TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 55
Chương 55: Kẹo dưa

Trang Phù Dao mỉm cười thân thiện: “Tôi là bạn của Trình Bối Bối.”

“Có gì để chứng minh?”

Trang Phù Dao nghe vậy, lập tức đoán ra cậu này hẳn là biết chuyện, liền nhanh tay mở trang cá nhân, lướt đến album ảnh có tiêu đề [Bánh su kem và bánh bông lan trứng muối], đưa cho cậu ta xem: “Cậu nhìn đi.”

Chàng trai ngớ người, ánh mắt nhìn cô lập tức khác hẳn ban nãy: “Chị là Phù Dao?”

Trang Phù Dao hơi nghi hoặc, nghĩ ra điều gì đó rồi ngạc nhiên kêu lên: “Chẳng lẽ em là… Trình Bảo Bảo?”

Trình Phàm ngượng ngùng gãi đầu:

“Chị Phù Dao, em đổi tên rồi, bây giờ tên em là Trình Phàm.”

Trang Phù Dao chợt nhớ lại thời cấp ba, lúc Trình Bối Bối gọi điện thoại về nhà, toàn gọi em trai là Bảo Bảo. Ban đầu bọn cô còn không hiểu, có người trêu chọc: “Trình Bối Bối, Bảo Bảo nào vậy?”

Trình Phàm cười ngại ngùng: “Nhưng mọi người vẫn quen gọi em là Bảo Bảo, chị gọi sao cũng được.”

Cậu ta dẫn Trang Phù Dao về nhà.

Mẹ Trình biết cô đến thì vui mừng khôn xiết, liền ra chuồng gà bắt một con định làm thịt đãi cô.

“Không cần đâu, dì ơi!” Trang Phù Dao thấy điều kiện sống trong nhà, biết rằng với gia đình Trình thì một con gà cũng rất quý, liền vội vàng ngăn lại.

Mẹ Trình nghe vậy, liền làm bộ giận dỗi, mặt xị xuống: “Phù Phù chê nhà dì nghèo, cơm canh đạm bạc đúng không?”

“Không có đâu, sao có chuyện đó được!” Trang Phù Dao lắc đầu lia lịa như trống bỏi, cũng không dám cản nữa.

Lúc này mẹ Trình mới nở nụ cười trở lại.

Trong bữa cơm, mọi người trò chuyện về tình hình gần đây. Lúc ấy Trang Phù Dao mới biết Trình Bối Bối mất chưa bao lâu, bố cô ấy cũng đã qua đời, giờ trong nhà chỉ còn lại mẹ con Trình Phàm nương tựa lẫn nhau. Sức khỏe mẹ Trình cũng không tốt. Để chăm sóc mẹ, Trình Phàm chỉ làm thuê vài năm rồi về quê, chi tiêu hàng ngày dựa vào năm mẫu ruộng trồng cúc ở ngoài sân và mấy mẻ kẹo dưa tự làm mang ra chợ bán.

Trước đây Trang Phù Dao chỉ biết Trình Bối Bối sống nhờ nhà cậu ở thành phố Giang, không ngờ hoàn cảnh gia đình lại khó khăn đến thế.

Qua trò chuyện, cô còn biết mấy năm nay mình vẫn luôn chu cấp cho nhà họ Trình.

Chuyện trò một lúc, câu chuyện dần quay về Trình Bối Bối. Mẹ Trình không kiềm được xúc động: “Bối Bối nhà dì, số nó khổ quá, còn trẻ thế mà…”

Trình Phàm vội đưa khăn giấy: “Mẹ, khó khăn lắm chị Phù Dao mới đến đây, mình nói chuyện vui chút đi.”

Mẹ Trình lau nước mắt, thở dài: “Ừ, không nói nữa.”

Rồi quay sang gõ nhẹ lên đầu Trình Phàm:

“Còn con nữa, năm năm trước chị Phù Dao đến nhà mình rồi, mà con cũng không nhận ra!”

Trình Phàm ấm ức, lí nhí nói: “Năm năm rồi mà mẹ, con nhớ sao hết, chị Phù Dao cũng đâu nhận ra con.”

Mẹ Trình lại cốc thêm cái nữa: “Con còn dám cãi!”

Trang Phù Dao ngồi bên cười tủm tỉm. Cô cảm nhận được, tuy gia cảnh nhà họ Trình nghèo khó, nhưng không khí trong nhà lại rất đầm ấm, mẹ con nhà họ Trình đều là người hiền lành. Dù họ bảo nên nói chuyện vui vẻ, nhưng mục đích chuyến đi lần này của cô, chính là muốn tìm hiểu về những chuyện xảy ra trước khi Trình Bối Bối qua đời.

0

0

5 ngày trước

5 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.