0 chữ
Chương 31
Chương 31
Chết rồi, nó đang gọi đồng bọn.
Vân Sơ Hoài bừng tỉnh.
Mới ngày đầu tiên mà đã xuất hiện xác sống biết gọi đồng loại?
Phải diệt ngay. Đợi một đám xác sống kéo tới thì phiền phức lớn.
Chạy xe trốn? Tốc độ của xác sống mèo rất nhanh, chưa chắc lúc leo lên xe cô không bị đánh lén.
Chui vào không gian? Điểm ra và vào cùng một chỗ, trong không gian không nhìn thấy được bên ngoài, cô không muốn lúc chui ra lại lọt thẳng vào giữa bầy xác sống.
Vân Sơ Hoài chủ động tấn công. Nhưng con xác sống mèo quá nhỏ, quá nhanh nhẹn. Dù chém trúng mấy lần vẫn không trí mạng.
Xác sống ở xa đã trông thấy cô, vừa gào vừa xông tới.
Không kịp rồi.
Cô đột nhiên thấy ganh tỵ với mấy dị năng giả hệ tự nhiên, vừa ra tay là tấn công từ xa, chắc đã giải quyết xong từ lâu. Dị năng của cô chỉ giúp cầm song đao chiến đấu cận thân. Hệ tốc độ cũng tốt, ít nhất còn chạy được.
Tuy hiện tại cô đã mạnh hơn đời trước, nhưng so ra vẫn còn thua xa.
Hay là vào không gian luôn, ở trong đó vài ngày, đợi lũ xác sống tự tản?
Cô cắn răng chuẩn bị rút lui thì bất ngờ có thứ gì đó vụt ngang bên cạnh, ghim chặt con xác sống mèo xuống đất.
Vân Sơ Hoài lập tức xông tới, chém bay đầu nó, lúc này mới phát hiện đó là một mũi băng nhọn.
Dị năng giả hệ băng.
Cô nhìn theo hướng mũi băng bay đến. Từ cửa sổ tầng hai của trạm xăng, một cái đầu ló ra vẫy tay ra hiệu cho cô chạy mau.
Vân Sơ Hoài không do dự, lập tức lao về phía trạm, duỗi móng vuốt, nhanh chóng trèo lên nóc nhà.
Cô không vào phòng qua cửa sổ ngay, mà núp trên mái, cầm điều khiển từ xa của chiếc máy bay không người lái cô đã đặt trên đó để duy trì tín hiệu. Cô tắt đèn LED, điều khiển máy bay bay trở lại.
Sau khi điều chỉnh lại, cô lại thả nó bay đi một lần nữa.
Vừa nãy, con xác sống mèo đã gọi không ít đồng loại tới. Bọn chúng đều trông thấy cô leo lên tòa nhà này, nhất định sẽ vây quanh và tràn vào trạm xăng chưa đóng cửa.
Bây giờ cô có thể an toàn vào không gian, không sợ bị bao vây. Nhưng người cứu cô còn ở trong đó, cô không muốn làm kẻ vong ân phụ nghĩa. Huống hồ kiểu gì cũng phải rời đi, để xác sống vây dưới chân thì chẳng giải quyết được gì.
Cô điều khiển máy bay bay lên phía trên con đường, bật nhạc và đèn sáng chói. Tiếng nhạc rock vang lên lập tức thu hút sự chú ý của xác sống xung quanh.
Cô cài đặt lộ trình cho máy bay bay về hướng ít công trình hơn. Chờ đám xác sống bên dưới bị dụ đi hết, cô mới từ mái nhà leo xuống căn phòng nơi người sống sót kia ẩn náu.
Đó là một văn phòng nhỏ, bên trong là một người đàn ông khoảng hai mươi mấy tuổi, dáng người cao gầy, mặc vest. Phòng không bật đèn nên không thấy rõ mặt, nhưng dưới ánh đèn từ ngoài hắt vào, trông anh ta khá điển trai.
Tuy nhiên lúc này Vân Sơ Hoài cũng chẳng còn tâm trí để ngắm nhìn. Cô vừa vào phòng đã ngồi ngay cạnh cửa sổ, chăm chú điều khiển máy bay trên màn hình điều khiển.
Người đàn ông thấy cô bước vào không nói một lời, bận rộn làm việc với thiết bị của mình. Dù rất tò mò về cô gái có trang bị đầy đủ thế này, nhưng anh cũng không lên tiếng, chỉ yên lặng kéo ghế, ngồi bên cạnh, cùng nhìn cô điều khiển máy bay không người lái.
Vân Sơ Hoài điều khiển chiếc máy bay mini dẫn bầy xác sống chạy tới một khu vực vắng cách đó khoảng hai cây số.
Nơi đó là một công trường, mấy ngày trước cô xem tin tức biết chỗ này đang đào hồ nhân tạo, đã khoét được một hố khá sâu, cạnh đó còn có một con sông nhỏ. Không chút do dự, Vân Sơ Hoài để máy bay mini lơ lửng trên hố. Đám xác sống đuổi theo cũng lần lượt rơi xuống.
Chờ đến khi xung quanh không còn xác sống nào sót lại, cô tắt đèn và nhạc trên máy bay mini, rồi điều khiển nó bay cao lên.
Bầy xác sống phía dưới mất mục tiêu nên hỗn loạn một lúc rồi yên tĩnh trở lại. Một số đứng yên tại chỗ, số khác muốn rời đi nhưng bị vách hố ngăn lại. Đất vừa đào còn lỏng, cứ giẫm lên là trượt xuống.
Vân Sơ Hoài bừng tỉnh.
Mới ngày đầu tiên mà đã xuất hiện xác sống biết gọi đồng loại?
Phải diệt ngay. Đợi một đám xác sống kéo tới thì phiền phức lớn.
Chạy xe trốn? Tốc độ của xác sống mèo rất nhanh, chưa chắc lúc leo lên xe cô không bị đánh lén.
Chui vào không gian? Điểm ra và vào cùng một chỗ, trong không gian không nhìn thấy được bên ngoài, cô không muốn lúc chui ra lại lọt thẳng vào giữa bầy xác sống.
Vân Sơ Hoài chủ động tấn công. Nhưng con xác sống mèo quá nhỏ, quá nhanh nhẹn. Dù chém trúng mấy lần vẫn không trí mạng.
Xác sống ở xa đã trông thấy cô, vừa gào vừa xông tới.
Không kịp rồi.
Cô đột nhiên thấy ganh tỵ với mấy dị năng giả hệ tự nhiên, vừa ra tay là tấn công từ xa, chắc đã giải quyết xong từ lâu. Dị năng của cô chỉ giúp cầm song đao chiến đấu cận thân. Hệ tốc độ cũng tốt, ít nhất còn chạy được.
Hay là vào không gian luôn, ở trong đó vài ngày, đợi lũ xác sống tự tản?
Cô cắn răng chuẩn bị rút lui thì bất ngờ có thứ gì đó vụt ngang bên cạnh, ghim chặt con xác sống mèo xuống đất.
Vân Sơ Hoài lập tức xông tới, chém bay đầu nó, lúc này mới phát hiện đó là một mũi băng nhọn.
Dị năng giả hệ băng.
Cô nhìn theo hướng mũi băng bay đến. Từ cửa sổ tầng hai của trạm xăng, một cái đầu ló ra vẫy tay ra hiệu cho cô chạy mau.
Vân Sơ Hoài không do dự, lập tức lao về phía trạm, duỗi móng vuốt, nhanh chóng trèo lên nóc nhà.
Cô không vào phòng qua cửa sổ ngay, mà núp trên mái, cầm điều khiển từ xa của chiếc máy bay không người lái cô đã đặt trên đó để duy trì tín hiệu. Cô tắt đèn LED, điều khiển máy bay bay trở lại.
Vừa nãy, con xác sống mèo đã gọi không ít đồng loại tới. Bọn chúng đều trông thấy cô leo lên tòa nhà này, nhất định sẽ vây quanh và tràn vào trạm xăng chưa đóng cửa.
Bây giờ cô có thể an toàn vào không gian, không sợ bị bao vây. Nhưng người cứu cô còn ở trong đó, cô không muốn làm kẻ vong ân phụ nghĩa. Huống hồ kiểu gì cũng phải rời đi, để xác sống vây dưới chân thì chẳng giải quyết được gì.
Cô điều khiển máy bay bay lên phía trên con đường, bật nhạc và đèn sáng chói. Tiếng nhạc rock vang lên lập tức thu hút sự chú ý của xác sống xung quanh.
Cô cài đặt lộ trình cho máy bay bay về hướng ít công trình hơn. Chờ đám xác sống bên dưới bị dụ đi hết, cô mới từ mái nhà leo xuống căn phòng nơi người sống sót kia ẩn náu.
Tuy nhiên lúc này Vân Sơ Hoài cũng chẳng còn tâm trí để ngắm nhìn. Cô vừa vào phòng đã ngồi ngay cạnh cửa sổ, chăm chú điều khiển máy bay trên màn hình điều khiển.
Người đàn ông thấy cô bước vào không nói một lời, bận rộn làm việc với thiết bị của mình. Dù rất tò mò về cô gái có trang bị đầy đủ thế này, nhưng anh cũng không lên tiếng, chỉ yên lặng kéo ghế, ngồi bên cạnh, cùng nhìn cô điều khiển máy bay không người lái.
Vân Sơ Hoài điều khiển chiếc máy bay mini dẫn bầy xác sống chạy tới một khu vực vắng cách đó khoảng hai cây số.
Nơi đó là một công trường, mấy ngày trước cô xem tin tức biết chỗ này đang đào hồ nhân tạo, đã khoét được một hố khá sâu, cạnh đó còn có một con sông nhỏ. Không chút do dự, Vân Sơ Hoài để máy bay mini lơ lửng trên hố. Đám xác sống đuổi theo cũng lần lượt rơi xuống.
Chờ đến khi xung quanh không còn xác sống nào sót lại, cô tắt đèn và nhạc trên máy bay mini, rồi điều khiển nó bay cao lên.
Bầy xác sống phía dưới mất mục tiêu nên hỗn loạn một lúc rồi yên tĩnh trở lại. Một số đứng yên tại chỗ, số khác muốn rời đi nhưng bị vách hố ngăn lại. Đất vừa đào còn lỏng, cứ giẫm lên là trượt xuống.
9
0
3 tháng trước
1 tuần trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
