Chương 55
Một cuộc sống yên bình
Trên trực thăng, Hứa Băng trợn tròn hai mắt. Cô không biết, Lâm Lãng rốt cuộc là người như thế nào?
Rõ ràng không phải là dị năng giả.
Nhưng xung quanh anh ta lại có rất nhiều nữ nhân có dị năng, mà những nữ nhân đó là một lòng một dạ hướng tới anh ta!
Ngay cả Ninh Vũ Sương cũng là một trong số những nữ nhân của anh ta. Thậm chí, bên người Lâm Lãng còn nuôi một con thú biến dị làm thú cưng nữa. Làm gì có người bình thường nào lại nuôi một con thú hung dữ như thế làm thú cưng đây?
Điều này cũng quá hoang đường đi!
"Đúng vậy, tên nó là Tiểu Hổ."
Ninh Vũ Sương nhẹ nhàng vuốt ve cái đầu to trông giống như một đầu mèo của Tiểu Hổ. Trong lòng cảm thấy vô cùng vui vẻ!
Lâm Lãng nha, ngoài mặt thì lạnh nhạt, nhưng sâu thẳm bên trong, anh ấy hết sức ôn nhu lại tỉ mỉ.
Tặng cho cô nhiều siêu trái cây như vậy. Cũng phái Tiểu Hổ âm thầm đi bảo vệ cô. Điều này đủ chứng tỏ anh ấy rất quan tâm tới cô!
Người đàn ông như vậy.
Vô luận như thế nào đi nữa thì cô cũng không thể bỏ lỡ!
…
Chiếc trực thăng một đường bay thẳng đến căn cứ của chính phủ.
May mắn thay, phi công với kinh nghiệm phong phú không xuất hiện sai lầm trong phán đoán của mình.
Chiếc trực thăng rách nát này thực sự đã tới được mục tiêu. Mặc dù ngay khi chiếc trực thăng hạ cánh, khói đen dày đặc đã bốc ra.
Nhưng dẫu sao thì nó cũng đã hoàn thành sứ mệnh của mình...
Tại cụ sở căn cứ.
Thử trưởng luận công mà ban thưởng.
Ninh Vũ Sương mang theo đệ tử của quái vật ngàn năm trở về, hoàn thành nhiệm vụ. Thật là công lao to lớn!
Chưa nói đến cô ấy còn mang về ba mươi trái cây siêu năng lượng trung cấp.
Đây thực sự là một đại công lao!
Cộng thêm, sức chiến đấu của cô ấy cũng đã tăng lên rất nhiều, đã đạt tới cấp C+!
Thủ trưởng rất cao hứng về điều này, đã quyết định thăng chức cho Ninh Vũ Sương.
Sau đó Ninh Vũ Sương trở thành đội trưởng của tiểu đội Chu Tước thuộc cục tác chiến đặc biệt Thành phố Minh Nguyệt!
Đến khi thủ trưởng hỏi cô ấy có nguyện vọng nào khác hay không.
Cô ấy bày tỏ rằng, hy vọng tổ chức có thể phái cô đến bảo vệ tiểu khu Hạnh Phúc.
Mặc dù thủ trưởng không rõ lý do nhưng vẫn đồng ý.
Đồng thời, đưa ra một điều kiện, trước tiên cô phải toàn lực hỗ trợ Âu Dương Vân Chi để huấn luyện một đội đặc nhiệm gồm các vỗ giả, sau đó mới có thể rời đi.
Ninh Vũ Sương quả quyết đồng ý dứt khoát.
Bởi vì chỉ có như vậy, cô mới có thể hoàn thành sứ mệnh của mình đồng thời cũng không phụ Lâm Lãng!
Đứng trên sân huấn luyện, nhìn về hướng tiểu khu Hạnh Phúc, ánh mắt kiên định:
"Lâm Lãng..."
"Chờ em!"
...
Tiểu khu Hạnh Phúc.
Tòa nhà B, căn hộ 3003.
Mấy ngày nay Thẩm Sở Sở luôn xem video về Hội Hắc Long, cố gắng tìm thông tin về Thẩm Lăng Thiên.
Kết quả là cô ta lại tìm được một tài khoản có tên là "Hắc Long Hội·Trần Lăng Thiên"!
Rất có thể tài khoản đấy là của em trai cô ta. Thế nên cô ta đã điên cuồng gửi tin nhắn riêng tới tài khoản này!
Trải qua cả một ngày đêm, sau vô số tin nhắn gửi đi. Cuối cùng Thẩm Sở Sở cũng nhận được phản hồi:
"Thẩm Sở Sở, chị bị bệnh à?"
"Lão tử rất bận, không có thời gian để ý tới chị đâu!"
"Cút đi!"
À, đúng rồi!
Chính là cái giọng điệu này. Người này chắc chắn là em trai ruột của cô ta Thẩm Lăng Thiên!
Thẩm Sở Sở vội vàng nói:
"Lăng Thiên! Mẹ mất rồi! Chị là người thân duy nhất của em trên thế gian này! Làm sao em lại có thể bảo chị gái mình cút đi được chứ?"
Thẩm Lăng Thiên:
"Sao chị không đi chết cùng bà ấy luôn đi?"
Thẩm Sở Sở:
"?"
Thẩm Lăng Thiên:
"Tôi hiện tại là dị năng giả vô địch, là tả hộ pháp của Hội Hắc Long! Chị lấy đâu ra tư cách trở thành chị gái của tôi chứ? cút!"
Thẩm Sở Sở:
"A! Em cũng là dị năng giả sao? Quá tốt rồi!"
"Lăng Thiên, mau đến tiểu khu Hạnh Phúc đi! Lâm Lãng cũng đang ở đây, anh ta không chỉ tích trữ vô số vật tư, còn thu nạp thêm mấy con đàn bà đề tiện!"
"Em tới đây đánh bại Lâm Lãng, toàn bộ vật tư cùng nữ nhân đều sẽ là của em hết!"
Thẩm Lăng Thiên:
"Chị cho rằng tôi là kẻ ngốc sao? Lâm Lãng lấy đâu ra vật tư vô cùng vô tận, còn thu nữ nhân? Bớt nói khoác đi!"
"Hơn nữa, chị cho rằng tôi đây đã là dị năng giả siêu việt, là tả hộ pháp Hội Hắc Long còn còn thiếu nữ nhân hay sao?"
"Ảnh."
Cậu ta đã gửi một bức ảnh của mình với hai cô gái ngồi ở hai bên.
Thẩm Sở Sở:
"Em không biết, những người phụ nữ bên cạnh Lâm Lãng đều là cực phẩm!"
"So với bọn họ, những người phụ nữ xung quanh em chỉ là đồ nhà quê mà thôi!"
Thẩm Lăng Thiên im lặng một lúc:
"Chị chắc chắn chứ?"
Thẩm Sở Sở:
"Chị sẽ gửi ảnh cho em xem ngay!"
Chiếc điện thoại di động cũ này của cô vốn là của Đường Linh Vũ.
Mặc dù album đã bị xóa.
Nhưng Thẩm Sở Sở vẫn tìm thấy một số bức ảnh chụp thường nhật của Đường Linh Vũ.
Thế là cô ta gửi nó cho Thẩm Lăng Thiên.
"Đây chỉ là một trong số đó! Hơn nữa còn là khá bình thường!
...
Hội Hắc Long.
Thẩm Lăng Thiên, một thân đầy mỡ, nằm trên chiếc giường lớn, vây xung có mấy cô gái nhan sắc tầm thường phục vụ.
"Cái gì! Lâm Lãng lại có phúc như vậy?"
Chỉ thấy người phụ nữ trong ảnh dáng vẻ nảy nở, trắng nõn, khuôn mặt quyến rũ vô song!
Ánh mắt của Thẩm Lăng Thiên đột nhiên mở lớn, chỉ cảm thấy miệng khô lưỡi nóng không thôi, cực phẩm nữ thần a. Thậm chí còn xinh hơn cả chị dâu của cậu ta!
So sánh mà nói, mấy người phụ nữ xung quanh cậu ta đều là do lão đại không thèm nữa thì mới đến lượt cậu ta hưởng thụ, thật sự là nhìn nổi. Gọi là nhà quê thì quả là quá khen rồi!
"Thẩm hộ pháp, ăn chút trái cây đi..."
"Cút đi!"
Cậu tức giận đá người phụ nữ kia ra ngoài.
"Á!"
Những người phụ nữ khác không dám thở mạnh, cúi đầu vội vã lùi về sau, kéo theo người phụ nữ nằm trên mặt đất không biết sống chết.
Ánh mắt Thẩm Lăng Thiên lóe lên tà khí:
"Không phải lão đại đang định đem trụ sở chuyển đến tiểu khu Hạnh Phúc hay sao?"
"Không bằng, mình đi trước dẫn đầu một bước?"
Nghĩ đến người phụ nữ non mềm, cậu ta không nhịn được chảy nước miếng:
"Bình thường đều ăn lại đồ lão đại còn thừa, bây giờ cũng đến lúc minh được bến chút đồ mới mẻ rồi đi, phải không?"
Mặc dù cái gọi là "mới" này đã bị Lâm Lãng ăn sạch rồi.
Nhưng ngay cả khi đó là đồ ăn thừa thì cũng là của bữa tiệc mãn hãn toàn tịch, dù sao cũng tươi ngon hơn đồ ăn thừa của quán nhỏ vỉa hè rất nhiều.
Vì vậy, cậu ta đã gửi một tin nhắn cho Thẩm Sở Sở:
"Chị đi điều tra một chút, xem bây giờ tiểu khu Hạnh Phúc có bao nhiêu dị năng giả và cả dị năng của họ là gì. Càng chi tiết càng tốt!"
Thẩm Sở Sở:
"Không thành vấn đề!"
"Đến lúc đó, Lâm Lãng sẽ là của chị, những nữ nhân kia sẽ là của em, vật tư chia đều!"
Thẩm Lăng Thiên:
"Được."
Cậu ta dứt khoát đồng ý, nhưng sau khi đặt điện thoại xuống, liền nở nụ cười gian trá:
"Chia đều vật tư hả? Sao chị dám nói ra thế!"
...
"Đinh! Ninh Vũ Sương đã sử dụng 1 chai dung dịch nước muối loãng, hoàn trả lại 1.000 chai, được cất trữ trong không gian ký chủ."
Tiểu khu Hạnh Phúc. Căn hộ 2202, Tòa nhà C.
Lâm Lãng đang ngồi trên ghế máy tính xem video thì đột nhiên nhận được vật tư hoàn trả từ Ninh Vũ Sương.
Dung dịch nước muối loãng sao? Nó có được dùng để khử trùng vết thương đi?
Có phải cô ấy đã bị thương trong lúc huấn luyện hay không?
Ninh Vũ Sương đã từng gửi thông báo tình hình hiện tại của cô cho Lâm Lãng trên WeChat.
Lâm Lãng còn phái Tiểu Hổ đi bảo vệ cô, để đảm bảo không xảy ra nguy hiểm gì lớn đối cô.
Nhưng nếu bị quá nhiều vết thương nhỏ, cũng sẽ làm hắn rất đau lòng.
Dù sao thì cô ấy cũng là người phụ nữ của hắn...
"Hửm?"
Lúc này, Lâm Lãng đã xem một đoạn video. Lập tức bị nó thu hút bởi âm nhạc có nhịp điệu mạnh mẽ dưới ánh đèn lập lòe.
Một cô gái đang theo nhịp điệu, liên tục thay đổi trang điểm và quần áo.
Khi thì ngự tỷ cao lãnh, ánh mắt lạnh như băng, nhìn người khác như nhìn một con chó!
Khi thì cô bé loli nhỏ nhắn, mặc một chiếc váy công chúa hoa lệ, ngây thở trong sáng giống như một chú chim nhỏ.
Khi lại là nữ hoàng bá đạo, khoác lên mình tử long bào viền vàng, quyết đoán sát phạt!
Khi thì là thiên thần giữa trời mây, với đôi cánh trắng như tuyết, trong sáng và thuần khiết không tì vết!
Ngoài ra còn có y tá, giáo viên, thủy thủ Mặt Trăng, những cô gái tai thú,...
Ngắn ngủi mấy chục giây, liền xuất hiện mười mấy nhân vật!
Hơn nữa bất luận là nhân vật nào, bất kể thần thái hay ngoại hình đều vô cùng trân thật!
Điều này đủ để chứng minh kỹ thuật hóa trang của cô ấy vô cùng xuất sắc!
Lâm Lãng không khỏi nghĩ:
Nếu hắn thu nhận người phụ nữ này, chẳng phải cũng giống như thu nhận nữ hoàng, tiêu loli, thiên sứ... cùng một lúc rồi hay sao?
Mỗi ngày một khẩu vị mới. Không có năm nào giống năm nào!
Mấu chốt là! Video cũng kèm theo lời nhắn:
"Cho dù thế giới mạt thế, cuộc sống của chúng ta vẫn phải đầy màu sắc. Đây chính là đời sống tinh thần của một đời người!"
Lâm Lãng rất đồng ý với câu nói này!
Đúng vậy!
Ngay cả khi thế giới tận thế.
Chúng ta vẫn nên tận hưởng cuộc sống!
Nữ thần nên thu thì vẫn phải thu. Đây cũng chính là thái độ sống của hắn!
Thông tin của cô gái này hiển thị:
"Hứa Tinh Dao."
"Ngoại hình: 9 điểm."
"Số lần quan hệ: 0 lần."
"Lòng trung thành: 10%."
"Tỷ lệ hoàn trả: 200."
Ừm, ngoại hình của cô ấy cũng không tệ. Lâm Lãng càng hài lòng hơn.
Vì vậy, hắn đã vào phần bình luận video thấy bình luận của mấy người hâm mộ:
"Liếm màn hình!"
"Rất thích tiểu thiên thần, thích vô cùng!"
"Đẹp đến mức khiến tôi phải khóc! Dù theo phong cách nào thì cũng đẹp! Làm sao trên thế gian này lại có người xinh đẹp như vậy?"
"Kết hôn với Dao Dao tương đương với việc kết hôn với một nửa phụ nữ trên thế gian này!"
"Trước khi chết đói, tôi có thể xem video của Dao Dao thì có chết cũng không hối tiếc..."
...
tất cả đều là lời khen dành cô ấy!
Sau khi Lâm Lãng đi lướt xem một lúc, thì cũng để lại một tin nhắn trong phần bình luận:
"Ở tiểu khu Hạnh Phúc, thu nhận nữ thần, cung cấp thức ăn và chỗ ở, mong chờ tin nhắn riêng của em!"
Trong chốc lát, Hứa Tinh Dao trả lời:
"?"
21
0
5 tháng trước
3 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
