TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 53
Chương 53: Tìm Cách Trì Hoãn

"Cậu có làm được không vậy? Không thì tránh ra cho tôi đập."

Bạch Cảnh bên ngoài sốt ruột, vừa nãy còn nghe thấy tiếng cô thét bên trong làm anh càng thêm nóng nảy, vội giục Quân.

"Anh muốn gây chú ý à? Anh đập chưa vỡ thì bên trong đã xông ra thêm một đống người, hai hướng dồn lại thì chạy đằng trời, có khác gì bánh mì kẹp thịt không?" Quân bực bội.

Đột nhiên vừa dứt câu, hai người sững sờ nhìn nhau như chợt nhớ ra điều gì, Bạch Cảnh mở miệng đọc ra một dãi số.

"Tít..." Không ngờ cánh cửa thật sự được mở ra, hai người cũng không biết nên vui hay nên buồn vì phát hiện này.

Đám người bên dưới đang tiến lên rất gần, cô muốn dùng ông ta làm con tin nhưng ông ta nhanh chóng xoay người lui về sau khiến cô không bắt được. Vừa lúc cánh cửa mở ra, cô nhanh trí dùng ghế đập mạnh vào máy phát tín hiệu, lõm luôn góc tường bên cạnh làm dây điện bên trong bị ảnh hưởng.

Đèn bên trên cũng chớp tắt liên tục làm bọn chúng lúng túng vài giây, cô nhìn thấy anh mình và Quân xông vào, không kịp giải thích, cô nhanh chóng kéo hai người chạy ngược ra ngoài đồng thời khóa cửa lại.

"Chạy." Cô hét lên.

Mấy người bên trong phải tốn khá nhiều thời gian để mở lại cánh cửa này vì đường điện đang chập chờn. Ba người chạy một mạch ra thì phát hiện bên ngoài đang hỗn chiến, là người của Quân đến chi viện. Không hổ danh là lính tinh anh, dù chỉ sáu người nhưng đối mặt với mưa đạn và cả mấy chục tên cũng không hề bị yếu thế.

...

"Thưa... Thưa bà!" Một tên gấp gáp quay lại chỗ bà Bạch, gõ cửa xe nói vọng vào trong.

"Chuyện gì?" Cánh cửa được kéo xuống, giọng bà vang lên trầm thấp.

"Xe... Xe của cô chủ ở phía trước."

"Cái gì?"

"Dạ! Hình như người giao dịch với ông ta lần này là cô chủ! Bây giờ phải làm sao."

Sắc mặt bà Bạch tối sầm lại, từ lúc nhận được tình báo đến giờ bà không kịp điều tra đối tượng giao dịch của ông ta. Nếu từ đầu bà biết là cô thì sẽ giải quyết theo cách khác chứ không nhờ sự can thiệp của cảnh sát, nếu cô bị bắt ở đây thì nhất định sẽ bị khởi tố cùng, khả năng cao là sẽ không thể bào chữa.

"Con bé có đem theo người không?" Bà hỏi.

"Dạ có hai chiếc xe được giấu kỹ ở vách đá đối diện, vừa nãy cảnh sát đã tiến hành khám xét và cử người canh giữ."

"Tìm cách trì hoãn, đừng để họ xiết chặt vòng vây sớm, điều động tất cả đi tìm con bé về ngay."

"Dạ." Tên đó nói xong liền chạy đi mất.

Chờ đến khi không còn nhìn thấy hắn, bà mới lộ ra biểu cảm hoảng loạn, bàn tay bấu chặt vào ghế da bên dưới. Bà hối hận vì đã không giải thích rõ mọi chuyện với cô, bà không ngờ cô lại dùng đến thủ đoạn như vậy chỉ để lấy được bằng chứng phạm tội của ông ta. Lần này bà thật sự hối hận rồi, bà chỉ mong cô bình an quay lại, cô muốn tự do thì bà sẽ không cấm cản cô nữa.

Bà nhìn chằm chằm vào tin nhắn trên điện thoại, màn hình hiển thị dấu chấm đỏ chói mắt.

Bên phía cảnh sát vừa nhận được thông tin bên trong có ẩu đã, vị chỉ huy liền ra lệnh tiếp tục thăm dò, chờ thời cơ quăng lưới tóm gọn không cần phải giao tranh bây giờ. Đợi lúc hai bên đều tổn thất nặng nề thì lập tức xiết chặt vòng vây.

Coi như là thành công trì hoãn thêm được một thời gian, người phía bà Bạch lập tức tiến đến gần khu vực hỗn chiến tìm cô chủ của họ.

2

0

3 tháng trước

2 tháng trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.