TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 59
Chương 59: Chị em đồng hành, ba người cùng đi vào giấc mộng

Diệp Tri Thu muốn đến Côn Luân, không chỉ để tìm cách chữa bệnh cho Liễu Tuyết, mà còn muốn nhân tiện đến nơi cha mình năm xưa bỏ mạng, thắp một nén nhang, cúi đầu lạy hai cái, coi như tròn chữ hiếu.

Liễu Yên khẽ gật đầu: “Tôi cũng muốn đến núi Côn Luân một chuyến, nhưng cha tôi nói vẫn chưa phải lúc. Hơn nữa, chị tôi còn ở nhà, tôi không yên tâm rời đi.”

“Khi nào thời cơ thích hợp, tôi sẽ đi cùng cô.” Diệp Tri Thu đáp.

“Được rồi, thời gian cũng không còn sớm, anh đi tắm rửa nghỉ ngơi đi. Tối nay, anh ở lại địa cung, bầu bạn cùng chị tôi.” – Liễu Yên nói.

“A? Tôi ở lại bầu bạn Tuyết Nhi? Như vậy có ổn không?” Diệp Tri Thu nhíu mày.

Liễu Yên đi được mấy bước, quay đầu nói: “Tôi phát hiện, từ khi anh đến đây, tình trạng của chị tôi dường như có chút chuyển biến. Dù biến hóa rất nhỏ, nhưng vẫn là có. Tôi muốn anh cố gắng ở bên cạnh chị ấy nhiều hơn, xem thử có giúp ích được gì không.”

“Nhưng như vậy thật sự không ổn!” Diệp Tri Thu lắc đầu nói: “Tuy có ước hẹn từ trong bụng mẹ, nhưng tôi với hai chị em các cô rốt cuộc vẫn chưa chính thức kết hôn. Mỗi đêm đều ngủ cùng Tuyết Nhi, vậy chẳng ra thể thống gì cả! Ngủ đến nửa đêm, lúc mơ mơ màng màng… tôi cũng không dám đảm bảo mình sẽ không làm điều gì thất lễ. Cô là con gái, cô không hiểu rõ đàn ông. Khi thú tính nổi lên, đầu óc có khi không khống chế được hành vi đâu.”

Kỳ thật, Diệp Tri Thu cũng rất thích cảm giác được nằm cạnh Liễu Tuyết, nhưng hắn thật sự sợ rằng trong lúc vô thức sẽ mạo phạm đến cô.

Liễu Yên nghe vậy cũng lộ vẻ khó xử. Đi vài bước, cô trầm ngâm nói: “Vậy… về sau mỗi tối, anh dành ra hai giờ bầu bạn cùng chị tôi là được. Tôi sẽ ngồi bên cạnh đọc sách, giám sát anh. Như vậy thì anh chắc sẽ không làm chuyện gì hoang đường chứ?”

“Được rồi, tôi đi tắm cái đã, rồi xuống bầu bạn cùng Tuyết Nhi.” Diệp Tri Thu gật đầu, xoay người rời khỏi địa cung.

Sau khi tắm rửa xong, hắn quay lại địa cung, thật sự nằm xuống bên trong quan tài, bên cạnh Liễu Tuyết, bắt đầu thi triển thuật pháp cảm ứng của Mao Sơn, hy vọng có thể thiết lập liên hệ với cô.

Liễu Yên lặng lẽ ngồi một bên đọc sách, không quấy rầy.

Nhưng không bao lâu sau, Diệp Tri Thu đã bị Liễu Tuyết kéo vào giấc mộng.

Vẫn là giấc mộng ấy, trên tiên sơn, Liễu Tuyết và hắn gặp nhau, cô nắm tay hắn, muốn dẫn hắn vào cung điện phía sau. Nhưng một tia sấm sét bất ngờ bổ xuống, Liễu Tuyết hóa thành tượng đá, từ trên mây rơi thẳng xuống.

Diệp Tri Thu bừng tỉnh khỏi mộng, bật dậy kêu lên: “Không ổn rồi! Vẫn là giấc mộng kia!”

Liễu Yên buông sách bước tới, trầm ngâm nói: “Có lẽ… chị tôi bị giam giữ trong chính giấc mộng đó. Nếu chúng ta có thể đưa chị tôi ra khỏi mộng cảnh kia, nói không chừng chị ấy sẽ tỉnh lại.”

Diệp Tri Thu lắc đầu: “Không được. Trong mộng, Tuyết Nhi là người làm chủ, tôi không ảnh hưởng được cô ấy. Cô ấy luôn kéo tôi theo cô ấy…”

Liễu Yên thở dài: “Tôi cũng vậy. Ở trong mộng, tôi không thể kiểm soát được chính mình, càng không thể đưa chị ấy ra ngoài.”

Ánh mắt Diệp Tri Thu chợt lóe lên: “Đúng rồi, Liễu Yên! Nếu cả ba chúng ta cùng tiến vào giấc mộng thì sao? Hai người chúng ta hợp lực, liệu có thể đưa được chị cô thoát khỏi đó không?”

“Chuyện này… chưa từng thử qua.” Liễu Yên suy nghĩ một chút rồi gật đầu: “Vậy thì tối mai thử xem, làm theo ý anh.”

“Một lời đã định!” Diệp Tri Thu mừng rỡ.

Nếu có thể ba người cùng tiến vào giấc mộng, bản thân được ở bên cạnh hai chị gáiLiễu Tuyết, Liễu Yên, chẳng phải là hạnh phúc nhất nhân gian sao?

Dẫu không thể đưa Liễu Tuyết từ trong mộng trở về, Diệp Tri Thu cũng không gặp nguy hiểm gì.

Liễu Yên gật đầu, để Diệp Tri Thu lên lầu nghỉ ngơi, còn mình thì ở lại trong địa cung.

Diệp Tri Thu quay lại phòng khách ở tầng hai, gọi lão quỷ Hứa Triệu Lân lên, nói: “Lão Hứa, nếu ông đã đi theo ta, vậy ta sẽ không khách sáo nữa, phải giao cho ông vài nhiệm vụ.”

Hứa Triệu Lân nghiêm túc đáp: “Giao tình là bằng hữu, nhưng nếu đã hợp tác thì như quân thần, đạo lý ấy ta hiểu. Từ nay về sau, ngươi là chủ nhân của ta, ta đương nhiên sẽ tuân theo. Trong quân không có chuyện đùa cợt, ta sẽ trung thành tận tâm với ngươi như từng theo Thích đại tướng quân, mệnh lệnh nào cũng không trái.”

“Rất tốt.” Diệp Tri Thu gật đầu: “Từ nay về sau, mỗi đêm lúc ta ngủ, ông phụ trách tuần tra và canh gác trước sau nhà họ Liễu. Nếu phát hiện bất kỳ người hay việc gì khả nghi, lập tức báo cho ta biết.”

“Tuân lệnh!” Hứa Triệu Lân gật đầu, rồi lướt ra ngoài cửa sổ, bắt đầu trực đêm.

Dù vậy, Diệp Tri Thu vẫn thấy chưa yên tâm, bèn treo thanh đoản kiếm Xích Nguyên của mình lên trên màn trướng, lúc này mới yên lòng nằm xuống nghỉ ngơi.

Một đêm yên ổn trôi qua.

Sáng hôm sau, Diệp Tri Thu và Liễu Yên lại gặp nhau trên mái nhà, mỗi người tự luyện công.

Luyện công xong, hai người cùng xuống lầu, đến địa cung thăm hỏi Liễu Tuyết, sau đó cáo biệt cô, chuẩn bị lên đường đến Đại học Cảng Châu.

Ngay khi hai người chuẩn bị lái xe rời đi, Liễu Chính Lương bỗng từ trong nhà bước ra, cười hì hì nói với Diệp Tri Thu: “Tri Thu, hai đứa nhớ về sớm một chút, cha có chuyện rất quan trọng cần các con giúp.”

“Chuyện gì quan trọng vậy?” Liễu Yên nhíu mày, hỏi trước.

Liễu Chính Lương lại làm ra vẻ thần bí, xua tay nói: “Giờ chưa thể nói, đợi các con về rồi sẽ rõ. Là chuyện liên quan đến Tuyết Nhi, cha nghĩ ra một cách, có thể khiến con bé tỉnh lại ngay lập tức.”

“Thật sao?” Diệp Tri Thu vui mừng khôn xiết: “Nếu thật có cách khiến Tuyết Nhi tỉnh lại, vậy hôm nay bọn con khỏi cần đi học nữa cũng được!”

“Đừng nghe cha tôi nói nhăng nói cuội.” Liễu Yên lắc đầu, khởi động xe, chở Diệp Tri Thu rời đi: “Ông ấy nghĩ ra biết bao nhiêu cách rồi, chưa có lần nào dùng được.”

Phía sau, Liễu Chính Lương dậm chân gọi với theo: “Lần này thật sự có khả năng thành công rất cao! Cha không lừa các con đâu, nhớ về sớm nhé!”

Trên xe, Diệp Tri Thu cảm thấy trong lòng ngứa ngáy, không nhịn được hỏi: “Liễu Yên, cha cô nghĩ ra cách gì vậy, cô đoán được không?”

“Đều là mấy trò chẳng đáng tin. Nào là châm cứu, hương liệu, giật điện, dội nước lạnh, cù lét… chưa cái nào hiệu quả cả. May mà chị tôi là người nửa sống nửa chết, chứ nếu còn sống thật thì đã bị cha tôi hành hạ đến chết rồi.” Liễu Yên bực bội nói.

“Cũng không thể nói vậy. Nếu Tuyết Nhi khỏe mạnh, tung tăng nhảy nhót, cha cô đâu dám làm loạn với cô ấy.” Diệp Tri Thu bật cười, rồi hỏi tiếp: “Phải rồi, Liễu Yên, cha cô nói chị cô là nữ thi trong cổ mộ Côn Luân năm xưa, cô có tin không?”

“Không, tuyệt đối không.” Liễu Yên nói chắc như đinh đóng cột: “Chị tôi chính là chị tôi, không phải ai khác, càng không thể là cái xác nữ trong cổ mộ Côn Luân.”

“Sao cô chắc chắn như vậy?” Diệp Tri Thu hỏi.

“Bởi vì tôi và chị tôi sống chung hơn mười năm, từng nụ cười, từng động tác của chị ấy, tôi đều nhớ rõ như in. Một người sống sờ sờ, cùng tôi lớn lên từng ngày, sao có thể là xác chết trong cổ mộ được?” Liễu Yên liếc hắn, đầy bất mãn.

“Là cha cô nói mà…” Diệp Tri Thu tỏ vẻ vô tội.

“Cha tôi bị điên, chẳng lẽ anh cũng muốn theo điên?” Liễu Yên lại lườm một cái sắc như dao.

Diệp Tri Thu lập tức câm miệng, ra hiệu bảo cô tập trung lái xe.

Trước nay chưa từng thấy Liễu Yên nổi nóng như vậy. Xem ra hai chị em họ thật sự rất sâu tình nghĩa. Liễu Yên không hề muốn đem tỷ tỷ mình gắn liền với mấy lời kỳ quặc về xác nữ cổ mộ.

***

Vì những lời của Liễu Chính Lương, cả buổi sáng ở Đại học Cảng Châu, Diệp Tri Thu như người mất hồn, học mà không vào đầu. Rốt cuộc cha vợ đã nghĩ ra cách gì, liệu có thể thật sự khiến Liễu Tuyết tỉnh lại?

Ngoài ra, hắn cũng mong chờ đêm nay trở về, được cùng hai chị em Liễu Tuyết và Liễu Yên bước vào giấc mộng, cùng nhau du ngoạn cảnh đẹp trong mơ.

Tan học buổi sáng, Diệp Tri Thu liền giục Liễu Yên về nhà sớm, vì buổi chiều cô vốn không có tiết.

Nhưng Liễu Yên vẫn không vội, tiếp tục ở thư viện đọc sách đến hơn bốn giờ, còn mượn thêm hai quyển mang theo, rồi mới lái xe về.

Vừa về đến đầu ngõ trước biệt thự, còn chưa kịp vào nhà, cả hai đã sững sờ tại chỗ.

Đặc biệt là Liễu Yên, vì quá kinh ngạc mà phân tâm, suýt chút nữa lái xe xuống mương bên đường!

1

0

3 tuần trước

1 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.