TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 24
Chương 24: Thế thôi vậy

Nếu lúc sử dụng đã không thể cắm nguồn điện vậy có một cục pin dự phòng dành cho máy tính sẽ thuận tiện hơn rất nhiều.

“Ặc, cái này thật sự không có, người đẹp, nói thật với cô vậy, ở chỗ tôi cũng chỉ có mỗi một cái máy tính này thôi, muốn có cái tiếp theo cũng không biết phải đợi đến khi nào nữa.”

Ông chủ gãi đầu, anh ta cũng không nói mình thấy Hàn Doanh thuận mắt nên mới bán cái máy tính này cho cô.

Bằng không, chỉ có mỗi một cái này, anh ta thật sự hơi luyến tiếc.

“Thế thôi vậy.”

Nếu không có vậy không còn cách nào khác, cô chỉ có thể từ bỏ.

Xách máy tính và balo, Hàn Doanh trực tiếp rời khỏi quán cắt tóc.

Lúc đi đến vị trí đã xuống xe ban nãy, Hàn Doanh nhìn thấy tài xế taxi kia đang cầm một cốc nước ép dưa hấu uống, cô không nói gì mà trực tiếp lên xe.

“Hơi nóng ấy mà, ha ha… người đẹp vẫn về chỗ ban nãy đúng không?”

Tài xế lúng túng đặt cốc nước ép dưa hấu vẫn chưa uống xong xuống, quay đầu nhìn Hàn Doanh ở đằng sau và hỏi.

“Ừm!”

Hàn Doanh gật đầu.

Nửa tiếng sau, cô lại quay về chỗ ban nãy đã lên xe, sau đó cô quay về chỗ để xe của mình, mở cửa xe.

Sau khi lên xe, Hàn Doanh mở balo ra, lấy một cái túi ở bên trong rồi lôi một chiếc thẻ căn cước, một chiếc điện thoại di động ra ngoài.

Tiếp đó, cô kéo khóa lên, nghiêng người để túi đựng máy tính và balo ra hàng ghế sau.

Thật ra, vào một khắc để lên ghế sau, balo và túi đựng máy tính đã được cất vào không gian của cô.

Kính chắn gió đằng trước xe trong suốt, cô lo quanh đây có camera mà mình không biết cho nên mới làm ra hành động thừa thãi như vậy, cẩn thận vẫn hơn.

Liếc mắt nhìn thông tin trên thẻ căn cước, người bên trên là Hạ Thanh, hai mươi ba tuổi, địa chỉ là Nam tỉnh bên cạnh.

Sau khi ghi nhớ thông tin đại khái trên thẻ căn cước công dân, Hàn Doanh mở chiếc di động kia lên.

Trên di động không có quá nhiều phần mềm vô dụng gì, chỉ có mấy APP nổi trội hiện nay như Wechat, QQ, Douyin, và mấy APP mua sắm thịnh hành, chứ không còn gì nữa.

Mấy APP này đều được đăng ký bằng thẻ căn cước công dân này và số điện thoại tương ứng.

Như vậy cũng thuận tiện cho Hàn Doanh làm rất nhiều việc, ví dụ như tích trữ vật tư, thuê nhà…

Một chiếc thẻ căn cước giả mất có mấy trăm tệ nhưng một căn nhà mà cô mua lại cần hơn hai vạn tệ!

Sở dĩ đắt như vậy là vì ngoại trừ ảnh đại diện ra, tất cả những thông tin bên trên đều là thật hết.

Số điện thoại và thông tin thân phận có thể đăng ký được toàn bộ nền tảng và phần mềm.

Sau khi ghi nhớ đại khái tất cả thông tin thân phận này, Hàn Doanh tìm mấy ngân hàng để gửi một ít tiền vào bên trong, sau đó mới tìm một trung tâm môi giới, cô muốn thuê một căn nhà.

“Chào cô, xin hỏi muốn thuê nhà, mua nhà hay là tìm công việc ạ?”

Sau khi bước vào trung tâm môi giới, nhân viên đi lên đón rất nhiệt tình.

“Tôi muốn thuê nhà!” Hàn Doanh nói ra mục đích của mình.

“Được, mời cô đi theo tôi!”

5

0

1 tháng trước

1 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.