0 chữ
Chương 1
Chương 1
Phó Tuẫn bị tiếng nói chuyện đánh thức, nhưng cậu không mở mắt ngay, mà vẫn tiếp tục nhắm mắt giả vờ ngủ.
Nếu cậu nhớ không lầm, rõ ràng là mình đã chết. Chết trên đường vì muốn tìm thuốc cho Cố Thành.
Sau khi chết, thế giới chỉ còn là một mảnh hỗn độn. Không ánh sáng, không âm thanh, không xúc giác. Giờ đột nhiên nghe thấy tiếng người, khiến cậu cảm thấy có chút kỳ lạ và rờn rợn.
Vì không rõ chuyện gì đang xảy ra, cậu quyết định tạm thời án binh bất động, tiếp tục giả vờ ngủ để xem tình hình hiện tại ra sao.
Tiếng nói ban đầu còn khá to, có lẽ là vì nói lớn quá khiến Phó Tuẫn trong phòng bị đánh thức. Sau đó, giọng kia dần hạ thấp xuống.
“Được rồi, ta không nói nữa. Hắn chắc sắp tỉnh rồi, để hắn nghe thấy thì không hay...”
“Biết rồi, ta biết. Ta nhất định sẽ lấy được dược tề thức tỉnh từ hắn. Người như hắn, ta hiểu rất rõ. Đối với người nhà lúc nào cũng rộng rãi, huống gì giờ ta vẫn là bạn trai của hắn, ta...”
Giọng nói này... rất giống Tống Hi Văn.
Từ sau khi bị đuổi ra khỏi phòng an toàn, Phó Tuẫn đã rất lâu rồi không nghe thấy giọng nói ấy. Giờ đây đột nhiên vang lên, lại khiến cậu vừa quen thuộc vừa xa lạ.
Tống Hi Văn, bạn trai cũ của Phó Tuẫn.
Hai người quen nhau từ thời đại học. Tống Hi Văn là học đệ khóa dưới.
Lúc đó, Phó Tuẫn rất nổi tiếng trong trường. Không chỉ có ngoại hình đẹp, học giỏi, tính cách còn dịu dàng. Người thích cậu nhiều vô kể, và Tống Hi Văn cũng là một trong số đó.
Ban đầu, Phó Tuẫn không thích Tống Hi Văn. Chính là hắn theo đuổi cậu một cách kiên trì suốt nhiều năm, khiến Phó Tuẫn cảm động và cuối cùng mới đồng ý bên nhau.
Chỉ tiếc, hai người mới yêu chưa bao lâu thì tận thế bỗng ập tới.
Chưa kịp xây dựng tình cảm vững vàng, bọn họ đã bị cuốn vào hàng loạt biến cố.
Khi ấy, Phó Tuẫn cứ ngỡ Tống Hi Văn thật lòng yêu mình. Bằng không sao có thể kiên trì theo đuổi cậu lâu đến vậy?
Mà thực tế, Tống Hi Văn cũng biểu hiện như thể yêu cậu thật. Mỗi lần nhìn cậu, trong đôi mắt ấy đều ánh lên sự si mê không giấu được.
Vì vậy, khi trong gói quà tân thủ mở ra được hai lọ dược tề dị năng, Phó Tuẫn đã không giấu giếm mà kể với hắn.
Chính vì quá tin tưởng, không có chút đề phòng, cậu đã bị lời ngon tiếng ngọt của Tống Hi Văn lừa gạt mà đưa cho hắn một lọ.
Sau đó...
Phó Tuẫn thức tỉnh được một dị năng hệ Bóng Tối. Nhưng dị năng này ở giai đoạn đầu rất yếu. Cần tốn nhiều thời gian và tinh lực bồi dưỡng mới phát huy được sức mạnh thật sự.
Dị năng của cậu phải săn quái vật có thuộc tính bóng tối, hấp thu năng lượng từ chúng để thăng cấp.
Mà những loại quái vật đó, người thường căn bản không thể gϊếŧ được. Khi dị năng chưa phát triển, Phó Tuẫn chẳng khác gì một người bình thường.
Cậu cần một đồng đội mạnh, sẵn sàng cùng cậu liều mạng săn quái mới có thể trưởng thành.
Đáng tiếc, lúc đó cậu chưa hiểu rõ thuộc tính dị năng của mình. Bản thân và cả người khác đều cho rằng cậu chỉ thức tỉnh một loại dị năng phế phẩm.
Vì không có đủ sức mạnh, Phó Tuẫn cũng không dám bước vào thế giới Thiêu Chiến.
Không thể đi săn, không thể mở rương, cũng không thể xây được phòng an toàn cho riêng mình. Không có phòng, cậu buộc phải sống nhờ trong không gian an toàn của người khác.
À, suýt quên — tận thế trong thế giới của bọn họ rất đặc biệt.
Không phải xác sống, không phải thiên tai, càng không phải dịch bệnh.
Nếu cậu nhớ không lầm, rõ ràng là mình đã chết. Chết trên đường vì muốn tìm thuốc cho Cố Thành.
Sau khi chết, thế giới chỉ còn là một mảnh hỗn độn. Không ánh sáng, không âm thanh, không xúc giác. Giờ đột nhiên nghe thấy tiếng người, khiến cậu cảm thấy có chút kỳ lạ và rờn rợn.
Vì không rõ chuyện gì đang xảy ra, cậu quyết định tạm thời án binh bất động, tiếp tục giả vờ ngủ để xem tình hình hiện tại ra sao.
Tiếng nói ban đầu còn khá to, có lẽ là vì nói lớn quá khiến Phó Tuẫn trong phòng bị đánh thức. Sau đó, giọng kia dần hạ thấp xuống.
“Được rồi, ta không nói nữa. Hắn chắc sắp tỉnh rồi, để hắn nghe thấy thì không hay...”
“Biết rồi, ta biết. Ta nhất định sẽ lấy được dược tề thức tỉnh từ hắn. Người như hắn, ta hiểu rất rõ. Đối với người nhà lúc nào cũng rộng rãi, huống gì giờ ta vẫn là bạn trai của hắn, ta...”
Từ sau khi bị đuổi ra khỏi phòng an toàn, Phó Tuẫn đã rất lâu rồi không nghe thấy giọng nói ấy. Giờ đây đột nhiên vang lên, lại khiến cậu vừa quen thuộc vừa xa lạ.
Tống Hi Văn, bạn trai cũ của Phó Tuẫn.
Hai người quen nhau từ thời đại học. Tống Hi Văn là học đệ khóa dưới.
Lúc đó, Phó Tuẫn rất nổi tiếng trong trường. Không chỉ có ngoại hình đẹp, học giỏi, tính cách còn dịu dàng. Người thích cậu nhiều vô kể, và Tống Hi Văn cũng là một trong số đó.
Ban đầu, Phó Tuẫn không thích Tống Hi Văn. Chính là hắn theo đuổi cậu một cách kiên trì suốt nhiều năm, khiến Phó Tuẫn cảm động và cuối cùng mới đồng ý bên nhau.
Chỉ tiếc, hai người mới yêu chưa bao lâu thì tận thế bỗng ập tới.
Chưa kịp xây dựng tình cảm vững vàng, bọn họ đã bị cuốn vào hàng loạt biến cố.
Mà thực tế, Tống Hi Văn cũng biểu hiện như thể yêu cậu thật. Mỗi lần nhìn cậu, trong đôi mắt ấy đều ánh lên sự si mê không giấu được.
Vì vậy, khi trong gói quà tân thủ mở ra được hai lọ dược tề dị năng, Phó Tuẫn đã không giấu giếm mà kể với hắn.
Chính vì quá tin tưởng, không có chút đề phòng, cậu đã bị lời ngon tiếng ngọt của Tống Hi Văn lừa gạt mà đưa cho hắn một lọ.
Sau đó...
Phó Tuẫn thức tỉnh được một dị năng hệ Bóng Tối. Nhưng dị năng này ở giai đoạn đầu rất yếu. Cần tốn nhiều thời gian và tinh lực bồi dưỡng mới phát huy được sức mạnh thật sự.
Dị năng của cậu phải săn quái vật có thuộc tính bóng tối, hấp thu năng lượng từ chúng để thăng cấp.
Cậu cần một đồng đội mạnh, sẵn sàng cùng cậu liều mạng săn quái mới có thể trưởng thành.
Đáng tiếc, lúc đó cậu chưa hiểu rõ thuộc tính dị năng của mình. Bản thân và cả người khác đều cho rằng cậu chỉ thức tỉnh một loại dị năng phế phẩm.
Vì không có đủ sức mạnh, Phó Tuẫn cũng không dám bước vào thế giới Thiêu Chiến.
Không thể đi săn, không thể mở rương, cũng không thể xây được phòng an toàn cho riêng mình. Không có phòng, cậu buộc phải sống nhờ trong không gian an toàn của người khác.
À, suýt quên — tận thế trong thế giới của bọn họ rất đặc biệt.
Không phải xác sống, không phải thiên tai, càng không phải dịch bệnh.
11
0
2 tháng trước
4 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
