Chương 1
lần đầu gặp gỡ
Tại sao! Tại sao cô gái hai mươi hai tuổi đầu như tôi lại khổ thế này, ông trời thật bất công với con mà!" Thanh Thần giơ hai tay lên trời biểu thị sự bi thương của mình.
Mới ra trường được mấy tháng mà cuộc sống không dễ dàng sinh nhai rồi lại gặp phải ông chủ thật hách dịch cứ suốt ngày sai bảo đi lại đến nỗi vấp cầu thang sưng u cả trán, không những thế lại còn mắng mỏ này mắng mỏ nọ, xem mình là cái nôi của vũ trụ, để rồi chỉ vì một phút không chịu đựng của cô mà đã tự mình đánh mất công việc đầu tiên khi đi vừa mới rời khỏi giảng đường đại học.
Cô bạn cùng phòng Vi San lém lỉnh khuyên nhủ: "Tiểu thư ơi là tiểu thơ cô than như thế này chắc con dân chúng tôi chết mất. Thôi.. Thôi.. Đợi tối Chu Nguyệt về chị em chúng ta cùng nhau quẩy giải xui cho bồ , tội con bé tấm thân xử nữ chưa kịp trải qua mối tình nào mà đã phải bị vùi dập bởi cuộc sống xô bồ".
Nhắc đến cái ăn là cái bụng Thanh Thần lập tức hoạt động mạnh chưa chi đã sôi ùng ục ngay lập tức hai mắt tròn xoe, khuôn mặt tỏ vẻ đáng yêu vui mừng vì được ăn, dường như bỏ rơi công việc mới bị mất rồi cất lên một câu thửi thề ông chủ cũ .
Tiếng chuông điện thoại bỗng rung lên phá tan không gian trầm mặc của căn phòng, một giọng nói gắt gỏng: "Thanh Thần, con cuối cùng cũng nhớ đến giọng người mẹ già này à!",
trải qua một hồi hỏi thăm tình hình cô con gái cục cưng của bà thì bà lại thủ thỉ nói nhỏ giọng diệu dò thăm: "Thế bao giờ mới dẫn bạn trai về ra mắt, con gái nhà người ta 22 tuổi đầu thì đã có một đứa con kháu khỉnh cho bố mẹ bỏng rồi! Con xem lại mình đi.. lẽ nào con có vấn đề về giới tính?",
con mắt cô lập tức trợn tròn lên mà hết sức bình tĩnh chầm chậm dằn lại từng chữ cho bà mẹ trẻ nghe: "CON THÍCH CON TRAI NHƯNG CHỈ LÀ DUYÊN CHƯA TỚI, MẸ CỨ TỪ TỪ GIỤC GÌ MÀ GIỤC, CON CÒN ĐANG RẤT TRẺ" bà mẹ thở dài lập tức cúp máy.
Cũng phải, cô gái 22 tuổi đầu mà chưa có một mối tình vắt vai cũng hơi khó tin là không có vấn đề giới tính. Kết thúc cuộc gọi từ người thân, tâm trạng uất ức dồn lên tận não làm cô phải hét to cả dãy chung cư phiền muộn mà.
Cuối cùng bữa tiệc nướng đã sưởi ấm tâm hồn ăn uống no say của cô bé bồ đào* này, hai con mắt chăm chăm nhìn vào miếng mồi mà nước dãi chảy tứ tung phải để vi san cất giọng trêu ghẹo:
"Nhìn như chết đói đến nơi ấy. Ngoài đồ ăn là chân ái bà còn gì nữa không hả?", nhanh nhảu tiếp lời Vi San là Chu Nguyệt:
"À! Đang còn những anh chàng trong mộng của bồ đào nữa ấy!", cả hai đồng loạt cười to sảng khoái (do thanh thần có biệt danh là bồ đào nên ad gọi luôn như thế nha).
*Đây là biệt danh các bạn cùng phòng đặt cho cô
Thật ra với con người của Thanh Thần không thể không hiếm người theo đuổi ,cha làm giáo sư của đại học A nổi tiếng , dáng hình mảnh mai cân đối cùng vòng eo con kiến, nước da trắng cùng khuôn mặt thanh khiết mỗi khi cười lại như có ánh sáng tỏa ra, suốt đời học sinh cô luôn được coi là một con người học bá, nữ thần của biết bao nhiêu người, nhưng ẩn sâu trong con người cô lại là một con người hoàn toàn khác, tính tình ngây ngô, điên điên khùng khùng chỉ có những người thân mới hiểu được cô và luôn bó tay với những hành động ngớ ngẩn.
Sau khi đã ăn uống no say rồi , ba cô gái không hẹn mà cùng chung tư tưởng dắt nhau đi đến quán bar nổi tiếng của thành phố A , nơi nhộn nhịp nhất về đêm của giới trẻ .
Có một chút men rượu tâm tình cô bỗng đột ngột khó chịu trong người ,vội vào nhà vệ sinh rửa mặt cho tỉnh . Lúc đi ra đột nhiên cơ thể bị một lực không hề nhẹ lôi về một hướng , chạm phải một tấm ngực nóng bỏng ,một tay đỡ cổ cô về phía sau , một tay chạm vào vòng eo thon gọn của cô , một nụ hôn xà xuống khuôn miệng nhỏ nhắn của cô chợt làm không khí trong cô khó thở , cô há miệng để hít them không khí thì chiếc lưỡi ngọt từ đâu xông thẳng , cứ quyến quyến vừa mạng bạo lại có phần dịu dàng làm người cô mền nhũn cứ thế bị cuốn theo dịu lạc này .
Đột nhiên người đàn ông thả cô ra rồi rời đi , còn cô ngây ngốc một hồi rồi chuông điện thoại kéo cô về hiện tại .
“ aloo. Cậu đang ở đâu đó , nhanh trở lại để cùng về nào “ giọng Chu San hét to cùng tiếng nhạc mạnh vang lên
“ lập tức về “ Thanh Thần đáp lại rồi trấn tĩnh tinh thần
14
0
6 tháng trước
4 tuần trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
