0 chữ
Chương 390
Chương 390: Chiến dịch
Thất Tam thành, một tòa thành trì tương đối lớn, có mức độ an toàn cao tại vùng trung du nam bộ Thú Loạn Vực này. Dân cư trong thành đông đúc, là nơi tập chung rất nhiều nguyên sĩ đê giai, độ phồn hoa cao hơn không ít so với thành trì thông thường.
Một gã nam tử đeo mặt nạ vừa hoàn tất tham quan phường thị tại thành trì này, tâm tình hắn tương đối khá, vì sau chuyến tham quan hắn đã thu mua được một vài vật phẩm không tệ. Mang theo tâm trạng tốt một đường bay tới phủ thành chủ, khi vừa đặt chân xuống trước phủ, khí tức của hắn liền khiến đám thủ vệ cả kinh vội vàng nồng nhiệt tiếp đón.
Theo chỉ dẫn của mấy tên thủ vệ đang tỏ ra cung kính, A Diệt thuận lợi vào nội viện phủ thành chủ, được một thị nữ dẫn đường đi tới sảnh tiếp khách. Mắt thấy bóng lưng hắn đi khuất, một tên thủ hạ thầm lau mồ hôi lạnh trên trán, rồi cười khổ nói: “Các ngươi nói xem gần đây thành chủ đang tính làm gì, mà có không ít tiền bối Bỉ Ngạn cảnh tìm tới như vậy?”
Tên thủ vệ cách đó không xa nói: “Ngươi bớt tò mò lại, cứ làm tốt công việc của bản thân là được, có bao nhiêu tồn tại cao thượng đó tới cũng đừng nói ra.”
Kẻ khác liền tiếp lời: “Trước kia công việc canh cổng này đều do đám gia hỏa Luyện Nguyên cảnh dưới tầng 7 đảm nhiệm, thời gian gần đây mới thay bằng đám đỉnh phong chúng ta, ngươi có biết tại sao không? Tại vì tầm tuổi như chúng ta đã biết giữ mồm giữ miệng, không nói năng linh tinh để lộ cơ mật.”
“Ta chỉ có chút tò mò mà thôi, chứ ta cũng đâu có xuẩn đem chuyện này đi nói cho những kẻ khác biết chứ, haha.” Sau khi bị mấy tên thủ vệ khác giáo huấn, tên này cười gượng đáp, sau đó giống như bao người xung quanh, tiếp tục đứng nghiêm canh cổng.
Thanh âm thị nữ cung kính vang lên, báo rằng A Diệt đã tới truyền vào bên trong gian phòng, ngay lập tức có tiếng nói từ bên trong truyền ra: “Tốt quá, mau mời Dược nguyên hữu vào.”
Thị nữ nghe vậy liền đẩy hai cánh cửa mở rộng ra, sau đó khom người cung kính mời A Diệt vào bên trong, tên thanh niên bấy giờ đã bỏ chiếc mặt nạ, thần sắc bất động bước vào trong đại sảnh.
Ngồi tại ghế chủ vị không ai ngoài lão già Mạnh Chiến, phía dưới tại hai bên hàng ghế, mỗi bên có một người, lúc này cả ba kẻ trong đại sảnh đều đồng loạt nhìn về phía hắn. Bên phải là một lão già râu tóc bạc trắng, gương mặt âm tà, nhìn qua đã biết là loại ma tu quỷ đạo lâu năm. Bên trái là một mỹ phụ trung niên, dung mạo bình thường, được cái thân thể đầy đặn nở nang.
Trông thấy hắn, đồng dạng thần thức thoáng cảm ứng qua, cả hai kẻ lạ mặt không khỏi bất ngờ, lúc này A Diệt không hề che giấu tu vi nên cả hai đều dễ dàng nhận ra hắn chỉ là đại thành Bỉ Ngạn cảnh. Mỹ phụ tỏ ra tò mò lên tiếng: “Thϊếp thân cứ nghĩ vị nguyên hữu cuối cùng Mạnh huynh mời tới là Ánh Ẩn Long chứ, không ngờ lại là vị nguyên hữu tuấn mỹ chưa biết tên này.”
Lão già bày ra ánh mắt khinh thường nhìn A Diệt, sau đó quay đầu lên hỏi người ngồi tại ghế chủ vị: “Mạnh tiểu nhi, tên tiểu tử này là kẻ nào mà ngươi lại mời hắn tới? Chiến dịch lần này ngươi nói là hết sức quan trọng, một tên Bỉ Ngạn cảnh đại thành thì có tác dụng gì chứ, đi theo chỉ làm vướng chân mà thôi.”
A Diệt nghe vậy liền cau mày bất mãn, lão già họ Mạnh tại chủ vị vội đứng dậy đi xuống giữa sảnh, tươi cười mời tên thanh niên vừa tới an tọa, sau đó mới hướng tới lão già giải thích: “Võ huynh đừng nói vậy, giới thiệu với mọi người, vị này tên là Dược Hảo Nhân, khách khanh trưởng lão Thanh Khư Cung, thực lực thật sự còn nhỉnh hơn cả tại hạ đó!”
Thần sắc hai người kia nghe xong liền tỏ ra khá bất ngờ, họ Mạnh lão già liền quay sang giới thiệu về hai người này cho A Diệt biết. Lão già hung hăng có bộ dáng không coi ai ra gì này, tên Võ Nha, là trưởng lão Ẩn Ma Ổ, thực lực cao hơn cả họ Mạnh. Mỹ phụ trung niên tên Mộ Công Uyển, là tán tu, thường hoạt động tại vài châu lân cận, thực lực tương đương họ Mạnh.
Lúc này mỹ phụ đảo mắt từ trên xuống dưới thân thể người thanh niên ngồi cách mình không xa, hứng thú lên tiếng: “Có thể khiến Mạnh huynh đánh giá như vậy, xem ra Dược các hạ chiến lực vượt rất xa tu vi, thật là bất ngờ đấy.”
Lão già gương mặt âm tà nhìn kẻ ngồi tại dãy ghế đối diện, miệng hừ lạnh nói: “Dược Hảo Nhân? Sao ta chưa nghe qua cái tên này bao giờ? Ngươi có thực sự lợi hại như Mạnh tiểu nhi nói không?”
A Diệt đối diện cười lạnh đáp lời: “Lợi hại hay không cũng không cần các hạ quan tâm, ngược lại cái tên của các hạ ta cũng đã bao giờ nghe qua đâu.”
Đôi con ngươi của lão già nổi lên sát khí, từ trong thân thể ẩn ẩn có tà khí muốn bạo phát, tên thanh niên phía đối diện vẫn một bộ thần sắc thản nhiên, như không hề hay biết lão ta muốn động thủ.
Mạnh Chiến liền đứng chắn giữa hai người, lớn tiếng nói: “Thôi đủ rồi, ngày hôm nay tại hạ mời chư vị đến là muốn bàn về chiến dịch lớn trong Mộc giới, chứ không phải để cho các vị khıêυ khí©h lẫn nhau đâu.”
Lão già âm tà hừ lạnh một tiếng rồi khoanh tay nhắm nghiền cặp mắt, thân hình bất động, A Diệt cũng không để ý tới lão ta, nhàn nhã tự rót trà cho mình, mỹ phụ nãy giờ luôn ngắm nhìn người thanh niên cũng thu hồi ánh mắt. Thấy ba người đã bình ổn lại, họ Mạnh lão già quay trở về ghế chủ vị, sau đó lấy ra ba khối ngọc giản có nội dung bên trong tương tự nhau, lần lượt cách không đưa cho ba người.
Ba người im lặng đưa tay bắt lấy khối ngọc giản, rồi bắt đầu truyền thần thức vào bên trong để xem xét, vài tuần trà trôi qua, thần sắc cả ba đều hiện lên sự cả kinh bất ngờ. Mỹ phụ họ Mộ lên tiếng: “Trước khi tới đây thϊếp thân cũng nghe loáng thoáng mục đích của Mạnh huynh rồi, thật không ngờ điều này là thật, hơn nữa huynh còn nắm giữ cách thức tiến vào bên trong động phủ đó.”
Lão già Mạnh Chiến trịnh trọng đáp: “Lão phu đã phải trả cái giá rất lớn mới chiếm được phần tình báo này, hơn nữa đã lên kế hoạch từ rất lâu, nếu chiến dịch này thành công, cả bốn người chúng ta sẽ một bước lên mây, tiến gần hơn tới cánh cửa tiên.”
Họ Võ lão già nhìn tới Mạnh Chiến hỏi: “Ngươi chắc chắn số người biết đến động phủ đó và biết cách tiến vào không có quá nhiều? Nên nhớ sự kiện động phủ của Lưu Hải chân nhân sáu năm trước, vì có quá nhiều người nên mỗi tên chẳng kiếm được bao nhiêu thậm chí là bỏ mạng vô ích, truyền thừa chủ yếu rơi vào tay mấy kẻ được Tổ chi pháp tắc công nhận.”
Mạnh Chiến mỉm cười tự tin nói: “Tại hạ dám khẳng định nơi đó có rất ít người biết tới, còn chuyện nắm giữ cách thức tiến vào, tính cả chúng ta chắc chắn không quá ba nhóm người.”
Nghe lời nói như chém đinh chặt sắt từ họ Mạnh, lão già âm tà liền khoanh tay tựa lưng xuống thành ghế, mở miệng quyết định: “Lão phu đồng ý tham gia chiến dịch này, dù thế nào đi nữa Mạnh tiểu nhi ngươi cũng phải đảm bảo có thể đưa ta thuận lợi tiến nhập động phủ đó.”
“Haha Võ huynh tham gia là tại hạ rất vui mừng rồi, việc tiến nhập nơi đó thì cứ yên tâm mà giao lại cho ta.” Mạnh Chiến vui mừng cười đáp, sau đó quay đầu nhìn sang hai người còn lại, tranh thủ rèn sắt khi còn nóng: “Còn hai vị quyết định như thế nào? Chiến dịch này là một đại cơ duyên đối với cảnh giới như chúng ta hiện tại, bỏ lỡ sẽ phi thường đáng tiếc đấy.”
Mỹ phụ Mộ Công Uyển cười duyên đáp: “Cơ duyên lớn như vậy sao thϊếp thân nỡ từ chối chứ. Hơn nữa nhóm chúng ta có Võ huynh tham gia, chắc chắn tổng chiến lực tăng lên rất nhiều, cho dù gặp mấy kẻ vận dụng pháp tắc chi lực cũng không phải sợ.”
Thấy lão già họ Mạnh cùng mỹ phụ ngồi kế bên đưa mắt nhìn mình, A Diệt suy tư rồi lên tiếng đáp: “Nếu thời gian triển khai chiến dịch đúng như trong ngọc giản Mạnh huynh ghi, thì tại hạ cũng đồng ý tham gia, quả thực đây là một hồi tạo hóa lớn.”
Lão già Mạnh Chiến hứng khởi tươi cười, cả ba người lão cho là có thực lực mạnh nhất mà bản thân quen biết, được lão mời tới đây ngày hôm nay, đều đồng ý tham gia chiến dịch của lão. Phải biết thực lực của ba người này đều không phải Bỉ Ngạn cảnh đại viên mãn thông thường, thậm chí lão già Võ Nha có thực lực tiếp cận với những kẻ vận dụng pháp tắc.
Âm tà lão già lúc này hé mắt trông như song nhãn độc xà nhìn tới tên thanh niên đối diện, lạnh lẽo lên tiếng: “Đã tham gia chiến dịch này thì tới lúc đó phải biểu hiện cho tốt, đừng có kéo chân sau những người khác, kẻ địch sắp tới gặp phải mạnh hơn nhiều so với một tên Bỉ Ngạn cảnh đại thành đấy.”
A Diệt mặt không đổi sắc như thể chưa nghe thấy lời lão ta vừa nói, vẫn đang nhàn nhã uống trà, nghe mỹ phụ kế bên hỏi han. Mạnh Chiến liền thông chi cho các thị nữ nhanh chóng đưa thức ăn vào, bày ra một bữa tiệc tiếp đón ba người này, tránh để Võ Nha và Dược Hảo Nhân có thời gian xích mích với nhau.
Bốn người dùng bữa sau đó bàn qua về quá trình thực hiện chiến dịch, cho tới vài canh giờ sau mới lần lượt rời đi, trở về thế lực mình. A Diệt một đường phi hành thuận lợi về tới Thanh Khư Cung, gật đầu tiếp nhận lời chào của một vài tên tiểu bối rồi tiến vào tu luyện thất của bản thân, đóng cửa bế quan tu hành trong vài tháng.
Ngồi xếp bằng giữa gian mật thất đã được sửa sang hoàn toàn, trước mặt có một khối Dung Huyết Thạch trôi nổi, Diệt Chúng Sinh thì thào: “Phải nhanh chóng cảm ngộ sâu hơn đối với từng tia pháp tắc trong thiên địa, trước khi khe hở dẫn tới Mộc giới mở ra, ta phải thành công hấp thu được khối huyết tinh thứ hai!”
Một gã nam tử đeo mặt nạ vừa hoàn tất tham quan phường thị tại thành trì này, tâm tình hắn tương đối khá, vì sau chuyến tham quan hắn đã thu mua được một vài vật phẩm không tệ. Mang theo tâm trạng tốt một đường bay tới phủ thành chủ, khi vừa đặt chân xuống trước phủ, khí tức của hắn liền khiến đám thủ vệ cả kinh vội vàng nồng nhiệt tiếp đón.
Theo chỉ dẫn của mấy tên thủ vệ đang tỏ ra cung kính, A Diệt thuận lợi vào nội viện phủ thành chủ, được một thị nữ dẫn đường đi tới sảnh tiếp khách. Mắt thấy bóng lưng hắn đi khuất, một tên thủ hạ thầm lau mồ hôi lạnh trên trán, rồi cười khổ nói: “Các ngươi nói xem gần đây thành chủ đang tính làm gì, mà có không ít tiền bối Bỉ Ngạn cảnh tìm tới như vậy?”
Kẻ khác liền tiếp lời: “Trước kia công việc canh cổng này đều do đám gia hỏa Luyện Nguyên cảnh dưới tầng 7 đảm nhiệm, thời gian gần đây mới thay bằng đám đỉnh phong chúng ta, ngươi có biết tại sao không? Tại vì tầm tuổi như chúng ta đã biết giữ mồm giữ miệng, không nói năng linh tinh để lộ cơ mật.”
“Ta chỉ có chút tò mò mà thôi, chứ ta cũng đâu có xuẩn đem chuyện này đi nói cho những kẻ khác biết chứ, haha.” Sau khi bị mấy tên thủ vệ khác giáo huấn, tên này cười gượng đáp, sau đó giống như bao người xung quanh, tiếp tục đứng nghiêm canh cổng.
Thanh âm thị nữ cung kính vang lên, báo rằng A Diệt đã tới truyền vào bên trong gian phòng, ngay lập tức có tiếng nói từ bên trong truyền ra: “Tốt quá, mau mời Dược nguyên hữu vào.”
Ngồi tại ghế chủ vị không ai ngoài lão già Mạnh Chiến, phía dưới tại hai bên hàng ghế, mỗi bên có một người, lúc này cả ba kẻ trong đại sảnh đều đồng loạt nhìn về phía hắn. Bên phải là một lão già râu tóc bạc trắng, gương mặt âm tà, nhìn qua đã biết là loại ma tu quỷ đạo lâu năm. Bên trái là một mỹ phụ trung niên, dung mạo bình thường, được cái thân thể đầy đặn nở nang.
Trông thấy hắn, đồng dạng thần thức thoáng cảm ứng qua, cả hai kẻ lạ mặt không khỏi bất ngờ, lúc này A Diệt không hề che giấu tu vi nên cả hai đều dễ dàng nhận ra hắn chỉ là đại thành Bỉ Ngạn cảnh. Mỹ phụ tỏ ra tò mò lên tiếng: “Thϊếp thân cứ nghĩ vị nguyên hữu cuối cùng Mạnh huynh mời tới là Ánh Ẩn Long chứ, không ngờ lại là vị nguyên hữu tuấn mỹ chưa biết tên này.”
A Diệt nghe vậy liền cau mày bất mãn, lão già họ Mạnh tại chủ vị vội đứng dậy đi xuống giữa sảnh, tươi cười mời tên thanh niên vừa tới an tọa, sau đó mới hướng tới lão già giải thích: “Võ huynh đừng nói vậy, giới thiệu với mọi người, vị này tên là Dược Hảo Nhân, khách khanh trưởng lão Thanh Khư Cung, thực lực thật sự còn nhỉnh hơn cả tại hạ đó!”
Thần sắc hai người kia nghe xong liền tỏ ra khá bất ngờ, họ Mạnh lão già liền quay sang giới thiệu về hai người này cho A Diệt biết. Lão già hung hăng có bộ dáng không coi ai ra gì này, tên Võ Nha, là trưởng lão Ẩn Ma Ổ, thực lực cao hơn cả họ Mạnh. Mỹ phụ trung niên tên Mộ Công Uyển, là tán tu, thường hoạt động tại vài châu lân cận, thực lực tương đương họ Mạnh.
Lúc này mỹ phụ đảo mắt từ trên xuống dưới thân thể người thanh niên ngồi cách mình không xa, hứng thú lên tiếng: “Có thể khiến Mạnh huynh đánh giá như vậy, xem ra Dược các hạ chiến lực vượt rất xa tu vi, thật là bất ngờ đấy.”
Lão già gương mặt âm tà nhìn kẻ ngồi tại dãy ghế đối diện, miệng hừ lạnh nói: “Dược Hảo Nhân? Sao ta chưa nghe qua cái tên này bao giờ? Ngươi có thực sự lợi hại như Mạnh tiểu nhi nói không?”
A Diệt đối diện cười lạnh đáp lời: “Lợi hại hay không cũng không cần các hạ quan tâm, ngược lại cái tên của các hạ ta cũng đã bao giờ nghe qua đâu.”
Đôi con ngươi của lão già nổi lên sát khí, từ trong thân thể ẩn ẩn có tà khí muốn bạo phát, tên thanh niên phía đối diện vẫn một bộ thần sắc thản nhiên, như không hề hay biết lão ta muốn động thủ.
Mạnh Chiến liền đứng chắn giữa hai người, lớn tiếng nói: “Thôi đủ rồi, ngày hôm nay tại hạ mời chư vị đến là muốn bàn về chiến dịch lớn trong Mộc giới, chứ không phải để cho các vị khıêυ khí©h lẫn nhau đâu.”
Lão già âm tà hừ lạnh một tiếng rồi khoanh tay nhắm nghiền cặp mắt, thân hình bất động, A Diệt cũng không để ý tới lão ta, nhàn nhã tự rót trà cho mình, mỹ phụ nãy giờ luôn ngắm nhìn người thanh niên cũng thu hồi ánh mắt. Thấy ba người đã bình ổn lại, họ Mạnh lão già quay trở về ghế chủ vị, sau đó lấy ra ba khối ngọc giản có nội dung bên trong tương tự nhau, lần lượt cách không đưa cho ba người.
Ba người im lặng đưa tay bắt lấy khối ngọc giản, rồi bắt đầu truyền thần thức vào bên trong để xem xét, vài tuần trà trôi qua, thần sắc cả ba đều hiện lên sự cả kinh bất ngờ. Mỹ phụ họ Mộ lên tiếng: “Trước khi tới đây thϊếp thân cũng nghe loáng thoáng mục đích của Mạnh huynh rồi, thật không ngờ điều này là thật, hơn nữa huynh còn nắm giữ cách thức tiến vào bên trong động phủ đó.”
Lão già Mạnh Chiến trịnh trọng đáp: “Lão phu đã phải trả cái giá rất lớn mới chiếm được phần tình báo này, hơn nữa đã lên kế hoạch từ rất lâu, nếu chiến dịch này thành công, cả bốn người chúng ta sẽ một bước lên mây, tiến gần hơn tới cánh cửa tiên.”
Họ Võ lão già nhìn tới Mạnh Chiến hỏi: “Ngươi chắc chắn số người biết đến động phủ đó và biết cách tiến vào không có quá nhiều? Nên nhớ sự kiện động phủ của Lưu Hải chân nhân sáu năm trước, vì có quá nhiều người nên mỗi tên chẳng kiếm được bao nhiêu thậm chí là bỏ mạng vô ích, truyền thừa chủ yếu rơi vào tay mấy kẻ được Tổ chi pháp tắc công nhận.”
Mạnh Chiến mỉm cười tự tin nói: “Tại hạ dám khẳng định nơi đó có rất ít người biết tới, còn chuyện nắm giữ cách thức tiến vào, tính cả chúng ta chắc chắn không quá ba nhóm người.”
Nghe lời nói như chém đinh chặt sắt từ họ Mạnh, lão già âm tà liền khoanh tay tựa lưng xuống thành ghế, mở miệng quyết định: “Lão phu đồng ý tham gia chiến dịch này, dù thế nào đi nữa Mạnh tiểu nhi ngươi cũng phải đảm bảo có thể đưa ta thuận lợi tiến nhập động phủ đó.”
“Haha Võ huynh tham gia là tại hạ rất vui mừng rồi, việc tiến nhập nơi đó thì cứ yên tâm mà giao lại cho ta.” Mạnh Chiến vui mừng cười đáp, sau đó quay đầu nhìn sang hai người còn lại, tranh thủ rèn sắt khi còn nóng: “Còn hai vị quyết định như thế nào? Chiến dịch này là một đại cơ duyên đối với cảnh giới như chúng ta hiện tại, bỏ lỡ sẽ phi thường đáng tiếc đấy.”
Mỹ phụ Mộ Công Uyển cười duyên đáp: “Cơ duyên lớn như vậy sao thϊếp thân nỡ từ chối chứ. Hơn nữa nhóm chúng ta có Võ huynh tham gia, chắc chắn tổng chiến lực tăng lên rất nhiều, cho dù gặp mấy kẻ vận dụng pháp tắc chi lực cũng không phải sợ.”
Thấy lão già họ Mạnh cùng mỹ phụ ngồi kế bên đưa mắt nhìn mình, A Diệt suy tư rồi lên tiếng đáp: “Nếu thời gian triển khai chiến dịch đúng như trong ngọc giản Mạnh huynh ghi, thì tại hạ cũng đồng ý tham gia, quả thực đây là một hồi tạo hóa lớn.”
Lão già Mạnh Chiến hứng khởi tươi cười, cả ba người lão cho là có thực lực mạnh nhất mà bản thân quen biết, được lão mời tới đây ngày hôm nay, đều đồng ý tham gia chiến dịch của lão. Phải biết thực lực của ba người này đều không phải Bỉ Ngạn cảnh đại viên mãn thông thường, thậm chí lão già Võ Nha có thực lực tiếp cận với những kẻ vận dụng pháp tắc.
Âm tà lão già lúc này hé mắt trông như song nhãn độc xà nhìn tới tên thanh niên đối diện, lạnh lẽo lên tiếng: “Đã tham gia chiến dịch này thì tới lúc đó phải biểu hiện cho tốt, đừng có kéo chân sau những người khác, kẻ địch sắp tới gặp phải mạnh hơn nhiều so với một tên Bỉ Ngạn cảnh đại thành đấy.”
A Diệt mặt không đổi sắc như thể chưa nghe thấy lời lão ta vừa nói, vẫn đang nhàn nhã uống trà, nghe mỹ phụ kế bên hỏi han. Mạnh Chiến liền thông chi cho các thị nữ nhanh chóng đưa thức ăn vào, bày ra một bữa tiệc tiếp đón ba người này, tránh để Võ Nha và Dược Hảo Nhân có thời gian xích mích với nhau.
Bốn người dùng bữa sau đó bàn qua về quá trình thực hiện chiến dịch, cho tới vài canh giờ sau mới lần lượt rời đi, trở về thế lực mình. A Diệt một đường phi hành thuận lợi về tới Thanh Khư Cung, gật đầu tiếp nhận lời chào của một vài tên tiểu bối rồi tiến vào tu luyện thất của bản thân, đóng cửa bế quan tu hành trong vài tháng.
Ngồi xếp bằng giữa gian mật thất đã được sửa sang hoàn toàn, trước mặt có một khối Dung Huyết Thạch trôi nổi, Diệt Chúng Sinh thì thào: “Phải nhanh chóng cảm ngộ sâu hơn đối với từng tia pháp tắc trong thiên địa, trước khi khe hở dẫn tới Mộc giới mở ra, ta phải thành công hấp thu được khối huyết tinh thứ hai!”
2
0
2 tháng trước
2 tháng trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
