0 chữ
Chương 37
Chương 37: Bắt đầu tích nước
Ông ta nói lúc trước khi xây căn nhà, con trai lớn của ông ta muốn xây một bể bơi trên tầng mái cho bọn trẻ con để mùa hè tụi trẻ còn nghịch nước, cho nên về phương diện chịu tải đã đặc biệt yêu cầu phải làm đến mức tốt nhất, cốt thép sử dụng cũng thô hơn bình thường.
Sau khi đặt bốn bể bơi phao trên mái, Hàn Doanh đi xuống tầng bốn.
Căn nhà này vì quanh năm có người sinh sống cho nên bên trong rất sạch sẽ.
Hàn Doanh cất hết toàn bộ nội thất bên trong phòng khách và các phòng khác đi, sau đó chất đống trong góc của bùa không gian, tiếp đấy cô tiếp tục lặp lại hành động như ở trên mái nhà.
Mỗi một tầng lầu đều có kèm phòng vệ sinh, cho nên cô trực tiếp nối ống nước từ trong nhà vệ sinh ra là được.
Ba căn phòng mỗi một phòng đều đặt một bể bơi có thể chứa được khoảng bốn tấn nước.
Trong phòng khách lại để một bể bơi loại có thể chứa được sáu tấn nước giống ở tầng mái, sau khi cố định vòi nước điện tử xong, cô trực tiếp vặn vòi bắt đầu tích nước.
Tầng hai và tầng ba cũng dùng biện pháp tương tự, sau khi bố trí bốn bể bơi phao xong, Hàn Doanh mới đi xuống tầng.
Có lẽ trong căn nhà này có trẻ em sinh sống cho nên chỗ lối rẽ giữa cầu thang lên mỗi một tầng đều lắp một cánh cửa.
Cô dùng chìa khóa khóa cửa cầu thang lại.
Hàn Doanh không có dự định tích nước ở tầng một, dù sao cũng rất dễ bị người nhòm ngó, cho nên vẫn nên bỏ đi.
Chỉ cần tìm được mấy con suối nữa thì lượng nước tích trữ mỗi ngày ở ba tầng trên và tầng mái đã cực kỳ khả quan rồi.
Như vậy sau tận thế, mỗi ngày Hàn Doanh đều có thể sử dụng nước suối ngọt nhẹ này.
Làm xong mấy việc này cũng đã đến hai giờ chiều, cô vội vàng ăn một bữa cơm trưa sau đó trực tiếp lái xe đến câu lạc bộ.
Cô đã hẹn trước hôm nay sẽ bắt đầu học lớp học bắn, lớp tán thủ và lớp không thủ đạo, mà tầm giờ này đã muộn hơn giờ hẹn khoảng nửa tiếng.
Hàn Doanh học bắn cung trong lớp học bắn, có điều, cô đã nói với huấn luyện viên rằng qua một khoảng thời gian nữa cho cô học bắn súng hơi.
Buổi chiều, sau khi học xong lớp học bắn và lớp tán thủ, cô cảm thấy mình vẫn còn ổn, không tính là cực kỳ mệt.
Cô trở về quán trà sữa nhận trà sữa, lại đến ngân hàng gửi thêm một ít tiền vào ba thẻ ngân hàng đã mua về kia.
Lúc đang định tìm một chỗ để ăn cơm tối thì Wechat của cô nhận được một tin nhắn.
Là Diệp Hiểu Hải gửi cho cô, nói căn nhà của cô đã bán đi, hình như đối phương đang cần rất gấp, ngay cả nhà cũng không xem mà trực tiếp trả tiền luôn.
Sau tiếng thông báo Wechat là tiếng thông báo tin nhắn cũng vang lên luôn, Hàn Doanh liếc mắt nhìn, là tin nhắn tài khoản ngân hàng của cô nhận được 425 vạn tệ.
Hàn Doanh nhớ cái giá mà mình ra là 425 vạn tệ.
Điều này chứng tỏ bên môi giới không nhận phí trung gian của cô, nghĩ chắc hẳn Diệp Hiểu Hải nói có quen biết mình cho nên không tiện nhận khoản tiền này.
Máy hôm nay, Hàn Doanh cũng thường xuyên ghé thăm trung tâm môi giới, cho nên phí môi giới khoảng bao nhiêu thì cô cũng biết khá rõ.
Vì vậy, cô trực tiếp dùng Wechat chuyển 42500 tệ cho Diệp Hiểu Hải, cũng không muốn vô duyên vô cớ nợ ân tình này của người ta.
Tuy rằng cô có thể dùng hơn bốn vạn này để mua không ít thứ.
Sau khi đặt bốn bể bơi phao trên mái, Hàn Doanh đi xuống tầng bốn.
Căn nhà này vì quanh năm có người sinh sống cho nên bên trong rất sạch sẽ.
Hàn Doanh cất hết toàn bộ nội thất bên trong phòng khách và các phòng khác đi, sau đó chất đống trong góc của bùa không gian, tiếp đấy cô tiếp tục lặp lại hành động như ở trên mái nhà.
Mỗi một tầng lầu đều có kèm phòng vệ sinh, cho nên cô trực tiếp nối ống nước từ trong nhà vệ sinh ra là được.
Ba căn phòng mỗi một phòng đều đặt một bể bơi có thể chứa được khoảng bốn tấn nước.
Tầng hai và tầng ba cũng dùng biện pháp tương tự, sau khi bố trí bốn bể bơi phao xong, Hàn Doanh mới đi xuống tầng.
Có lẽ trong căn nhà này có trẻ em sinh sống cho nên chỗ lối rẽ giữa cầu thang lên mỗi một tầng đều lắp một cánh cửa.
Cô dùng chìa khóa khóa cửa cầu thang lại.
Hàn Doanh không có dự định tích nước ở tầng một, dù sao cũng rất dễ bị người nhòm ngó, cho nên vẫn nên bỏ đi.
Chỉ cần tìm được mấy con suối nữa thì lượng nước tích trữ mỗi ngày ở ba tầng trên và tầng mái đã cực kỳ khả quan rồi.
Như vậy sau tận thế, mỗi ngày Hàn Doanh đều có thể sử dụng nước suối ngọt nhẹ này.
Cô đã hẹn trước hôm nay sẽ bắt đầu học lớp học bắn, lớp tán thủ và lớp không thủ đạo, mà tầm giờ này đã muộn hơn giờ hẹn khoảng nửa tiếng.
Hàn Doanh học bắn cung trong lớp học bắn, có điều, cô đã nói với huấn luyện viên rằng qua một khoảng thời gian nữa cho cô học bắn súng hơi.
Buổi chiều, sau khi học xong lớp học bắn và lớp tán thủ, cô cảm thấy mình vẫn còn ổn, không tính là cực kỳ mệt.
Cô trở về quán trà sữa nhận trà sữa, lại đến ngân hàng gửi thêm một ít tiền vào ba thẻ ngân hàng đã mua về kia.
Lúc đang định tìm một chỗ để ăn cơm tối thì Wechat của cô nhận được một tin nhắn.
Là Diệp Hiểu Hải gửi cho cô, nói căn nhà của cô đã bán đi, hình như đối phương đang cần rất gấp, ngay cả nhà cũng không xem mà trực tiếp trả tiền luôn.
Hàn Doanh nhớ cái giá mà mình ra là 425 vạn tệ.
Điều này chứng tỏ bên môi giới không nhận phí trung gian của cô, nghĩ chắc hẳn Diệp Hiểu Hải nói có quen biết mình cho nên không tiện nhận khoản tiền này.
Máy hôm nay, Hàn Doanh cũng thường xuyên ghé thăm trung tâm môi giới, cho nên phí môi giới khoảng bao nhiêu thì cô cũng biết khá rõ.
Vì vậy, cô trực tiếp dùng Wechat chuyển 42500 tệ cho Diệp Hiểu Hải, cũng không muốn vô duyên vô cớ nợ ân tình này của người ta.
Tuy rằng cô có thể dùng hơn bốn vạn này để mua không ít thứ.
2
0
1 tháng trước
5 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
