0 chữ
Chương 29
Chương 29
Huống chi tín hiệu hiện đã mất hoàn toàn, không thể gọi điện, không vào được mạng, cũng chẳng gửi đi nổi tín hiệu cầu cứu nào.
Một số người đã dần hiểu ra rằng tai họa này có lẽ khiến cả chính quyền cũng trở tay không kịp. Giống như trong phim hay truyện tận thế, chỉ khi sớm chấp nhận hiện thực và tự cứu mình thì mới có cơ hội sống sót.
Điểm đến tiếp theo của Vân Sơ Hoài là trạm xăng. Trong không gian của cô có rất nhiều xe, nhu cầu về xăng cực kỳ lớn.
Trừ mấy chiếc đã mua trước đó được đổ đầy bình từ sớm, hơn hai chục chiếc mới lấy thì đều thiếu nhiên liệu nghiêm trọng.
Xe mới lấy từ salon thường chỉ có ít xăng trong bình, chỉ đủ để chạy vài đến mười mấy cây số – mục đích là để người dùng có thể lái tới trạm xăng gần nhất.
Trạm xăng gần nhất cách salon không xa, đó chính là nơi cô hướng đến.
Trạm xăng nằm ở vị trí giao thông thuận tiện, bốn phương tám hướng đều có đường. Quanh đó có không ít xe bị bỏ lại, cũng vì thế mà lũ xác sống quanh đây rất đông.
Muốn vào được trạm xăng an toàn, trước tiên phải dụ chúng đi chỗ khác.
Vân Sơ Hoài liếc nhìn gương chiếu hậu. Tốc độ của cô rất nhanh, phần lớn xác sống đã bị bỏ lại phía sau. Những con còn đuổi theo chỉ là số ít vừa mới từ gần đó kéo tới.
May mà khu vực quanh trạm xăng có đường sá rộng rãi. Dù nhìn sơ qua có vẻ đã từng xảy ra vài vụ tai nạn, đường vẫn chưa bị phong tỏa hoàn toàn. Giao thông tương đối thông thoáng, cô điều khiển mô tô len lỏi giữa những chiếc xe bỏ lại một cách dễ dàng.
Chỉ cần chú ý mấy con xác sống bị kẹt trong xe. Có con còn đeo dây an toàn, không mở cửa ra được, chỉ biết thò móng vuốt qua cửa kính mà vung loạn.
Cô chủ động giảm tốc, lái xe vòng một vòng quanh trạm xăng, đảm bảo dụ được gần như toàn bộ xác sống quanh đó tham gia vào đoàn đuổi bắt.
Đến lần thứ ba đi ngang qua trạm xăng, cô bất ngờ tăng tốc, dần kéo giãn khoảng cách với bầy xác sống phía sau. Khi cô rẽ vào ngã gần trạm xăng, chúng vẫn còn ở rất xa.
Vân Sơ Hoài nhân lúc chúng chưa kịp đuổi tới, nhanh chóng xuống xe, thu nó vào không gian, duỗi người ra, ba bước hai nhảy trèo lên nóc căn phòng nhỏ phía sau trạm xăng.
Nằm trên mái, cô nghe thấy lũ xác sống bên dưới tru lên tức giận vì đánh mất con mồi. Cô vừa thở dốc vừa cười.
Tối nay đúng là quá kí©h thí©ɧ.
Nhưng chưa phải lúc nghỉ ngơi. Quanh trạm xăng có vẻ đã xảy ra vài vụ tai nạn xe nghiêm trọng. Nếu xảy ra thêm chuyện gì, rất dễ phát nổ. Ở đây không an toàn.
Vân Sơ Hoài lại lấy máy bay không người lái ra, chỉnh camera rồi thả bay lên trời.
Lũ xác sống bên dưới lại nghe tiếng động, lập tức đuổi theo máy bay chạy xa dần.
Cô điều khiển máy bay dừng lơ lửng phía sau một tòa nhà ở khúc cua, tránh bị tấn công. Sau đó bật chế độ phát nhạc.
Nhạc rock vang lên với tiết tấu mạnh mẽ, tiếng trống sôi động. Máy bay còn phát ra đèn nhấp nháy đủ màu. Nhìn lũ xác sống dưới kia đang giơ vuốt đuổi theo máy bay, cứ như đám người đang giơ tay nhảy nhót trong hộp đêm.
Nếu không biết, chắc còn tưởng nơi này đang tổ chức concert.
Âm thanh rầm rĩ đủ để thu hút toàn bộ sự chú ý của lũ xác sống.
Xác nhận khoảng cách an toàn, Vân Sơ Hoài xịt thêm một lớp nước hoa lên người, kiểm tra xung quanh lần cuối rồi lặng lẽ trèo xuống từ mái nhà.
Đây là một trạm xăng cấp hai, trữ lượng dầu ước chừng hơn trăm mét khối. Dù bình thường xe cộ qua lại tiêu thụ không ít, nhưng chỗ dầu còn lại cũng đủ cho Vân Sơ Hoài dùng trong một thời gian.
Lúc này, toàn bộ trạm xăng vắng lặng đến rợn người. Ngoại trừ vài con xác sống còn mắc kẹt trong xe đang rít gào, phần lớn đều đã bị tiếng động mà cô tạo ra bằng máy bay không người lái dụ ra ngoài.
Vài trụ bơm xăng đứng im lặng dưới ánh đèn, bên cạnh là cửa phòng trực để mở toang như miệng hố đen, chẳng biết lúc nào sẽ có thứ gì đó đáng sợ lao ra từ trong đó.
Một số người đã dần hiểu ra rằng tai họa này có lẽ khiến cả chính quyền cũng trở tay không kịp. Giống như trong phim hay truyện tận thế, chỉ khi sớm chấp nhận hiện thực và tự cứu mình thì mới có cơ hội sống sót.
Điểm đến tiếp theo của Vân Sơ Hoài là trạm xăng. Trong không gian của cô có rất nhiều xe, nhu cầu về xăng cực kỳ lớn.
Trừ mấy chiếc đã mua trước đó được đổ đầy bình từ sớm, hơn hai chục chiếc mới lấy thì đều thiếu nhiên liệu nghiêm trọng.
Xe mới lấy từ salon thường chỉ có ít xăng trong bình, chỉ đủ để chạy vài đến mười mấy cây số – mục đích là để người dùng có thể lái tới trạm xăng gần nhất.
Trạm xăng gần nhất cách salon không xa, đó chính là nơi cô hướng đến.
Muốn vào được trạm xăng an toàn, trước tiên phải dụ chúng đi chỗ khác.
Vân Sơ Hoài liếc nhìn gương chiếu hậu. Tốc độ của cô rất nhanh, phần lớn xác sống đã bị bỏ lại phía sau. Những con còn đuổi theo chỉ là số ít vừa mới từ gần đó kéo tới.
May mà khu vực quanh trạm xăng có đường sá rộng rãi. Dù nhìn sơ qua có vẻ đã từng xảy ra vài vụ tai nạn, đường vẫn chưa bị phong tỏa hoàn toàn. Giao thông tương đối thông thoáng, cô điều khiển mô tô len lỏi giữa những chiếc xe bỏ lại một cách dễ dàng.
Chỉ cần chú ý mấy con xác sống bị kẹt trong xe. Có con còn đeo dây an toàn, không mở cửa ra được, chỉ biết thò móng vuốt qua cửa kính mà vung loạn.
Đến lần thứ ba đi ngang qua trạm xăng, cô bất ngờ tăng tốc, dần kéo giãn khoảng cách với bầy xác sống phía sau. Khi cô rẽ vào ngã gần trạm xăng, chúng vẫn còn ở rất xa.
Vân Sơ Hoài nhân lúc chúng chưa kịp đuổi tới, nhanh chóng xuống xe, thu nó vào không gian, duỗi người ra, ba bước hai nhảy trèo lên nóc căn phòng nhỏ phía sau trạm xăng.
Nằm trên mái, cô nghe thấy lũ xác sống bên dưới tru lên tức giận vì đánh mất con mồi. Cô vừa thở dốc vừa cười.
Tối nay đúng là quá kí©h thí©ɧ.
Nhưng chưa phải lúc nghỉ ngơi. Quanh trạm xăng có vẻ đã xảy ra vài vụ tai nạn xe nghiêm trọng. Nếu xảy ra thêm chuyện gì, rất dễ phát nổ. Ở đây không an toàn.
Lũ xác sống bên dưới lại nghe tiếng động, lập tức đuổi theo máy bay chạy xa dần.
Cô điều khiển máy bay dừng lơ lửng phía sau một tòa nhà ở khúc cua, tránh bị tấn công. Sau đó bật chế độ phát nhạc.
Nhạc rock vang lên với tiết tấu mạnh mẽ, tiếng trống sôi động. Máy bay còn phát ra đèn nhấp nháy đủ màu. Nhìn lũ xác sống dưới kia đang giơ vuốt đuổi theo máy bay, cứ như đám người đang giơ tay nhảy nhót trong hộp đêm.
Nếu không biết, chắc còn tưởng nơi này đang tổ chức concert.
Âm thanh rầm rĩ đủ để thu hút toàn bộ sự chú ý của lũ xác sống.
Xác nhận khoảng cách an toàn, Vân Sơ Hoài xịt thêm một lớp nước hoa lên người, kiểm tra xung quanh lần cuối rồi lặng lẽ trèo xuống từ mái nhà.
Đây là một trạm xăng cấp hai, trữ lượng dầu ước chừng hơn trăm mét khối. Dù bình thường xe cộ qua lại tiêu thụ không ít, nhưng chỗ dầu còn lại cũng đủ cho Vân Sơ Hoài dùng trong một thời gian.
Lúc này, toàn bộ trạm xăng vắng lặng đến rợn người. Ngoại trừ vài con xác sống còn mắc kẹt trong xe đang rít gào, phần lớn đều đã bị tiếng động mà cô tạo ra bằng máy bay không người lái dụ ra ngoài.
Vài trụ bơm xăng đứng im lặng dưới ánh đèn, bên cạnh là cửa phòng trực để mở toang như miệng hố đen, chẳng biết lúc nào sẽ có thứ gì đó đáng sợ lao ra từ trong đó.
15
0
3 tháng trước
3 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
