TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 33
Chương 33: Tin đồn

Ban đầu, anh cũng không thấy cô gái kia có gì không ổn. Tuy xuất thân bình thường, nhưng nhà họ Lương cũng đâu đến mức phải cần liên hôn vì lợi ích thương mại. Về mặt này, anh vẫn muốn để con cái tự do yêu đương hơn.

Nhưng sau đó, có lẽ là bị ảnh hưởng từ cô, anh cũng bắt đầu thấy tính cách của cô gái đó quá mềm yếu. Có mấy lần tình cờ bắt gặp con trai gọi điện cho cô gái đó, muốn giới thiệu cô ấy chào hỏi người nhà, nhưng cô gái cứ ấp a ấp úng, rụt rè trông không có chút khí chất nào.

Lương Triều Lạc là người thừa kế mà anh đích thân chỉ định, mà vợ của người thừa kế khi ra ngoài cũng là đại diện cho bộ mặt của nhà họ Lương. Nếu quá rụt rè, nhát gan thì không ổn.

Đối diện ánh nhìn của anh, Trang Phù Dao tò mò chớp chớp mắt.

Lương Hoài Tự thoáng bối rối, không rõ cô có đang nói bóng nói gió, ám chỉ anh nên đứng ra làm người phản đối hay không.

Anh trầm ngâm mấy giây, rồi nói: “Anh không mấy ưng cô gái đó. Anh vẫn hy vọng Triều Lạc với Dịch Hàm có thể thành đôi hơn. Dịch Hàm là người chúng ta nhìn thấy từ lớn đến nhỏ, về tính cách hay gia cảnh đều đã biết rõ, lại môn đăng hộ đối.”

Dù Trang Phù Dao chưa từng gặp nữ chính, nhưng để tránh đi theo kết cục của cốt truyện gốc, chắc chắn cô sẽ đứng về phía nữ chính.

Nghĩ tới đây, cô liếc Lương Hoài Tự một cái, cười nhạt: “Thời đại nào rồi mà còn cần môn đăng hộ đối chứ?”

Hôm sau, khi đến công trường, Trang Phù Dao gọi video cho bà Quý và ông Trang đang ở nước ngoài, hào hứng giới thiệu: “Chỗ này là khu Đường Tống, vừa ăn vừa có thể chơi cờ, nghe đàn. Sau này còn có thể sẽ chọn một bức danh họa làm vật trấn quán nữa. Bên kia là khu Tiên Hiệp, lấy cảm hứng từ các câu chuyện thần thoại, kết hợp với hệ thống tu chân…”

Vừa nói, cô vừa đi đến một rừng trúc: “Nhưng nơi khiến con dồn tâm sức nhiều nhất vẫn là khu Giang Hồ, toàn bộ cảnh quan đều là xây dựng thật, có thể chia hội viên thành ba môn phái, để họ thật sự trải nghiệm một giang hồ đầy nhiệt huyết…”

Sau mấy ngày tăng ca cải tạo, thành quả ngày càng gần với hiệu quả mà cô mong muốn.

Những ngày này, bà Quý và ông Trang đi du lịch khắp nơi trên thế giới, lúc này không biết lại bay đến châu nào nữa. Nhìn bố mẹ sau mười sáu năm vẫn tình cảm mặn nồng như xưa, Trang Phù Dao vừa thấy yên tâm, vừa ghen tị: “Bà Quý à, bao giờ hai người mới về nước vậy? Còn nhớ cô con gái bị bỏ rơi trong nước không đấy?”

Bà Quý cười bảo: “Vài hôm nữa mẹ lại đi Châu Phi với bố con, đi xong là về.”

“Thôi được rồi.” Trang Phù Dao bĩu môi: “Hai người nhớ giữ an toàn, đừng quên tiêm vắc-xin đó…”

Trang Thiệu Bình chen vào: “Yên tâm đi, bố sẽ chăm sóc mẹ con cẩn thận, còn trẻ mà sao lắm lời thế.”

Nói chưa dứt câu đã bị Quý Lan cấu cho một cái vào tay, ông hít vào một hơi rồi quay sang mách con gái: “Mẹ con cấu bố!”

“Ai bảo bố nói con lắm lời, bà Quý là đang xả giận thay con đó.” Trang Phù Dao hí hửng xem chuyện vui.

0

0

5 ngày trước

5 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.