0 chữ
Chương 38
Chương 38
Nhưng thực tế luôn tàn khốc. Tận thế vốn là đấu trường sinh tồn. Tinh hạch phải đánh đổi bằng mạng sống. Không thể gϊếŧ xác sống thì cũng đồng nghĩa không thể lên cấp. Cho dù thiên phú có cao đến mấy, không có điều kiện thì cũng chẳng thành tài được.
Sau khi tái sinh, ông trời ban cho cô một dị năng hoàn toàn mới, có thể gây sát thương lên xác sống, nghĩa là cô đã có cơ sở để thăng cấp. Không gian mới thu được cũng rất nhiều chức năng, nhưng vì bị ràng buộc với dị năng, muốn mở khóa nhiều quyền hạn hơn phải tiếp tục nâng cấp.
Vân Sơ Hoài đã không thể chờ nổi để biết dị năng của mình sau khi lên cấp hai sẽ biến thành hình dạng gì.
Đáng tiếc, tinh hạch trong đầu xác sống phải mất vài ngày mới hình thành. Trong vài ngày này, khi gϊếŧ xác sống, cô phải để ý nhiều hơn.
Hai người nhanh chóng dọn sạch tầng một của trạm xăng, chạy đến hai bên cánh cửa chính. Lợi dụng lúc bầy xác sống bên ngoài không chú ý, họ từ từ đóng cửa lại.
Tầng một của trạm xăng dùng cửa kính, cửa sổ cũng là kính lớn. Hai người chia nhau kéo rèm cửa xuống thật nhanh. Chỉ cần không đứng trước cửa kính thì sẽ không bị phát hiện.
Làm xong, họ bắt đầu thu gom những thứ cần thiết.
Vân Sơ Hoài không tiện sử dụng không gian trước mặt Trình Tu Ý. Thấy anh đi đến khu dụng cụ, cô giả vờ đi quanh các kệ hàng để lựa đồ, nhân lúc không ai để ý mà lặng lẽ thu gom một ít thực phẩm, chủ yếu là đồ ăn vặt. Những thứ này có hạn sử dụng nên rất thích hợp cất giữ trong kho không gian.
Cô biết rõ, đây chỉ là lần đầu hợp tác. Tuy bề ngoài hòa hợp, nhưng cả hai đều giấu diếm nhau. Lần phối hợp này chẳng qua là đôi bên cùng có nhu cầu. Khi đạt được mục đích, sẽ ai đi đường nấy.
Vân Sơ Hoài giả vờ lấy vài gói mì ăn liền, bánh quy nén, một gói kẹo và hai chai nước, cho vào chiếc ba lô vừa lén lấy.
Một lúc sau, Trình Tu Ý cũng chuẩn bị xong. Anh lấy một cái thùng, chất đồ cần thiết vào trong, còn lấy thêm hai can lớn – chắc là để đựng xăng.
Thấy những thứ trong tay Vân Sơ Hoài, anh hỏi:
“Cô chỉ lấy nhiêu đó thôi à?”
“Nhiều quá tôi cũng không mang nổi. Lấy tạm ít đồ dùng gấp trước.”
“Một lát nữa tôi sẽ đi hút xăng, phiền cô cảnh giới giúp tôi.”
“À... được.”
Vân Sơ Hoài thấy có chút chột dạ. Cô đã thu hết các thùng dầu lớn chôn dưới đất vào không gian. Giờ chỉ còn lại một thùng, nhưng không biết nó nối với cây bơm nào. Cô cũng không định nói ra. Lát nữa thử từng cái là biết.
Trời đã sáng. Trước khi hành động, Trình Tu Ý lấy một sợi dây tìm được, đặt một quyển tạp chí lên cánh tay rồi quấn dây từng vòng để làm lớp bảo vệ tạm thời. Sợi dây màu nâu quấn lên bộ vest đắt tiền trông khá buồn cười, nhưng lại rất hữu dụng.
Chuẩn bị xong, hai người chạy ra ngoài giải quyết đám xác sống còn lại trong trạm xăng.
Trình Tu Ý vác can dầu chạy đến xe của mình, dùng xe làm vật chắn rồi ngồi xổm hút xăng bằng vòi bơm. May mắn thay, cây bơm đó đúng là nối với thùng dầu còn sót lại.
Cả hai hành động rất nhanh. Sau khi hạ gục đám xác sống bên ngoài, họ liền tìm chỗ nấp. Trên đường có vài con xác sống bị thu hút bởi tiếng động đang lắc lư tiến lại gần.
Số lượng không nhiều, nhưng lại phân tán quá rộng. Vân Sơ Hoài không có khả năng tấn công tầm xa nên không thể giải quyết tất cả cùng lúc. Cô lấy tay cầm ra, điều khiển chiếc máy bay không người lái đang để ở tầng hai bay xuống.
Máy bay bay lượn phía trên đầu mấy con xác sống, hấp dẫn sự chú ý của chúng, sau đó lượn vòng quanh bãi đất trống trước trạm xăng, khiến bọn xác sống đuổi theo như điên.
Trình Tu Ý hút xăng xong, đứng dậy thấy cảnh tượng đó cũng bật cười, rồi ra tay xử lý từng con một.
Vân Sơ Hoài thu lại máy bay, vòng ra sau trạm xăng lấy xe mô tô, còn Trình Tu Ý thì dọn đồ lên xe mình.
Cô cưỡi mô tô ra phía trước trạm, nhân lúc không ai để ý mà dùng thẻ xăng của Trình Tu Ý để đổ đầy bình.
Sau khi tái sinh, ông trời ban cho cô một dị năng hoàn toàn mới, có thể gây sát thương lên xác sống, nghĩa là cô đã có cơ sở để thăng cấp. Không gian mới thu được cũng rất nhiều chức năng, nhưng vì bị ràng buộc với dị năng, muốn mở khóa nhiều quyền hạn hơn phải tiếp tục nâng cấp.
Vân Sơ Hoài đã không thể chờ nổi để biết dị năng của mình sau khi lên cấp hai sẽ biến thành hình dạng gì.
Đáng tiếc, tinh hạch trong đầu xác sống phải mất vài ngày mới hình thành. Trong vài ngày này, khi gϊếŧ xác sống, cô phải để ý nhiều hơn.
Tầng một của trạm xăng dùng cửa kính, cửa sổ cũng là kính lớn. Hai người chia nhau kéo rèm cửa xuống thật nhanh. Chỉ cần không đứng trước cửa kính thì sẽ không bị phát hiện.
Làm xong, họ bắt đầu thu gom những thứ cần thiết.
Vân Sơ Hoài không tiện sử dụng không gian trước mặt Trình Tu Ý. Thấy anh đi đến khu dụng cụ, cô giả vờ đi quanh các kệ hàng để lựa đồ, nhân lúc không ai để ý mà lặng lẽ thu gom một ít thực phẩm, chủ yếu là đồ ăn vặt. Những thứ này có hạn sử dụng nên rất thích hợp cất giữ trong kho không gian.
Cô biết rõ, đây chỉ là lần đầu hợp tác. Tuy bề ngoài hòa hợp, nhưng cả hai đều giấu diếm nhau. Lần phối hợp này chẳng qua là đôi bên cùng có nhu cầu. Khi đạt được mục đích, sẽ ai đi đường nấy.
Một lúc sau, Trình Tu Ý cũng chuẩn bị xong. Anh lấy một cái thùng, chất đồ cần thiết vào trong, còn lấy thêm hai can lớn – chắc là để đựng xăng.
Thấy những thứ trong tay Vân Sơ Hoài, anh hỏi:
“Cô chỉ lấy nhiêu đó thôi à?”
“Nhiều quá tôi cũng không mang nổi. Lấy tạm ít đồ dùng gấp trước.”
“Một lát nữa tôi sẽ đi hút xăng, phiền cô cảnh giới giúp tôi.”
“À... được.”
Vân Sơ Hoài thấy có chút chột dạ. Cô đã thu hết các thùng dầu lớn chôn dưới đất vào không gian. Giờ chỉ còn lại một thùng, nhưng không biết nó nối với cây bơm nào. Cô cũng không định nói ra. Lát nữa thử từng cái là biết.
Trời đã sáng. Trước khi hành động, Trình Tu Ý lấy một sợi dây tìm được, đặt một quyển tạp chí lên cánh tay rồi quấn dây từng vòng để làm lớp bảo vệ tạm thời. Sợi dây màu nâu quấn lên bộ vest đắt tiền trông khá buồn cười, nhưng lại rất hữu dụng.
Trình Tu Ý vác can dầu chạy đến xe của mình, dùng xe làm vật chắn rồi ngồi xổm hút xăng bằng vòi bơm. May mắn thay, cây bơm đó đúng là nối với thùng dầu còn sót lại.
Cả hai hành động rất nhanh. Sau khi hạ gục đám xác sống bên ngoài, họ liền tìm chỗ nấp. Trên đường có vài con xác sống bị thu hút bởi tiếng động đang lắc lư tiến lại gần.
Số lượng không nhiều, nhưng lại phân tán quá rộng. Vân Sơ Hoài không có khả năng tấn công tầm xa nên không thể giải quyết tất cả cùng lúc. Cô lấy tay cầm ra, điều khiển chiếc máy bay không người lái đang để ở tầng hai bay xuống.
Máy bay bay lượn phía trên đầu mấy con xác sống, hấp dẫn sự chú ý của chúng, sau đó lượn vòng quanh bãi đất trống trước trạm xăng, khiến bọn xác sống đuổi theo như điên.
Trình Tu Ý hút xăng xong, đứng dậy thấy cảnh tượng đó cũng bật cười, rồi ra tay xử lý từng con một.
Vân Sơ Hoài thu lại máy bay, vòng ra sau trạm xăng lấy xe mô tô, còn Trình Tu Ý thì dọn đồ lên xe mình.
Cô cưỡi mô tô ra phía trước trạm, nhân lúc không ai để ý mà dùng thẻ xăng của Trình Tu Ý để đổ đầy bình.
9
0
3 tháng trước
1 tuần trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
