TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 125
Chương 125

Chuyện của Tô Chỉ San quả thực làm Tô Hiểu kinh ngạc.

Mà Tô Liên lại đến xin cô giúp cho Tô Chỉ San… lại càng làm cô kinh ngạc hơn.

Đêm đó Tô Hiểu nhờ Tiểu Bảo lấy nguyên tác ra cho cô đọc lại một lượt.

Rốt cuộc Tô Liên là người như thế nào?

Sau khi đọc lại một lượt, Tô Hiểu cũng tổng kết được tính cách của Tô Liên.

Chính là… nữ chủ thánh mẫu ngốc bạch ngọt kinh điển.

Cô ta chỉ cần mãi mãi lương thiện là được, mọi chuyện đều có sứ giả đi sau giải quyết cho: người nhà họ Tô, fans của cô ta, còn có Lục Đình Thâm.

Cho dù sự lương thiện của cô ta có làm cho người khác khó chịu thế nào, phiền phức thế nào, luôn có người giải quyết cho.

Và cô vẫn mãi sống trong giấc mơ rằng thế giới này rất tươi đẹp, chỉ cần mọi người đều lương thiện, thì mọi thứ sẽ mãi mãi tốt đẹp.

Sau khi rút ra kết luận, Tô Hiểu đã chắc chắn một điều.

Không nên đến gần cô ta…… vì sẽ trở nên bất hạnh.

*

Ngày hôm sau, Tô Hiểu liền quên sạch sẽ chuyện tối hôm trước.

Dù sao cũng không liên quan đến cô.

Tô Hiểu ngủ đến khi tự tỉnh dậy, ăn xong bữa sáng tươi ngon của đầu bếp chuẩn bị thì ra ngoài hoa viên tản bộ, ngắm nhìn những cây hoa anh đào, còn chơi cầu lông với Lăng Diệp một lát rồi quay lại phòng khách nằm trên sô pha xem tivi.

Bộ phim cô thích buổi chiều mới có tập mới nên bây giờ Tô Hiểu chỉ có thể xem các kênh truyền hình trực tiếp, cô cầm điều khiển chuyển hết kênh này sang kênh nọ.

Một bộ phim tài liệu về ngành thiết kế thời trang thu hút sự chú ý của Tô Hiểu, cô bỏ điều khiển xuống, cầm một gói đồ ăn vặt lên vừa ăn vừa xem.

Nhìn các nhà thiết kế vẽ phác thảo những bộ trang phục tuyệt đẹp trên giấy, rồi qua các công đoạn may vá, thêm thắt chi tiết để tạo nên một bộ trang phục hoàn mỹ, Tô Hiểu lại nhớ đến bản vẽ thiết kế trâm cài của mình.

Cô cảm thấy ngứa ngáy trong lòng, lại muốn làm thêm một chiếc trâm cài nữa.

Cảm giác thành tựu từ việc thiết kế đến hoàn thành sản phẩm, đôi khi thật sự khiến người ta nghiện không bỏ được.

Tô Hiểu chạy lên phòng, lật lại bản vẽ và chiếc trâm cài hôm trước ra.

Hai cái để cùng nhau, người tự luyến như Tô Hiểu cũng không thể không thừa nhận… vẽ có hơiii trừu tượng.

Tô - không có gì ngoài thời gian - Hiểu lập tức gọi Dư Cẩn, “Tôi muốn học vẽ.”

Dư Cẩn hơi bất ngờ, “Được ạ, bây giờ tôi lập tức sắp xếp giáo viên cho phu nhân.”

Mới đi hai bước mới nhớ ra, lại quay đầu lại hỏi Tô Hiểu: “Phu nhân muốn học vẽ kiểu nào?”

Tô Hiểu: “Tôi muốn học vẽ thiết kế trâm cài!”

Dư Cẩn hiểu rồi.

Một tiếng sau, giáo viên đã tới.

Dưới sự hướng dẫn của giáo viên, tiêu tốn thời gian cả một ngày, cuối cùng Tô Hiểu cũng vẽ ra được một bản thiết kế khá tốt.

Sau khi giáo viên rời đi, Tô Hiểu lại tô tô vẽ vẽ một lát, vẽ thêm mấy bản thiết kế nữa.

Cô mang đến cho Lăng Diệp và Dư Cẩn xem, mong đợi hỏi: “Hai người thấy sao?”

Lăng Diệp nhận lấy.

Không thể không nói, Tô Hiểu vẽ tốt hơn lần trước rất nhiều.

Ngoài việc không quá tinh xảo thì những chỗ cần vẽ ra đều thành hình thành dạng hết, thậm chí còn có những chi tiết nho nhỏ.

Dư Cẩn lập tức khen: “Phu nhân vẽ thật đẹp.”

Hiếm khi Lăng Diệp không chọc cô, thật lòng khen, “Quả thực đẹp hơn lần trước nhiều.”

Tô hiểu hài lòng cầm bản thiết kế của mình về phòng.

Khi xuống nhà lần nữa thì Lục Trầm Uyên cũng về rồi.

Thông thường Lục Trầm Uyên đều về nhà đúng giờ cơm.

Hoặc là đầu bếp cố gắng căn thời gian Lục Trầm Uyên về để chuẩn bị bữa tối.

Anh đi rửa tay xong thì nhà bắt đầu ăn cơm.

Sau khi ăn cơm xong, giúp việc mang lên một phần hoa quả tráng miệng cho Tô Hiểu.

Tô Hiểu ôm bát hoa quả, ngồi sô pha xem tivi.

Hôm nay ngồi vẽ cả ngày, cô vẫn chưa xem tập mới.

Lục Trầm Uyên sờ vào thân bát, chau mày, “Đừng ăn hoa quả lạnh quá.”

Tô Hiểu, “Không sao đâu, tôi không sợ lạnh!”

Lục Trầm Uyên lấy bát hoa quả từ trong tay cô, “Vừa ăn cơm xong ăn hoa quả ngay cũng không tốt, để lát nữa ăn, được không?”

Tô Hiểu bỏ dĩa xuống, “Được rồi.”

Không đến 5 phút sau, Tô Hiểu lại cầm dĩa lên, ôm bát hoa quả ăn.

Đã để một lát rồi!

Lục Trầm Uyên cười nhẹ lắc đầu, lại không nỡ nói cô nữa liền đứng dậy đến chỗ Trương Đào đang đứng ở ngoài bếp, “Lần sau đừng mang hoa quả lạnh cho phu nhân, lấy hoa quả ở nhiệt độ thường. Dạo này chuyên gia dinh dưỡng cũng có tới đúng không? Cũng đừng để cô ấy thích ăn hoa quả gì thì ăn, nên phối hợp cân bằng chút.”

Trương Đào: “Xin lỗi Lục tổng, phu nhân thích ăn lạnh nên vẫn ăn như vậy từ mùa hè, là do chúng tôi đã sơ suất, sau này sẽ chuẩn bị hoa quả ở nhiệt độ thường cho phu nhân. Chuyên gia dinh dưỡng mỗi ngày đều đến, hoa quả mang lên cho phu nhân đều được lên thực đơn kỹ lưỡng.”

Lục Trầm Uyên gật đầu.

3

0

3 tháng trước

4 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.