0 chữ
Chương 20
Chương 20
Thế nhưng, xét kỹ thì chất liệu của món dương khí pháp cụ này quả thực không tệ. Nếu đem nung chảy đúc lại thì hoàn toàn có thể luyện thành một món nhất phẩm pháp khí chất lượng cao. “Giá trị tám trăm minh châu!”
Thái Mịch cố ý hạ thấp giọng, cắn răng báo giá.
Tám trăm?
Con số này vượt xa dự tính lúc đầu trong lòng Kim Lăng khiến nàng kinh ngạc không thôi. Nàng nhìn tới nhìn lui cũng không thấy món đồ này có gì hữu dụng, giữ bên người chỉ khiến cả người khó chịu. Đổi được giá ấy xem như là sớm rũ sạch tai họa, còn hơn để trong túi trữ vật cả ngày cũng thấy ngột ngạt.
Cầm lấy minh châu, Kim Lăng lập tức đổi tiếp ba mươi khối cơ thạch. Một khối cơ thạch có giá hai mươi minh châu, chỉ một thoáng mà số minh châu vừa tới tay đã tiêu quá nửa.
“Nếu cơ thạch ở nơi dưỡng hồn bị hỏng thì đến Vạn Pháp Đường mà sửa, mỗi lần sửa mất một trăm minh châu, ngươi chớ có tự ý mày mò làm bậy nếu không đến lúc đó mất phu nhân lại thiệt quân thì đừng trách ta không nhắc trước.”
Thái Mịch bực bội dặn dò, vừa nói hắn vừa cẩn thận xếp ba mươi khối cơ thạch vào túi trữ vật đưa cho Kim Lăng.
Trong lòng Thái Mịch lúc này thầm mắng, người này của Hồng Diệp Cốc quả thực mù quáng. Không biết chăm cây trồng hoa cho yên phận mà lại đi dưỡng hồn, còn bày ra cả đống cơ thạch thế này, không biết là thật sự có đạo hạnh hay chỉ giỏi gây chuyện nữa.
Vừa đặt chân đến Phệ Hồn Cốc, Kim Lăng đã không chờ nổi mà lấy cơ thạch ra nghiên cứu. Sau khi nắm rõ cấu tạo cùng kết cấu bên trong của cơ thạch, nàng liền lấy Hàng Ma Xử ra chuẩn bị lần đầu tiên thử tay khắc hoạ Tụ Âm trận.
Việc khắc phù trận vốn đòi hỏi phải sử dụng đến phù đao. Ở Tụ Âm Đường, một thanh phù đao có giá lên đến một ngàn minh châu. Dù chưa đạt đến phẩm cấp của pháp khí nhất phẩm, song phù đao quý ở chỗ sắc bén vô song và có thể dễ dàng cắt xẻ phần lớn tài liệu tu luyện.
Cũng như giấy vẽ phù, việc khắc phù cũng rất chú trọng đến độ lưu loát và mạch lạc, không được phép có chút ngập ngừng nào. Mà Hàng Ma Xử, ngoại trừ hai đạo phù văn khắc sẵn là Phá Huyết và Phong Trì thì bản thân nó vốn đã cực kỳ sắc bén, so với phù đao thông thường cũng không hề thua kém.
Tay trái nắm chặt cơ thạch, tay phải cầm chắc Hàng Ma Xử, Kim Lăng hít sâu một hơi. Ba phù văn trong Tụ Âm trận nàng đã sớm thuộc nằm lòng, lúc trước cũng từng luyện vẽ trên bùa giấy không ít lần. Thế nhưng hôm nay là lần đầu tiên nàng thực sự tự mình khắc phù lên cơ thạch.
Kim Lăng gom thần thức lại thành một đạo tinh tuyến nhẹ nhàng thẩm thấu vào cơ thạch, điều khiển Hàng Ma Xử từ tốn hạ nét khắc đầu tiên.
Năm xưa ở Thiên Thư Viện, những năm đầu Kim Lăng tu luyện thần thức chính là để khi bước vào con đường chế phù, có thể thực hiện được cảnh giới “thần thức thành tuyến, thấy mầm biết cây” - nghĩa là phóng đại vô hạn quá trình khắc phù, nhìn rõ từng khởi thế, dẫn thế, thu thế cùng với trạng thái vận hành linh lực trong từng nét phù văn.
Lý đạo vốn tương thông. Kim Lăng dùng Hàng Ma Xử như dùng dao cắt đậu phụ, uyển chuyển lướt qua cơ thạch. Nàng cẩn thận quan sát từng rãnh nhỏ bị phóng đại trước mắt và cố gắng khiến mỗi nét khắc đều thật mịn màng, sâu cạn vừa phải sao cho khi kích hoạt phù trận có thể dẫn âm khí vận hành thông suốt.
“Thu!”
Kim Lăng hoàn tất nét khắc cuối cùng, Hàng Ma Xử nhanh chóng được thu về. Thế nhưng ngay khoảnh khắc ấy, cơ thạch trong tay nàng lại vang lên một tiếng rắc rồi nứt toác ra thành mấy mảnh lớn tan vỡ ngay trước mắt.
Thất bại.
Kim Lăng nhặt từng mảnh cơ thạch đã vỡ, ghép lại một cách cẩn thận sau đó vận dụng thần thức kiểm tra lại toàn bộ một lần nữa. Đường khắc phù văn không có vấn đề gì nhưng âm khí phân bố lại có phần không đồng đều nên không đủ để vận hành trận pháp một cách ổn định.
Thất bại này cũng nằm trong dự liệu của Kim Lăng. Dù sao thì đây cũng là lần đầu tiên trong đời nàng vận dụng âm khí với loại lực lượng âm hàn này nên vẫn chưa quen tay, sự thao túng còn nhiều vụng về.
Kim Lăng lại lần nữa tĩnh tâm, dồn thần thức thử thêm hai lần nữa. Nhưng kết quả… vẫn là thất bại.
Thái Mịch cố ý hạ thấp giọng, cắn răng báo giá.
Tám trăm?
Con số này vượt xa dự tính lúc đầu trong lòng Kim Lăng khiến nàng kinh ngạc không thôi. Nàng nhìn tới nhìn lui cũng không thấy món đồ này có gì hữu dụng, giữ bên người chỉ khiến cả người khó chịu. Đổi được giá ấy xem như là sớm rũ sạch tai họa, còn hơn để trong túi trữ vật cả ngày cũng thấy ngột ngạt.
Cầm lấy minh châu, Kim Lăng lập tức đổi tiếp ba mươi khối cơ thạch. Một khối cơ thạch có giá hai mươi minh châu, chỉ một thoáng mà số minh châu vừa tới tay đã tiêu quá nửa.
“Nếu cơ thạch ở nơi dưỡng hồn bị hỏng thì đến Vạn Pháp Đường mà sửa, mỗi lần sửa mất một trăm minh châu, ngươi chớ có tự ý mày mò làm bậy nếu không đến lúc đó mất phu nhân lại thiệt quân thì đừng trách ta không nhắc trước.”
Trong lòng Thái Mịch lúc này thầm mắng, người này của Hồng Diệp Cốc quả thực mù quáng. Không biết chăm cây trồng hoa cho yên phận mà lại đi dưỡng hồn, còn bày ra cả đống cơ thạch thế này, không biết là thật sự có đạo hạnh hay chỉ giỏi gây chuyện nữa.
Vừa đặt chân đến Phệ Hồn Cốc, Kim Lăng đã không chờ nổi mà lấy cơ thạch ra nghiên cứu. Sau khi nắm rõ cấu tạo cùng kết cấu bên trong của cơ thạch, nàng liền lấy Hàng Ma Xử ra chuẩn bị lần đầu tiên thử tay khắc hoạ Tụ Âm trận.
Việc khắc phù trận vốn đòi hỏi phải sử dụng đến phù đao. Ở Tụ Âm Đường, một thanh phù đao có giá lên đến một ngàn minh châu. Dù chưa đạt đến phẩm cấp của pháp khí nhất phẩm, song phù đao quý ở chỗ sắc bén vô song và có thể dễ dàng cắt xẻ phần lớn tài liệu tu luyện.
Tay trái nắm chặt cơ thạch, tay phải cầm chắc Hàng Ma Xử, Kim Lăng hít sâu một hơi. Ba phù văn trong Tụ Âm trận nàng đã sớm thuộc nằm lòng, lúc trước cũng từng luyện vẽ trên bùa giấy không ít lần. Thế nhưng hôm nay là lần đầu tiên nàng thực sự tự mình khắc phù lên cơ thạch.
Kim Lăng gom thần thức lại thành một đạo tinh tuyến nhẹ nhàng thẩm thấu vào cơ thạch, điều khiển Hàng Ma Xử từ tốn hạ nét khắc đầu tiên.
Năm xưa ở Thiên Thư Viện, những năm đầu Kim Lăng tu luyện thần thức chính là để khi bước vào con đường chế phù, có thể thực hiện được cảnh giới “thần thức thành tuyến, thấy mầm biết cây” - nghĩa là phóng đại vô hạn quá trình khắc phù, nhìn rõ từng khởi thế, dẫn thế, thu thế cùng với trạng thái vận hành linh lực trong từng nét phù văn.
“Thu!”
Kim Lăng hoàn tất nét khắc cuối cùng, Hàng Ma Xử nhanh chóng được thu về. Thế nhưng ngay khoảnh khắc ấy, cơ thạch trong tay nàng lại vang lên một tiếng rắc rồi nứt toác ra thành mấy mảnh lớn tan vỡ ngay trước mắt.
Thất bại.
Kim Lăng nhặt từng mảnh cơ thạch đã vỡ, ghép lại một cách cẩn thận sau đó vận dụng thần thức kiểm tra lại toàn bộ một lần nữa. Đường khắc phù văn không có vấn đề gì nhưng âm khí phân bố lại có phần không đồng đều nên không đủ để vận hành trận pháp một cách ổn định.
Thất bại này cũng nằm trong dự liệu của Kim Lăng. Dù sao thì đây cũng là lần đầu tiên trong đời nàng vận dụng âm khí với loại lực lượng âm hàn này nên vẫn chưa quen tay, sự thao túng còn nhiều vụng về.
Kim Lăng lại lần nữa tĩnh tâm, dồn thần thức thử thêm hai lần nữa. Nhưng kết quả… vẫn là thất bại.
4
0
1 tháng trước
7 giờ trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
