khoát gọi hết lên bàn.

Vì buổi sáng ăn hơi nhiều nên bữa trưa Tô Hiểu không ăn mấy, khi cô đã ăn no Lục Hạo và Lục Trầm Uyên vẫn đang ăn, thế là Tô Hiểu lấy điện thoại ra chơi.

Mở weibo ra thì thấy mấy hot search đầu đều đang thảo luận về bộ phim Tết nào đó.

Tô Hiểu tò mò ấn vào xem, phát hiện bộ phim này không hề có đánh giá kém, ai xem cũng khen hay.

Còn khen đây là bộ phim Tết hay nhất trong mấy năm nay.

Đánh giá cao như vậy khiến Tô Hiểu cũng nảy sinh hứng thú, cô bỏ điện thoại xuống hỏi hai người kia, “Ăn xong chúng ta đi xem phim đi.”

Lục Trầm Uyên và Lục Hạo đều chưa từng đến rạp phim xem phim.

Vì thế đều đồng thanh, “Được.”

Nhận được câu trả lời, Tô Hiểu bắt đầu chọn rạp phim.

Xung quanh đây có rất nhiều rạp phim, nhưng vì ngày đầu tiên năm mới cũng có rất nhiều người đi xem nên đã có rất nhiều người mua vé trước rồi. Hơn nữa đây còn là một bộ phim hot nên Tô Hiểu phải chọn mãi mới chọn được một rạp có chỗ ngồi đẹp.

Đợi Lục Trầm Uyên và Lục Hạo ăn xong, ba người xuất phát đến rạp phim.

Đường đông nên họ còn bị tắc đường một lúc, vốn dĩ thời gian khá thoải mái nhưng tắc đường nên khi đến rạp phim thì đã sát giờ, còn 10 phút nữa là phim bắt đầu chiếu rồi.

Tô Hiểu đã gửi mã vé cho Lục Trầm Uyên trước, ba người đến máy in vé xếp hàng.

Ban đầu định là để Lục Trầm Uyên đi lấy vé thôi còn Tô Hiểu và Lục Hạo đứng ở một góc đợi, nhưng quá đông người sợ tách ra lát lại không tìm được nhau nên quyết định cùng xếp hàng luôn.

Người xếp hàng lấy vé ở máy in cũng đông nên một lúc sau mới đến lượt họ.

Khi đến lượt họ lấy vé, bên cạnh bỗng có một gia đình đông người kéo đến lập tức lấp kín khoảng không gian rộng rãi.

Lục Hạo sợ bị lạc, vội vàng đưa tay nắm lấy vạt áo choàng của Tô Hiểu.

Tô Hiểu liếc thấy hành động này, lại nhìn sang vạt áo chỉnh tề của Lục Trầm Uyên đứng bên cạnh mình, do dự một chút rồi cũng đưa tay ra, nhẹ nhàng nắm lấy ngón út của anh.

Lục Trầm Uyên vừa rút tấm vé đầu tiên ra từ máy lấy vé, cảm nhận được nhiệt độ nơi ngón út, động tác thoáng dừng lại một giây, sau đó nhanh chóng khôi phục vẻ tự nhiên, tiếp tục lấy tấm vé thứ hai, rồi tấm vé thứ ba.

Lấy vé xong, ba người cùng nhau đến chỗ soát vé vào rạp.

Hàng người ở cửa soát vé còn dài hơn chỗ lấy vé, đám đông chen chúc nhau, không khí vô cùng náo nhiệt.

Tô Hiểu cúi đầu nhìn giày của những người phía trước, họ nhích lên một chút, cô cũng lặng lẽ di chuyển theo.

Bất chợt, ngón út mà cô đang nắm bỗng bị rút ra.

Còn chưa kịp phản ứng, bàn tay cô đã bị một bàn tay rộng lớn, ấm áp khác bao trọn lấy.

Tô Hiểu giật mình ngẩng đầu, ánh mắt dừng trên gương mặt Lục Trầm Uyên.

Anh nhìn thẳng về phía trước, sắc mặt bình thản như không hề có chuyện gì.

Tô Hiểu bỗng nhiên nổi hứng nghịch ngợm, đưa ngón trỏ lên nhẹ nhàng cào cào vào lòng bàn tay anh.

Lục Trầm Uyên vẫn không có phản ứng.

Cô lại cào thêm vài cái, rồi bắt đầu viết chữ lên lòng bàn tay anh.

Chữ còn chưa viết xong, tay cô đã bị giữ chặt lại.

Những ngón tay thon dài của Lục Trầm Uyên len qua khe hở giữa những ngón tay cô, hai bàn tay từ đơn giản nắm lấy chuyển thành mười ngón đan xen, chặt chẽ không rời.

Đúng lúc này, đến lượt họ kiểm tra vé.

Lục Trầm Uyên đưa ba tấm vé cho nhân viên, người soát vé nhanh chóng xé đi phần cuống rồi cho họ vào rạp.

Ngồi xuống Lục Trầm Uyên vẫn không buông tay, sắc mặt thản nhiên như cũ.

Cứ như vậy, hai người mười ngón tay đan xen, nắm chặt suốt cả bộ phim.

Mãi đến khi rời khỏi rạp, lên xe, Tô Hiểu mới được “trả lại” bàn tay của mình.

Lúc này, cô mới phát hiện ra mình đã dành cả bộ phim chỉ để chú ý đến bàn tay hai người, đến mức... nội dung phim nói gì cô hoàn toàn không nhớ nổi.

Sau khi Lục Trầm Uyên mở cửa xe cho cô lên, Tô Hiểu chợt nhớ lại biểu cảm bình thản của anh suốt cả buổi và việc bản thân chẳng xem được gì, cô không nhịn được mà vươn tay nhéo một cái vào cánh tay anh.

Lục Trầm Uyên khẽ nhíu mày vì đau.

Tô Hiểu trêu chọc: “Tôi còn tưởng trên mặt anh chỉ có một kiểu biểu cảm.”

Lục Trầm Uyên bật cười, ghé sát tai cô thấp giọng: “Lần sau lúc nắm tay, tôi có thể đổi sang biểu cảm khác.”

!!!

Đến khi Tô Hiểu kịp phản ứng, Lục Trầm Uyên đã đóng cửa, vòng sang ghế lái.

Đàn ông đúng là đồ móng heo!

Editor: Valentine vui vẻ nhé các tềnh iuuu 💓

10

0

3 tháng trước

1 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.