TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 51
Chương 51: Nàng Gặp Nguy Hiểm

"A..." Tên lính ngồi trước cửa bị hạ gục dễ dàng. Bên cạnh có hai người đang bị trói đã ngất xỉu, Bạch Cảnh cắt mở dây cho họ.

"Vào thôi." Bạch Cảnh lên tiếng.

Quân đảo mắt một vòng, hét lớn: "Tránh ra."

"Đoàng." Tiếng súng phát ra từ sau lưng hai người. Quân đẩy anh ra nên không tránh được viên đạn sượt ngang má trái, tạo thành một vết xước dài.

Bạch Cảnh cũng rất nhạy bén, nhanh chóng phát hiện được vị trí có người đứng. Anh kéo Quân vào góc cây khuất tầm nhìn, những viên đạn cũng bám sát phía sau, ghim vào thân cây nơi hai người ẩn nấp.

"Có sao không?" Bạch Cảnh lo lắng hỏi, một tay đưa lên kiểm tra vết thương trên má cậu nhưng lại bị cậu gạt ra.

Quân quay mặt đi không muốn nhìn thấy biểu cảm đó của anh, cùng lúc phát hiện viên đạn cắm dưới chân có điểm lạ, cậu cầm lên quan sát một chút rồi như ngộ ra điều gì, nhoẻn miệng cười.

Mấy tên bắn lén thấy hai người đang núp kia không có động tĩnh gì nữa thì cử ra một tên đến kiểm tra nhưng hắn vừa lại gần đã thấy Quân đứng bất động, miệng toàn chất lỏng màu đỏ còn Bạch Cảnh thì nằm dưới đất, tình trạng không khác mấy.

Hắn ta chưa hiểu tình hình thì đột nhiên ánh mắt tối sầm, ngã quỵ xuống. Mấy tên phía sau thấy đồng bọn mình ngã xuống, hình như đang lục lọi gì đó, phía dưới còn có bàn chân đưa ra sau gốc cây.

"Thằng đó định ăn mảnh à đại ca? Nó ở đó tìm gì lâu vậy?" Một tên lên tiếng.

"Mày đi lại xem."

"Dạ."

Tên đó nhanh chóng tiến lại gần, vỗ vai bạn mình nhưng đột nhiên cảm nhận được cơn nhói nơi bàn tay rồi mất ý thức. Bạch Cảnh và Quân nhanh chóng lấy ra khẩu súng của hai tên đó, đúng như hai người suy đoán, là súng lục ổ xoay đồ chơi được cải tạo, cả đạn cũng được thay bằng loại kém chất lượng nên không thể cắm sâu vào đất. Dù vậy nhưng nếu bị bắn trúng thì sức sát thương không hề nhỏ, thậm chí có thể ảnh hưởng đến tính mạng.

Đằng xa, ba tên còn lại cũng thấy được hành động của hai người, lập tức nổ súng liên tục từ xa. Quân và Bạch Cảnh phải nép sát vào nhau để vừa với gốc cây, đợi mưa đạn giảm bớt, hai trong ba tên đang thay đạn thì hai người phản công, mỗi người một bên bắn liên tục về phía trước.

"A..." Hai tên đồng loạt ngã xuống, không còn người tiếp đạn, tên đại ca nhanh chóng nấp sau bụi cây, thổi còi báo hiệu cho những tốp người xung quanh đến giúp. Hai người cũng không ngốc, vừa thấy hắn sơ hở liền chạy nhanh vào nhà kho.

"Gì vậy?"

"Tầng hầm à?"

Hai người nhìn nhau, lo lắng cho sự an toàn của cô nên nhanh chóng bước vào, đến cuối bật thang cuối cùng cũng thấy được cánh cửa đang khoá, lần này phải nhờ Quân ra tay rồi...

Chiếc xe bán tải vừa đậu lại gần sát xe Quân, nhóm mười người vội vã tiến đến lấy vũ khí rồi men theo dấu vết được để lại, đi thẳng đến hẻm núi chi viện.

Cùng lúc dưới chân núi, xe cảnh sát cũng tập hợp đông đủ, từng tốp người theo sự chỉ đạo mà nhanh nhẹn bao vây vòng ngoài, từ từ xiết chặt đội hình, khoản cách vài trăm mét nữa sẽ vây tới hẻm núi. Hai người lính tinh anh nhận nhiệm vụ do thám, đợi tín hiệu từ họ mới có thể đến gần nơi giao dịch.

Bên trong phòng lúc này ông Dương vẫn chưa hề hay biết chuyện gì bên ngoài. Nhìn cô hạ gục ba tên đàn em của mình dễ dàng, ông lại càng thêm táng dương cô.

"Reng... Reng." Tiếng chuông điện thoại vang lên, ông cười tươi rồi bắt máy.

Cô vừa định lại gần hạ gục ông ta rồi vác tới đồn cảnh sát thì bỗng nghe thấy giọng nói quen thuộc.

"Thả tôi ra..." Giọng nàng truyền đến bên tai làm cô sững sờ.

Tên bị cô dùng bút đâm vẫn còn chút sức lực, lồm cồm bò dậy đá mạnh vào chân cô từ phía sau làm cô không kịp đề phòng mà khuỵu gối xuống.

"Khốn kiếp... Ông dám, thả người ngay lập tức cho tôi, nếu không đừng trách... A..." Cô vừa nói vừa cố đứng dậy lao tới nhưng không được, tên kia lại nện một phát từ sau lưng khiến cô phun ra một ngụm máu.

"Ba à! Bây giờ làm sao?" Giọng Tuấn Kiệt vang lên từ điện thoại.

Cô giật mình ngẩng mặt lên, ông Dương thấy không ổn bèn định cúp máy nhưng không kịp. Cô dùng hết sức bật người ra phía sau, đỉnh đầu đập mạnh vào mặt tên kia làm hắn choáng váng rồi lao tới kịp giật lấy điện thoại của ông ta.

"A... Hự..." Hai mắt cô đỏ ngầu, sát ý lộ rõ, một tay bóp chặt lấy cổ ông ta, gân xanh trên tay nổi lên cuồn cuộn, dù có giẫy giụa đến mấy cũng không thoát ra được.

3

0

3 tháng trước

4 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.