TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 9
Siêu Trái Cây Thành Thục

"Mới vừa đi một con chim ưng đột biến cấp C, giờ lại đến một con mèo đột biến cấp D, tiểu khu Hạnh Phúc thật không đơn giản nha."

Ninh Vũ Sương hơi ngẩng đầu, khuôn mặt trắng nõn không tì vết, đôi mắt kiên định nhìn chằm chằm vào con mèo đột biến.

Một luồng sáng xanh mờ nhạt lóe lên trong con mắt duy nhất còn lại của con mèo lớn, tiếng gầm gừ nhỏ liên tục phát ra từ cổ họng nó.

Lúc này, bụi cỏ phía xa rung động từng đợt, phát ra từng đợt xào xạc, có phải lại có một con mãnh thú đang tới gần?

Ninh Vũ Sương nhíu mày.

Nhưng lúc này, con mèo lớn kia đã tấn công về phía cô rồi!

Ninh Vũ Sương chỉ có thể né tránh, dựa vào thân thể nhanh nhẹn của mình để liên tục đối phó với con mèo lớn, tìm kiếm cơ hội giành chiến thắng bằng một đòn chí mạng.

Một người một mèo vật lộn trong vài giây.

Mèo lớn đột nhiên quay lại, bất ngờ vung đuôi hất Ninh Vũ Sương ra xa, khiến cô ngã mạnh xuống đất cách xa năm mét!

Ninh Vũ Sương cảm thấy eo cô chắc sắp gãy rồi.

Một ngụm máu tươi lập tức phun ra!

Mèo lớn thừa thế xông lên lao vào tấn công cô lần nữa!

Ninh Vũ Sương nghiến răng, nhưng không né tránh nữa mà nhảy về phía con mèo lớn kia!

Một người một mèo gần nhau trong gang tấc!

Mèo lớn đã vươn móng vuốt một trảo hướng tới trái tim cô!

Ninh Vũ Sương lập tức lợi dụng tình thế mà đâm con dao găm xuống dưới, xuyên thủng con mắt duy nhất còn lại của mèo lớn!

"Ngao!"

Mèo lớn gầm lên giận dữ, đột nhiên lùi lại vài bước, vung móng vuốt điên cuồng tấn công vào không khí xung quanh.

Giây tiếp theo!

Một con rắn đen khổng lồ xuất hiện từ hư không, cắn vào cổ mèo lớn, kéo nó vào trong bụi cỏ!

Thấy vậy, Ninh Vũ Sương không dám ở lại đây lâu, bỏ chạy khỏi đó ngay lập tức!

Nhưng sau khi chạy được vài bước, cô đã bị chặn lại bởi một bức tường kiên cố.

Cô nhìn lên và thấy...

Đơn vị 1, Tòa nhà C, tiểu khu Hạnh Phúc.

Phòng 2202, Đơn vị 1, Tòa nhà C.

Trận chiến giữa Lâm Lãng và Cố Phỉ đã kết thúc.

Cố Phỉ đã vào phòng tắm vệ sinh lại bản thân.

Lâm Lãng thì đang ngồi trên ghế máy tính, buồn chán xem video.

Trên mạng xã hội cũng có nhiều cuộc thảo luận về hoạt động giải cứu lần này.

Hoạt động giải cứu tiếp tế vật tư cho người dân đã được tổ chức tại nhiều thành phố trên cả nước.

Nhưng tỷ lệ thành công chỉ dưới 50 phần trăm.

Hầu hết đều do sự tấn công của thú biến dị gây ra, dẫn đến thương vong rất lớn.

Cư dân mạng vô cùng hoảng loạn.

Một số người thậm chí còn đổ lỗi cho chính phủ, cho rằng họ đã không làm tốt nhiệm vụ của mình.

Nhưng riêng Lâm Lãng thì biết.

Đây không phải là sai lầm do chính phủ gây ra.

Mà vì đám thú biến dĩ đó quá mạnh mẽ.

Chúng thậm chí còn miễn nhiễm với súng đạn.

Trừ phi là thức tỉnh siêu năng lực, nếu loài người không thức tỉnh siêu năng lực, thì căn bản là không có cách nào chống lại được với chúng!

Lúc này.

Hắn hướng mắt về phía cây xương rồng trên bàn máy tính.

Nhưng lại phát hiện ra.

Chỉ mất vài giờ thôi.

Nụ hoa trên cây xương rồng đó đã héo rồi!

Một mầm cây mảnh mai mọc ra từ ngọn cây xương rồng, trên đó có một quả màu đỏ to bằng hạt đậu tằm!

"Đây có phải là siêu trái cây không?"

Lâm Lãng không nhịn được mà tiến lại gần.

Chỉ thấy quả nhỏ vẫn còn tỏa ra ánh sáng yếu ớt và tràn ngập mùi thơm.

Lâm Lãng cảm thấy tám chín phần mười đây chính là siêu trái cây.

Đây chắc hẳn là loại siêu trái cây được nhắc tới!

"Ăn cái này liền có thể có siêu năng lực..."

Lâm Lãng nóng lòng muốn thử!

Nhưng tốt hơn hết là hãy cẩn thận.

Phải chắc chắn mọi thứ được chuẩn bị chu toàn, không thể ăn nó một cách tùy tiện như vậy được.

Lâm Lãng nhìn kỹ hơn.

Quả này vậy mà đang tham lam hấp thụ không khí xung quanh nó và đang không ngừng lớn lên. Cho đến khi, nó to bằng một quả trứng gà thì dừng lại. Còn tỏa ra ánh sáng chói mắt.

"Thành thục?"

Giống như bị quỷ thần xui khiến, Lâm Lãng đưa tay ra, đem trái cây lấy xuống!

Nó rất nặng tay, mang theo cảm giác lạnh buốt.

Lúc này.

Cố Phỉ cũng vừa bước ra khỏi phòng tắm, trên người quấn khăn tắm của Lâm Lãng.

Lâm Lãng thấy vậy lên tiếng:

"Đến đây."

Nghe vậy, Cố Phỉ nhìn Lâm Lãng bằng ánh mắt u oán, nhưng vẫn khó khăn bước về phía phòng làm việc.

"Làm gì vậy?"

Lâm Lãng đưa trái cây cho cô, bình tĩnh nói:

"Em nếm thử một chút xem."

Cố Phỉ nhìn trái cây, không khỏi nhíu mày:

"Đây là cái gì? Từ đâu tới?"

Cô không dám ăn thứ không rõ nguồn gốc.

Lâm Lãng chỉ nói:

"Cắn một miếng thôi, đừng nuốt."

Trải qua những ngày tháng qua, hắn cũng đã thăm dò được một chút.

Hắn đã tìm ra các quy tắc để được hoàn trả lại, đặc biệt là định nghĩa về "tiêu dùng".

Một vật phẩm sẽ bị tiêu thụ khi nó mất đi trạng thái ban đầu.

Có thể nói như vậy.

Bất kỳ mặt hàng nào, miễn là nó thay đổi trong tay họ, đều có thể được trả lại!

Cố Phỉ nhẹ nhàng ngửi ngửi.

Quả có hương vị tinh tế, tương tự như táo.

Vậy nên cô cắn một miếng nhỏ.

"Cố Phỉ ăn một quả siêu trái cây cấp thấp, được hoàn trả 300 quả, đã được cất giữ trong không gian ký chủ]

"Quả nhiên!" Lâm Lãng trong lòng vui mừng. Đây chính là siêu trái cây!

Mặc dù chất lượng chỉ ở mức thấp.

Nhưng đây cũng là một loại siêu trái cây đích thực!

Sẽ có được siêu năng lực gì khi ăn loại trái cây này sao?

Lâm Lãng nói với Cố Phỉ:

"Ăn đi, đồ tốt mà."

"Đồ tốt?"

Cố Phỉ chỉ nghĩ một lát rồi ăn hết cả quả.

Khoảnh khắc tiếp theo!

Sắc mặt Cố Phỉ lập tức thay đổi!

Cô chỉ cảm thấy từng đợt mát lạnh lan tỏa từ bụng ra khắp toàn thân, điên cuồng ùa vào từng lỗ chân lông của cô!

Thật thoải mái!

"Ah~"

Cô không nhịn được rên lên một tiếng!

Khi cô kịp phản ứng lại, liền vội vàng đưa tay lên che miệng mình lại!

Cảm giác này kéo dài khoảng vài giây.

Sau khi mọi chuyện lắng xuống, Cố Phỉ ngạc nhiên phát hiện ra mọi giác quan của mình đều trở nên nhạy bén hơn rất nhiều!

Cô thậm chí có thể nghe thấy tiếng tim đập mạnh mẽ của Lâm Lãng!

Ngay cả lớp sương mù dày đặc bên ngoài cửa sổ cũng có vẻ mỏng đi một chút, khiến tầm nhìn của cô trở nên rõ ràng hơn.

Nhìn thấy vẻ mặt kinh ngạc của cô, Lâm Lãng liền hỏi:

"Cảm giác thế nào?"

Cố Phỉ tỏ ra thật khó tin:

"Quá thần kỳ rồi! Các giác quan của em trở nên nhạy bén hơn rất nhiều! Thị giác, thính giác và khứu giác của tôi đều trở nên mạnh mẽ hơn rất nhiều!"

"Ngay cả khi em nhắm mắt lại, em vẫn có thể mơ hồ cảm nhận được những sự vật xung quanh mình!"

"Đây là loại bảo vật gì vậy?"

Lâm Lãng khẽ mỉm cười:

"Đây là một loại siêu trái cây có thể ban cho mọi người siêu năng lực."

"Ồ? Trên thế giới này lại có những thứ kỳ diệu như vậy sao?"

Cố Phỉ cảm thấy thế giới quan của mình đang lặng lẽ thay đổi.

Trên bàn máy tính.

Kể từ khi Lâm Lãng hái trái cây.

Cây xương rồng nhanh chóng héo rũ, màu sắc của nó chuyển từ xanh non sang đen và vàng, trông như đã chết.

Giống như mất đi nguồn sống vậy.

"Được rồi, em ra ngoài đi."

Lâm Lãng nói với Cố Phỉ.

"Được."

Cố Phỉ ngoan ngoãn đi ra khỏi thư phòng.

Lâm Lãng lấy ra một siêu trái cây từ trong không gian.

Hắn liền ăn hết chỉ trong một miếng.

Trong nháy mắt!

Dường như linh khí của trời đất đang tràn vào cơ thể hắn!

Giống như mảnh đất khô cằn bấy lâu cuối cùng cũng được chào đón một cơn mưa xuân bổ dưỡng!

Hắn nhắm mắt lại và cảm nhận nó một cách cẩn thận.

Sau vài giây, mọi thứ trở nên bình tĩnh lại.

Hắn thở ra một hơi, mở mắt ra.

Trong tầm nhìn của hắn.

Thế giới giống như sau một trận mưa lớn.

Mọi thứ đã thay đổi, trở nên rõ ràng hơn, càng thêm linh động hơn!

Ngay cả khi nhắm mắt lại.

Hắn cũng có thể cảm nhận được sự tồn tại của mọi vật thể trong phạm vi một mét xung quanh mình!

Nghĩ vậy, hắn kiểm tra lại thông tin của mình:

Lâm Lãng.

Thân thể: Cường hóa cấp 2.

Siêu năng lực: Tinh thần lực (Cấp độ 1).

Thì ra năng lực này được gọi là tinh thần lực!

Ngoài ra còn có cấp độ, điều này có nghĩa là nó cũng có thể được nâng cấp phải không?

Vậy hắn phải làm gì để nâng cấp nó đây?

Ăn nhiều siêu trái cây hơn sao?

Lâm Lãng đã ăn một quả rồi, trong không gian còn lại 299 quả nữa.

Thế là hắn liền ăn thêm một quả nữa.

Siêu năng lực: Tinh thần lực (Cấp độ 1).

Không có thay đổi.

Nhưng hắn lại mơ hồ cảm thấy khả năng cảm nhận của mình đã mạnh hơn một chút, phạm vi cảm nhận được khi nhắm mắt cũng tăng lên một chút, thêm vài cm nữa.

Nhưng thực tế là nó đã tăng lên.

Vì thế hắn lại ăn thêm vài qủa nữa.

Cuối cùng!

Sau khi đã ăn hết mười trái!

Siêu năng lực: Tinh thần lực(Cấp độ 2).

Quả nhiên!

Ăn nhiều siêu trái cây cũng khiến cho siêu năng lực của hắn lên cấp!

Giống như được kích thích, hắn bắt đầu điên cuồng ăn siêu trái cây!

Đợi đến khi hắn ăn hết hơn ba mươi quả cùng một lúc!

Dạ dày hắn đã không thể chứa thêm được nữa.

Siêu năng lực: Tinh thần lực (Cấp độ 3).

"Cấp độ 3!"

Lâm Lãng nhắm mắt lại.

Liền có thể cảm nhận rõ ràng mọi thứ trong phạm vi mười mét!

Cảm giác này thậm chí có thể bỏ qua mọi chướng ngại vật như cửa ra vào, cửa sổ và tường!

Hắn có thể cảm nhận được Cố Phỉ đang ngồi trên ghế sofa ở phòng khách.

Bên trong cơ thể Cố Phỉ có một đốm sáng nhỏ như đom đóm đang nhấp nháy!

"Đốm sáng đó có phải là năng lượng của siêu trái cây không?"

Hắn lại đem tinh thần lực quan sát bản thân mình. Liền thấy có một quả cầu ánh sáng to bằng quả trứng gà bên trong cơ thể hắn!

32

0

5 tháng trước

6 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.