0 chữ
Chương 352
Chương 352: Đạo lũy
“Đùng!” Phong vân hỗn loạn, núi sập đất nứt, đại địa rung chấn, nguyên khí hỗn loạn, không gian ba động, vụ nổ bạo khởi xung thiên. Diệt Chúng Sinh vừa thoát ra khỏi vùng không gian nguyên khí hải, đã gặp cảnh tượng yêu soái tự bạo yêu đan này, khiến hắn không kịp bỏ chạy đi xa mà bất đắc dĩ phải trốn vào bên trong tòa cự tháp.
Cự tháp rung chấn dữ dội, dư uy từ vụ nổ đẩy lui tất cả mọi thứ trong phạm vi mấy chục dặm, sơn phong bị thổi bay thành bình địa, rừng rậm không còn một bóng cây ngọn cỏ. Sắc mặt A Diệt cực kỳ hoang mang, không biết trong khoảng thời gian hắn bị nhốt tại nguyên khí hải, thì nơi đây đã xảy ra chuyện kinh khủng gì, khiến một tên yêu soái phải chọn cách tự bạo.
Thần niệm hắn phóng thích bao phủ cả trăm dặm quanh đây, dò tìm tung tích của những kẻ khác, nhưng kết quả là vắng tanh không một bóng người, ngay cả khí tức của sinh linh tầm thường cũng không có.
Khi tăng cường thần niệm khiến chúng lan xa, hắn mới mơ hồ phát hiện một trận chiến đỉnh cao cách vị trí này chừng hai trăm dặm, hai kẻ đang ác chiến chính là gã hòa thượng cùng lão già kẻ đã từng ngồi tại tầng cao nhất của tòa tháp này.
“Nhân lúc tên khọm đó không có ở đây, phải tranh thủ vơ vét một phen mới được.” Quyết định như vậy, A Diệt liền cấp tốc di chuyển bên trong tháp Khôi Kim, bắt đầu công cuộc tầm bảo của mình. Hắn chỉ vào được những gian đại sảnh rộng lớn mà thôi, những gian mật thất kín đều có cấm chế phong bế, khó có thể phá giải được trong thời gian ngắn.
Thời gian bữa cơm sau, hắn cơ hồ đã bay qua toàn bộ những nơi có thể vào tại bên trong tòa tháp, thu hoạch cũng có nhưng không nhiều, đều là những tài liệu luyện chế khôi lỗi bậc cao. Hiện giờ hắn đang đứng trước một cánh cửa lớn, bên kia cánh cửa chính là gian mật thất trung tâm của cả tòa tháp này, hắn đang thử phá giải phong cấm của cánh cửa.
Thời gian qua trong lúc tầm bảo, hắn vẫn luôn tản mát thần thức hết mức, chú ý tới trận chiến tại phương xa, một khi lão già đó quay trở lại hắn sẽ chạy ngay. Lúc này lão ta vẫn đang đại chiến với tên thanh niên hòa thượng, dường như có ai đó gia nhập hỗ trợ tên thanh niên, nên mới giữ chân được lão già lâu tới vậy.
“Lão già đó chắc hẳn đã được Tổ chi pháp tắc công nhận, nên mới hành sự bá đạo không xem ai ra gì như vậy. Nhưng lão chắc không thể ngờ rằng tên họ Nguyễn nếu tung ra toàn bộ nội tình, cũng đủ sức chiến ngang tay với lão, giờ có thêm người hỗ trợ thì càng dễ dàng ngang kèo hơn nữa. Haha các ngươi cứ cắn nhau đi, ta sẽ ở đây ngư ông đắc lợi.”
Trong đầu hắn vui vẻ nghĩ như vậy, tay thì vẫn đang không ngừng bày bố trận pháp, phá giải phong cấm trên cánh cửa.
Khôi Kim bí cảnh từ xưa nổi danh về khôi lỗi chi đạo, mà tòa tháp Khôi Kim này cũng chứa toàn tài liệu luyện chế khôi lỗi, không những thế mà bản thân tòa tháp cũng có thể xem là một khôi lỗi. Dựa vào những điều trên, A Diệt mơ hồ đoán ra pháp tác mà lão già ghê tởm kia đã tu luyện, dù sao lão chắc hẳn đã ở tại tòa tháp này rất lâu rồi.
“Để xem nơi có thể giúp một kẻ ngộ ra được pháp tắc, sẽ cất chứa những vật bất phàm gì nào.” A Diệt hưng phấn tự mình lẩm bẩm, mắt nhìn cánh cửa trước mặt đang từ từ mở ra.
Khi quan sát bên trong, hắn liền nhíu mày lại, vì xung quanh lối vào có bố trí trận pháp phòng vệ, nếu hắn tiến vào chắc chắn sẽ bị công kích. Hắn liền chuyển sang trạng thái ma tu, dang rộng đôi cánh, chuẩn bị bứt tốc: “Liều thôi, không còn thời gian để phá giải pháp trận nữa đâu, trận chiến của mấy kẻ kia sắp đến hồi kết rồi.”
Đạo hắc lôi bạo nổ quang mang, như một vệt sáng bay vọt vào bên trong gian phòng, trong khoảnh khắc xuyên qua lối vào. Tức thì từ bốn phương tám hướng ập tới những tia năng lượng ẩn chứa sát lực lớn, oanh kích thẳng lên luồng lôi quang, khiến kẻ trong đó cắn răng nhịn đau, máu tươi trực trào ra khỏi miệng.
Thanh Đồng luyện thể được vận dựng tới cực hạn, vài tia kim quang hiện lên trên lớp da, đè lên thanh mang, tăng cường lực lượng phòng ngự của nhục thân hắn. Sau ba năm tu luyện Kim Cang luyện thể, hiện giờ A Diệt đã xem như có chút thành tựu, nhục thân không dễ bị oanh tạc thành lỗ được, chả mấy chốc đã cứng rắn chịu đựng qua vô vàn công kích từ pháp trận phòng vệ.
Trước đó khi lấy được pháp ngôn luyện thể này về tay, hắn đã dốc sức tu luyện trong một năm, sau đó hắn tạm ngưng vì tu luyện quá khó, chuyển sang đi tầm bảo tại những nơi hẻo lánh. Chừng một năm sau hắn tìm được một loại linh dược liên quan tới phật gia, liền nhờ Ma Quân luyện chế thành đan dược ngộ phật, phục dụng thứ đó hắn tiếp tục bế quan tu luyện Kim Cang luyện thể.
Khi hắn đặt được những bước chân vững chắc tại bộ pháp ngôn này, thì cũng đã qua ba năm kể từ khi hắn bắt đầu tu luyện, một khoảng thời gian không ngắn.
Trong ba năm đó những kẻ khác tản ra tầm bảo khắp mọi nơi, cho tới một lần tòa cự tháp Khôi Kim xuất thế, chấn động dữ dội, thu hút toàn bộ bọn họ mò tới. Mọi người ai nấy nhanh chóng tiến nhập bên trong tòa tháp, điên cuồng tranh đoạt bảo vật, tranh đấu nổi lên không ít.
Thứ xem như có giá trị lớn nhất trong nội tháp là Cường Bạo Khôi, vậy nên kẻ nào cũng cố gắng tranh đoạt lấy ít nhất một khối, nào ngờ sau khi mỗi người đều có một khối, thì tòa tháp thình lình sống dậy. Cả đám bị đá ra khỏi tháp, vô số khôi lỗi xuất hiện giữa hư không, điên cuồng lao tới công kích bọn họ, mà tòa tháp cũng có khả năng công kích, khiến cả đám chật vật bỏ chạy.
Diễn biến tiếp theo thì A Diệt cũng đã biết, chấn động quá lớn khiến hắn đang ẩn tu buộc phải ra ngoài, ngay lúc đó ngọn núi hắn cư ngụ đã sụp đổ, mà Hoàng Khiếu cũng vừa lúc chạy tới.
Quay trở lại thời điểm hiện tại, A Diệt đã thu lấy sạch sẽ vật phẩm bên trong gian mật thất này, giá trị của những thứ ở trong đây cao hơn nhiều so với bên ngoài. Thứ khiến hắn cảm thấy hứng thú nhất chính là đống bí tịch về khôi lỗi thuật, thậm chí còn có vài khôi lỗi bản mẫu, hắn tin tưởng dựa vào những thứ đó, không lâu nữa bản thân có thể luyện chế ra khôi lỗi cấp bậc Bỉ Ngạn.
Cường Bạo Khôi mỗi khối chỉ có thể sử dụng một lần, hai khối của A Diệt và Lũng Vân đều đã vô dụng, nhưng hiện tại hắn đã có thêm hai khối khác, thứ này sẽ là một món vật phẩm áp đáy hòm của hắn.
“Không hay, lão già kia đang cấp tốc quay trờ về!” Cảm ứng được điều này, A diệt vội vàng thoát ra khỏi tòa cự tháp, song dực vỗ mạnh trong nháy mắt phi độn rời xa nơi đây.
Luồng lôi quang đang xé gió phi hành chợt bị kim mang bao phủ sau đó biến mất, hắn đã sử dụng một tấm tốc biến phù, vì hắn cảm ứng được lão già vừa sử dụng tấm phù đó để tiếp cận hắn. Với cường độ nhục thân hiện nay, hắn đã có thể dịch chuyển được phạm vi xa nhất mà tốc biến phù có thể thực hiện, đó là 150 dặm.
Lão già vừa lúc về tới phụ cận tòa tháp, mắt thấy đối phương cũng sử dụng tốc biến phù mà đi xa, khiến lão điên cuồng gào thét, phẫn nộ tột cùng, vì lão biết một phần tài sản của bản thân đã bị tên đó lấy đi. Thân ảnh lão lóe cái đã xuất hiện tại tầng cao nhất tòa cự tháp, thôi động thứ khổng lồ này cấp tốc truy đuổi theo A Diệt, không muốn bỏ qua cho hắn.
Tại nơi vừa xảy ra ác chiến kinh thiên, gã hòa thượng mệt mỏi đáp xuống đất, nhanh chóng bày ra một pháp trận đơn giản rồi bắt đầu tĩnh tọa điều tức bên trong. Vừa rồi nếu không phải Tinh Khôi lão quỷ như cảm ứng được điều gì đó, mà tức thì quay đầu bỏ đi, thì hắn ta cũng không chống đỡ nổi lâu nữa.
Bộ giáp vỡ vụn, lộ ra thân ảnh xinh đẹp quyến rũ của Kim Ngân nữ tử, quang mang nhị sắc lóe lên, thân ảnh bên trong tách ra thành hai người, ai nấy đều có sắc mặt mệt mỏi thấy rõ. Ngân Liên lau mồ hôi lạnh trên trán rồi nói: “Lão già đó thật cường đại, trong số những kẻ được Tổ chi pháp tắc công nhận, thì lão ta chắc chắn là đệ nhất!”
“Hừ, một gã Bỉ Ngạn cảnh mà có thể sống hơn ngàn năm, hơn nữa từng chạm tới cánh cửa Tiên ba lần, thì tất nhiên phải có chiến lực vô địch hạ vị rồi.” Cung trang thiếu nữ cách đó không xa lên tiếng, nàng ta lúc này cũng thập phần suy yếu, khí tức hỗn loạn.
Kim trang nữ tử quay đầu lại nhìn một chó một mèo đứng xa phía sau, sắc mặt giận dữ quát: “Hai tên các ngươi là vô dụng nhất, cả trận chiến không có chút tác dụng gì, chỉ biết trốn ở xa quan sát!”
Nghe vậy cả hai con thú đó đều bất bình, Miêu Thập Tam đáp: “Cái gì mà vô dụng? Ta từng cào trúng lưng lão già đó một phát đấy.”
“Ta cũng cắn trúng chân lão một lần.” Hoàng Khiếu cùng lúc lên tiếng đáp trả, như thể bọn chúng cũng góp một phần không nhỏ để chống lại Tinh Khôi lão quỷ.
Kim Ngân nhị nữ không nói gì thêm, bay tới một nơi an toàn để điều tức khôi phục, mà thiếu nữ Hồng Diễm cũng như vậy, tự mình bay đi nơi xa. Cặp thú một chó một mèo liếc mắt nhìn nhau, sau đó hừ lạnh mà quay đầu đi hướng khác, bắt đầu di chuyển, giản tán khỏi nơi này.
Trận chiến đã kết thúc, nhưng trong lòng ai nấy vẫn còn chấn kinh trước thực lực của Tinh Khôi lão quỷ, muốn nhanh chóng rời xa phạm vi tòa tháp, chờ đợi thời khắc có thể thoát khỏi bí cảnh này.
Không kẻ nào muốn chiến với lão ta một lần nữa cả, vì thực sự lão vô cùng mạnh, trận chiến vừa qua là minh chứng rõ nét nhất.
Gã hòa thượng Nguyễn Nan Hoa khi thi triển toàn lực thần thông cùng bảo cụ, thì chiến lực không thua kém kẻ được Tổ chi pháp tắc công nhận. Thiếu nữ Hồng Diễm là cửu giai yêu thú bậc thần thoại, trong trận chiến vừa qua đã sử dụng tới bản mạng thần thông, chiến lực cũng có thể coi không thua gã hòa thượng quá nhiều.
Kim Ngân nhị nữ sau khi thoát khỏi Rèn Thể Thành, đã thành công tấn cấp Bỉ Ngạn cảnh đại thành. Khi sử dụng bí thuật hợp nhất chắc chắn có tu vi đại viên mãn, cộng thêm uy năng của bộ giáp Cường Bạo Khôi mà họ đã nhặt lại được rồi sử dụng, chiến lực chắc chắn ngang với hai người kia.
Ba kẻ có thực lực ngang với Tổ chi pháp tắc công nhận, thêm sự hỗ trợ của hai yêu thú bát giai mạnh mẽ, vậy mà mới miễn cưỡng đánh ngang tay với Tinh Khôi lão quỷ, đủ thấy lão già đó mạnh biết nhường nào.
Lúc này kẻ mà mấy người đó không muốn đυ.ng độ nhất, đang ngồi trên vương tọa trong Khôi Kim tháp, điên cuồng phi hành truy đuổi theo một gã Bỉ Ngạn cảnh tiểu thành.
Cự tháp rung chấn dữ dội, dư uy từ vụ nổ đẩy lui tất cả mọi thứ trong phạm vi mấy chục dặm, sơn phong bị thổi bay thành bình địa, rừng rậm không còn một bóng cây ngọn cỏ. Sắc mặt A Diệt cực kỳ hoang mang, không biết trong khoảng thời gian hắn bị nhốt tại nguyên khí hải, thì nơi đây đã xảy ra chuyện kinh khủng gì, khiến một tên yêu soái phải chọn cách tự bạo.
Thần niệm hắn phóng thích bao phủ cả trăm dặm quanh đây, dò tìm tung tích của những kẻ khác, nhưng kết quả là vắng tanh không một bóng người, ngay cả khí tức của sinh linh tầm thường cũng không có.
“Nhân lúc tên khọm đó không có ở đây, phải tranh thủ vơ vét một phen mới được.” Quyết định như vậy, A Diệt liền cấp tốc di chuyển bên trong tháp Khôi Kim, bắt đầu công cuộc tầm bảo của mình. Hắn chỉ vào được những gian đại sảnh rộng lớn mà thôi, những gian mật thất kín đều có cấm chế phong bế, khó có thể phá giải được trong thời gian ngắn.
Thời gian bữa cơm sau, hắn cơ hồ đã bay qua toàn bộ những nơi có thể vào tại bên trong tòa tháp, thu hoạch cũng có nhưng không nhiều, đều là những tài liệu luyện chế khôi lỗi bậc cao. Hiện giờ hắn đang đứng trước một cánh cửa lớn, bên kia cánh cửa chính là gian mật thất trung tâm của cả tòa tháp này, hắn đang thử phá giải phong cấm của cánh cửa.
“Lão già đó chắc hẳn đã được Tổ chi pháp tắc công nhận, nên mới hành sự bá đạo không xem ai ra gì như vậy. Nhưng lão chắc không thể ngờ rằng tên họ Nguyễn nếu tung ra toàn bộ nội tình, cũng đủ sức chiến ngang tay với lão, giờ có thêm người hỗ trợ thì càng dễ dàng ngang kèo hơn nữa. Haha các ngươi cứ cắn nhau đi, ta sẽ ở đây ngư ông đắc lợi.”
Trong đầu hắn vui vẻ nghĩ như vậy, tay thì vẫn đang không ngừng bày bố trận pháp, phá giải phong cấm trên cánh cửa.
“Để xem nơi có thể giúp một kẻ ngộ ra được pháp tắc, sẽ cất chứa những vật bất phàm gì nào.” A Diệt hưng phấn tự mình lẩm bẩm, mắt nhìn cánh cửa trước mặt đang từ từ mở ra.
Khi quan sát bên trong, hắn liền nhíu mày lại, vì xung quanh lối vào có bố trí trận pháp phòng vệ, nếu hắn tiến vào chắc chắn sẽ bị công kích. Hắn liền chuyển sang trạng thái ma tu, dang rộng đôi cánh, chuẩn bị bứt tốc: “Liều thôi, không còn thời gian để phá giải pháp trận nữa đâu, trận chiến của mấy kẻ kia sắp đến hồi kết rồi.”
Đạo hắc lôi bạo nổ quang mang, như một vệt sáng bay vọt vào bên trong gian phòng, trong khoảnh khắc xuyên qua lối vào. Tức thì từ bốn phương tám hướng ập tới những tia năng lượng ẩn chứa sát lực lớn, oanh kích thẳng lên luồng lôi quang, khiến kẻ trong đó cắn răng nhịn đau, máu tươi trực trào ra khỏi miệng.
Thanh Đồng luyện thể được vận dựng tới cực hạn, vài tia kim quang hiện lên trên lớp da, đè lên thanh mang, tăng cường lực lượng phòng ngự của nhục thân hắn. Sau ba năm tu luyện Kim Cang luyện thể, hiện giờ A Diệt đã xem như có chút thành tựu, nhục thân không dễ bị oanh tạc thành lỗ được, chả mấy chốc đã cứng rắn chịu đựng qua vô vàn công kích từ pháp trận phòng vệ.
Trước đó khi lấy được pháp ngôn luyện thể này về tay, hắn đã dốc sức tu luyện trong một năm, sau đó hắn tạm ngưng vì tu luyện quá khó, chuyển sang đi tầm bảo tại những nơi hẻo lánh. Chừng một năm sau hắn tìm được một loại linh dược liên quan tới phật gia, liền nhờ Ma Quân luyện chế thành đan dược ngộ phật, phục dụng thứ đó hắn tiếp tục bế quan tu luyện Kim Cang luyện thể.
Khi hắn đặt được những bước chân vững chắc tại bộ pháp ngôn này, thì cũng đã qua ba năm kể từ khi hắn bắt đầu tu luyện, một khoảng thời gian không ngắn.
Trong ba năm đó những kẻ khác tản ra tầm bảo khắp mọi nơi, cho tới một lần tòa cự tháp Khôi Kim xuất thế, chấn động dữ dội, thu hút toàn bộ bọn họ mò tới. Mọi người ai nấy nhanh chóng tiến nhập bên trong tòa tháp, điên cuồng tranh đoạt bảo vật, tranh đấu nổi lên không ít.
Thứ xem như có giá trị lớn nhất trong nội tháp là Cường Bạo Khôi, vậy nên kẻ nào cũng cố gắng tranh đoạt lấy ít nhất một khối, nào ngờ sau khi mỗi người đều có một khối, thì tòa tháp thình lình sống dậy. Cả đám bị đá ra khỏi tháp, vô số khôi lỗi xuất hiện giữa hư không, điên cuồng lao tới công kích bọn họ, mà tòa tháp cũng có khả năng công kích, khiến cả đám chật vật bỏ chạy.
Diễn biến tiếp theo thì A Diệt cũng đã biết, chấn động quá lớn khiến hắn đang ẩn tu buộc phải ra ngoài, ngay lúc đó ngọn núi hắn cư ngụ đã sụp đổ, mà Hoàng Khiếu cũng vừa lúc chạy tới.
Quay trở lại thời điểm hiện tại, A Diệt đã thu lấy sạch sẽ vật phẩm bên trong gian mật thất này, giá trị của những thứ ở trong đây cao hơn nhiều so với bên ngoài. Thứ khiến hắn cảm thấy hứng thú nhất chính là đống bí tịch về khôi lỗi thuật, thậm chí còn có vài khôi lỗi bản mẫu, hắn tin tưởng dựa vào những thứ đó, không lâu nữa bản thân có thể luyện chế ra khôi lỗi cấp bậc Bỉ Ngạn.
Cường Bạo Khôi mỗi khối chỉ có thể sử dụng một lần, hai khối của A Diệt và Lũng Vân đều đã vô dụng, nhưng hiện tại hắn đã có thêm hai khối khác, thứ này sẽ là một món vật phẩm áp đáy hòm của hắn.
“Không hay, lão già kia đang cấp tốc quay trờ về!” Cảm ứng được điều này, A diệt vội vàng thoát ra khỏi tòa cự tháp, song dực vỗ mạnh trong nháy mắt phi độn rời xa nơi đây.
Luồng lôi quang đang xé gió phi hành chợt bị kim mang bao phủ sau đó biến mất, hắn đã sử dụng một tấm tốc biến phù, vì hắn cảm ứng được lão già vừa sử dụng tấm phù đó để tiếp cận hắn. Với cường độ nhục thân hiện nay, hắn đã có thể dịch chuyển được phạm vi xa nhất mà tốc biến phù có thể thực hiện, đó là 150 dặm.
Lão già vừa lúc về tới phụ cận tòa tháp, mắt thấy đối phương cũng sử dụng tốc biến phù mà đi xa, khiến lão điên cuồng gào thét, phẫn nộ tột cùng, vì lão biết một phần tài sản của bản thân đã bị tên đó lấy đi. Thân ảnh lão lóe cái đã xuất hiện tại tầng cao nhất tòa cự tháp, thôi động thứ khổng lồ này cấp tốc truy đuổi theo A Diệt, không muốn bỏ qua cho hắn.
Tại nơi vừa xảy ra ác chiến kinh thiên, gã hòa thượng mệt mỏi đáp xuống đất, nhanh chóng bày ra một pháp trận đơn giản rồi bắt đầu tĩnh tọa điều tức bên trong. Vừa rồi nếu không phải Tinh Khôi lão quỷ như cảm ứng được điều gì đó, mà tức thì quay đầu bỏ đi, thì hắn ta cũng không chống đỡ nổi lâu nữa.
Bộ giáp vỡ vụn, lộ ra thân ảnh xinh đẹp quyến rũ của Kim Ngân nữ tử, quang mang nhị sắc lóe lên, thân ảnh bên trong tách ra thành hai người, ai nấy đều có sắc mặt mệt mỏi thấy rõ. Ngân Liên lau mồ hôi lạnh trên trán rồi nói: “Lão già đó thật cường đại, trong số những kẻ được Tổ chi pháp tắc công nhận, thì lão ta chắc chắn là đệ nhất!”
“Hừ, một gã Bỉ Ngạn cảnh mà có thể sống hơn ngàn năm, hơn nữa từng chạm tới cánh cửa Tiên ba lần, thì tất nhiên phải có chiến lực vô địch hạ vị rồi.” Cung trang thiếu nữ cách đó không xa lên tiếng, nàng ta lúc này cũng thập phần suy yếu, khí tức hỗn loạn.
Kim trang nữ tử quay đầu lại nhìn một chó một mèo đứng xa phía sau, sắc mặt giận dữ quát: “Hai tên các ngươi là vô dụng nhất, cả trận chiến không có chút tác dụng gì, chỉ biết trốn ở xa quan sát!”
Nghe vậy cả hai con thú đó đều bất bình, Miêu Thập Tam đáp: “Cái gì mà vô dụng? Ta từng cào trúng lưng lão già đó một phát đấy.”
“Ta cũng cắn trúng chân lão một lần.” Hoàng Khiếu cùng lúc lên tiếng đáp trả, như thể bọn chúng cũng góp một phần không nhỏ để chống lại Tinh Khôi lão quỷ.
Kim Ngân nhị nữ không nói gì thêm, bay tới một nơi an toàn để điều tức khôi phục, mà thiếu nữ Hồng Diễm cũng như vậy, tự mình bay đi nơi xa. Cặp thú một chó một mèo liếc mắt nhìn nhau, sau đó hừ lạnh mà quay đầu đi hướng khác, bắt đầu di chuyển, giản tán khỏi nơi này.
Trận chiến đã kết thúc, nhưng trong lòng ai nấy vẫn còn chấn kinh trước thực lực của Tinh Khôi lão quỷ, muốn nhanh chóng rời xa phạm vi tòa tháp, chờ đợi thời khắc có thể thoát khỏi bí cảnh này.
Không kẻ nào muốn chiến với lão ta một lần nữa cả, vì thực sự lão vô cùng mạnh, trận chiến vừa qua là minh chứng rõ nét nhất.
Gã hòa thượng Nguyễn Nan Hoa khi thi triển toàn lực thần thông cùng bảo cụ, thì chiến lực không thua kém kẻ được Tổ chi pháp tắc công nhận. Thiếu nữ Hồng Diễm là cửu giai yêu thú bậc thần thoại, trong trận chiến vừa qua đã sử dụng tới bản mạng thần thông, chiến lực cũng có thể coi không thua gã hòa thượng quá nhiều.
Kim Ngân nhị nữ sau khi thoát khỏi Rèn Thể Thành, đã thành công tấn cấp Bỉ Ngạn cảnh đại thành. Khi sử dụng bí thuật hợp nhất chắc chắn có tu vi đại viên mãn, cộng thêm uy năng của bộ giáp Cường Bạo Khôi mà họ đã nhặt lại được rồi sử dụng, chiến lực chắc chắn ngang với hai người kia.
Ba kẻ có thực lực ngang với Tổ chi pháp tắc công nhận, thêm sự hỗ trợ của hai yêu thú bát giai mạnh mẽ, vậy mà mới miễn cưỡng đánh ngang tay với Tinh Khôi lão quỷ, đủ thấy lão già đó mạnh biết nhường nào.
Lúc này kẻ mà mấy người đó không muốn đυ.ng độ nhất, đang ngồi trên vương tọa trong Khôi Kim tháp, điên cuồng phi hành truy đuổi theo một gã Bỉ Ngạn cảnh tiểu thành.
2
0
2 tháng trước
1 tháng trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
