0 chữ
Chương 20
Chương 20: Cái chết ở kiếp trước!
Nhìn thấy ánh mắt của mấy người kia nhìn mình, cô mới ý thức được bọn họ lừa mình tới đây là để gϊếŧ mình ăn thịt.
Ánh mắt đó chính là sự thèm khát sâu sắc đối với lương thực mà chỉ người tận thế mới hiểu được.
Hàn Doanh không biết đám người Giản Thu Đồng đã nhiễm cái thói xấu xa độc ác này từ khi nào?
Ngay khi cô biết được tin này cũng không sợ hãi ngay lập tức mà là ghê tởm!
Bởi vì trước khi đến đây, cô còn nghe Giản Thu Đồng nhắc đến chuyện bạn của cô ta đã mời cô ta ăn thịt.
Cô nhớ lúc Giản Thu Đồng kể chuyện này, ánh mắt đó rõ ràng vẫn còn đang hồi tưởng.
Khi ấy cô cũng không nghĩ nhiều, dù sao thì mọi người đều đói muốn chết, có thể ăn được thịt hiển nhiên sẽ hồi tưởng nhiều lần rồi.
Nhưng cô chưa từng nghĩ thịt đó lại là thịt người!
Mà cô đã từng cách tên ác ma ăn thịt người đó gần đến như vậy?
Đối diện với đám người kia, Hàn Doanh biết hôm nay mình chắc chắn thập tử nhất sinh rồi, cho nên trong lòng cô sinh ra ý đồ muốn chết, còn muốn kéo cả đám bọn họ cùng chết chung.
Chẳng qua, cùng lúc kéo bọn họ chết chung cũng không thể để bọn họ chà đạp thi thể của mình được.
Trong tận thế, Hàn Doanh đã học được không ít chiêu thức đánh nhau.
Ngay khi tất cả mọi người chĩa thẳng vũ khí trong tay về phía cô, cả người cô bùng phát ra một loại lệ khí gần như muốn đồng quy vu tận với tất cả mọi người và toàn bộ thế giới.
Thần chặn gϊếŧ thần!
Cuối cùng, Hàn Doanh cố tình dụ đám người kia đến vách đá ở vùng ngoại ô.
Cả người cô tắm máu, đến ngay cả hai mắt cũng đỏ ngầu.
Cuối cùng, sau khi xử lý xong ba người trong số đó, cô biết mình đã không được nữa rồi bèn lôi Giản Thu Đồng lăn xuống vách đá.
…
Chuyện nghỉ học, Hàn Doanh không biết Tần Thanh Hải nói với bên trường học như thế nào mà chỉ biết, anh ta kêu mình điền vào đơn xin nghỉ học, sau này có thời gian lại bổ sung thêm một báo cáo khám bệnh nữa là được.
Về phần báo cáo khám bệnh gì đó, cô cũng đoán ra được rồi.
Trước khi rời khỏi trường học, người hướng dẫn Tần Thanh Hải nói muốn giới thiệu một người bạn cho cô, kêu cô có thời gian rảnh có thể tới tìm người này nói chuyện, hoặc tìm anh ta cũng được, chứ đừng nghĩ quá nhiều tới mấy chuyện vô dụng!
Phải ra ngoài giải sầu nhiều hơn, kết bạn với nhiều người, đừng luôn cô độc một mình.
Hàn Doanh biết người hướng dẫn quan tâm mình cho nên đều đồng ý hết.
Rời khỏi đại học Thâm Quyến, cô đến một ngân hàng ở gần khu trường đại học, tiêu gần một trăm vạn để mua hai mươi thỏi vàng nhỏ, mỗi thỏi nặng 100 gam.
Nếu vàng đã có thể khiến không gian của cô thăng cấp vậy hai mươi thỏi vàng nhỏ này vẫn rất cần thiết để giúp cô tích lũy thời gian được ở lại trong không gian nhiều hơn.
Nôn nóng về nhà quá!
Sau khi lên xe, Hàn Doanh trực tiếp cất vàng vào trong không gian, sau đó cô phát hiện ra quả nhiên không gian đã thăng cấp như cô dự liệu!
Chẳng qua, điều khiến cô thất vọng là chỉ lên có một cấp.
Hai mươi thỏi vàng nhỏ lại chỉ có thể lên được một cấp, vẫn hơi chênh lệch so với dự tính của cô.
Ánh mắt đó chính là sự thèm khát sâu sắc đối với lương thực mà chỉ người tận thế mới hiểu được.
Hàn Doanh không biết đám người Giản Thu Đồng đã nhiễm cái thói xấu xa độc ác này từ khi nào?
Ngay khi cô biết được tin này cũng không sợ hãi ngay lập tức mà là ghê tởm!
Bởi vì trước khi đến đây, cô còn nghe Giản Thu Đồng nhắc đến chuyện bạn của cô ta đã mời cô ta ăn thịt.
Cô nhớ lúc Giản Thu Đồng kể chuyện này, ánh mắt đó rõ ràng vẫn còn đang hồi tưởng.
Khi ấy cô cũng không nghĩ nhiều, dù sao thì mọi người đều đói muốn chết, có thể ăn được thịt hiển nhiên sẽ hồi tưởng nhiều lần rồi.
Nhưng cô chưa từng nghĩ thịt đó lại là thịt người!
Đối diện với đám người kia, Hàn Doanh biết hôm nay mình chắc chắn thập tử nhất sinh rồi, cho nên trong lòng cô sinh ra ý đồ muốn chết, còn muốn kéo cả đám bọn họ cùng chết chung.
Chẳng qua, cùng lúc kéo bọn họ chết chung cũng không thể để bọn họ chà đạp thi thể của mình được.
Trong tận thế, Hàn Doanh đã học được không ít chiêu thức đánh nhau.
Ngay khi tất cả mọi người chĩa thẳng vũ khí trong tay về phía cô, cả người cô bùng phát ra một loại lệ khí gần như muốn đồng quy vu tận với tất cả mọi người và toàn bộ thế giới.
Thần chặn gϊếŧ thần!
Cuối cùng, Hàn Doanh cố tình dụ đám người kia đến vách đá ở vùng ngoại ô.
Cả người cô tắm máu, đến ngay cả hai mắt cũng đỏ ngầu.
Cuối cùng, sau khi xử lý xong ba người trong số đó, cô biết mình đã không được nữa rồi bèn lôi Giản Thu Đồng lăn xuống vách đá.
Chuyện nghỉ học, Hàn Doanh không biết Tần Thanh Hải nói với bên trường học như thế nào mà chỉ biết, anh ta kêu mình điền vào đơn xin nghỉ học, sau này có thời gian lại bổ sung thêm một báo cáo khám bệnh nữa là được.
Về phần báo cáo khám bệnh gì đó, cô cũng đoán ra được rồi.
Trước khi rời khỏi trường học, người hướng dẫn Tần Thanh Hải nói muốn giới thiệu một người bạn cho cô, kêu cô có thời gian rảnh có thể tới tìm người này nói chuyện, hoặc tìm anh ta cũng được, chứ đừng nghĩ quá nhiều tới mấy chuyện vô dụng!
Phải ra ngoài giải sầu nhiều hơn, kết bạn với nhiều người, đừng luôn cô độc một mình.
Hàn Doanh biết người hướng dẫn quan tâm mình cho nên đều đồng ý hết.
Rời khỏi đại học Thâm Quyến, cô đến một ngân hàng ở gần khu trường đại học, tiêu gần một trăm vạn để mua hai mươi thỏi vàng nhỏ, mỗi thỏi nặng 100 gam.
Nôn nóng về nhà quá!
Sau khi lên xe, Hàn Doanh trực tiếp cất vàng vào trong không gian, sau đó cô phát hiện ra quả nhiên không gian đã thăng cấp như cô dự liệu!
Chẳng qua, điều khiến cô thất vọng là chỉ lên có một cấp.
Hai mươi thỏi vàng nhỏ lại chỉ có thể lên được một cấp, vẫn hơi chênh lệch so với dự tính của cô.
5
0
1 tháng trước
1 tuần trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
