0 chữ
Chương 35
Chương 35: Hợp tác đã xong
Đứa con mà cô từng mang thai trước đây!
Chính là bị Lâm Vũ Thi tính kế làm mất!!!
Năm đó, cô đã từng mang thai con của Phó Cận Sâm, cô tưởng là sảy thai do tai nạn nhưng thực chất lại là vì vô tình ăn phải thứ gì đó do Lâm Vũ Thi đưa!
Toàn thân cô giờ đang run rẩy, ngay cả lúc nãy tắm bằng nước lạnh cũng không thể khiến cô bình tĩnh lại.
Lâm Vũ Thi… cô ta vậy mà ngay cả đứa con chưa ra đời cũng không tha!
Cô hận đến tận xương tủy!
Mục Noãn Noãn nhắm mắt lại, hít sâu một hơi nhưng nước mắt vẫn không kìm được mà rơi xuống.
Bao nhiêu năm qua, điều cô luôn khắc cốt ghi tâm là hai thứ: một là Phó Cận Sâm, hai là đứa con chưa chào đời ấy.
Khoảnh khắc tiếp theo, cô bất ngờ mở mắt ra, trong mắt tràn đầy sát khí, những kẻ từng làm tổn thương con cô, đừng hòng thoát khỏi tay cô!
Về phần Phó Cận Sâm sau đó nói gì, cô hoàn toàn không buồn để ý nữa.
__
Hôm sau.
Mục Noãn Noãn chủ động liên lạc với Quách Kiện.
Trước đó chính vì người này mà Phó Cận Sâm mới biết thân phận của cô.
Lần hợp tác này, cô tuyệt đối sẽ không để rơi vào tay Phó Cận Sâm.
Khi Quách Kiện bắt máy, giọng nói vẫn còn mơ màng:
"Ai đấy?"
Mục Noãn Noãn cười như không cười:
"Quách tổng đúng là người hay quên thật, đã đồng ý hợp tác với Mục thị rồi, giờ lại không rảnh ký hợp đồng sao?"
Quách Kiện lập tức tỉnh táo hẳn!
Đã chín giờ sáng nhưng hôm nay ông ta quá mệt, vốn không định đi làm.
Vậy mà một cuộc điện thoại của cô khiến ông ta như được tiếp thêm sinh lực.
"Mục tổng, thì ra là cô, sáng sớm cô đã nhớ đến tôi, thật khiến tôi bất ngờ đấy."
Quách Kiện không hề đề cập đến chuyện trước đó.
Mục Noãn Noãn cũng chỉ nhàn nhạt cười:
"Tôi tự mình ra mặt rồi, Quách tổng nghĩ xem, với người sĩ diện như Phó Cận Sâm, còn có thể ký được hợp đồng với ông không? Hơn nữa, nếu bên ông từ bỏ Mục thị để hợp tác với Phó thị, Quách tổng, nghĩ xem Mục thị bị xúc phạm thế này, sau này sẽ làm gì?"
Quách Kiện: "…"
Dọa người à!
Nhưng khổ nỗi… Ông ta lại đúng là sợ cái kiểu này đấy! Ông ta không dám đắc tội Mục thị!
Trước đây không có Mục Noãn Noãn thì ông cụ Mục tuổi già sức yếu, ông ta còn có thể nhắm mắt cho qua nhưng giờ Mục Noãn Noãn đã trở lại, ông ta thật sự không dám.
Thật ra, nhiều người vẫn xem thường phụ nữ nhưng… Mục Noãn Noãn là một trường hợp đặc biệt, ai biết đến những chiến tích oanh liệt của cô thì đều không dám coi thường.
Ngay sau đó, ông ta liền mở miệng:
"Mục tổng, sao cô lại nói vậy, làm sao tôi có thể hợp tác với Phó thị được, lần trước chỉ là hiểu lầm, chỉ là hiểu lầm thôi."
"Ồ?" Trong đáy mắt Mục Noãn Noãn hiện lên một tia cười lạnh nhưng cô cũng chẳng buồn vạch trần, chỉ nhàn nhạt nói:
"Nếu đã vậy, trưa nay ăn một bữa cơm nhé, chúng ta ký hợp đồng luôn, không biết Quách tổng có thời gian không?"
Quách Kiện lập tức cười lấy lòng:
"Không vấn đề gì, tất nhiên là không vấn đề! Cơm trưa nay tôi mời, cô chỉ cần báo địa điểm là được."
Mục Noãn Noãn đã trở lại, giống như Phó Cận Sâm, quyết đoán, tàn nhẫn, ông ta thật sự không dám làm trái.
Mà đúng như lời Mục Noãn Noãn nói, mấy ngày nay ông ta cũng từng liên hệ với Phó thị nhưng trợ lý của Phó Cận Sâm – Bạch Nhiễm, hoàn toàn không chịu tiếp chuyện, rõ ràng là không có ý định hợp tác. Ông ta cũng hết cách, đành phải từ bỏ.
"Vậy thì, hẹn gặp trưa nay."
Thế là hợp đồng coi như đã xong.
Đến trưa ký hợp đồng, người đi không phải Mục Noãn Noãn mà là Chu Hiểu Khiết đại diện thay cô ký.
Còn Quách Kiện thì…
Chính là bị Lâm Vũ Thi tính kế làm mất!!!
Năm đó, cô đã từng mang thai con của Phó Cận Sâm, cô tưởng là sảy thai do tai nạn nhưng thực chất lại là vì vô tình ăn phải thứ gì đó do Lâm Vũ Thi đưa!
Toàn thân cô giờ đang run rẩy, ngay cả lúc nãy tắm bằng nước lạnh cũng không thể khiến cô bình tĩnh lại.
Lâm Vũ Thi… cô ta vậy mà ngay cả đứa con chưa ra đời cũng không tha!
Cô hận đến tận xương tủy!
Mục Noãn Noãn nhắm mắt lại, hít sâu một hơi nhưng nước mắt vẫn không kìm được mà rơi xuống.
Bao nhiêu năm qua, điều cô luôn khắc cốt ghi tâm là hai thứ: một là Phó Cận Sâm, hai là đứa con chưa chào đời ấy.
Khoảnh khắc tiếp theo, cô bất ngờ mở mắt ra, trong mắt tràn đầy sát khí, những kẻ từng làm tổn thương con cô, đừng hòng thoát khỏi tay cô!
__
Hôm sau.
Mục Noãn Noãn chủ động liên lạc với Quách Kiện.
Trước đó chính vì người này mà Phó Cận Sâm mới biết thân phận của cô.
Lần hợp tác này, cô tuyệt đối sẽ không để rơi vào tay Phó Cận Sâm.
Khi Quách Kiện bắt máy, giọng nói vẫn còn mơ màng:
"Ai đấy?"
Mục Noãn Noãn cười như không cười:
"Quách tổng đúng là người hay quên thật, đã đồng ý hợp tác với Mục thị rồi, giờ lại không rảnh ký hợp đồng sao?"
Quách Kiện lập tức tỉnh táo hẳn!
Đã chín giờ sáng nhưng hôm nay ông ta quá mệt, vốn không định đi làm.
Vậy mà một cuộc điện thoại của cô khiến ông ta như được tiếp thêm sinh lực.
"Mục tổng, thì ra là cô, sáng sớm cô đã nhớ đến tôi, thật khiến tôi bất ngờ đấy."
Quách Kiện không hề đề cập đến chuyện trước đó.
"Tôi tự mình ra mặt rồi, Quách tổng nghĩ xem, với người sĩ diện như Phó Cận Sâm, còn có thể ký được hợp đồng với ông không? Hơn nữa, nếu bên ông từ bỏ Mục thị để hợp tác với Phó thị, Quách tổng, nghĩ xem Mục thị bị xúc phạm thế này, sau này sẽ làm gì?"
Quách Kiện: "…"
Dọa người à!
Nhưng khổ nỗi… Ông ta lại đúng là sợ cái kiểu này đấy! Ông ta không dám đắc tội Mục thị!
Trước đây không có Mục Noãn Noãn thì ông cụ Mục tuổi già sức yếu, ông ta còn có thể nhắm mắt cho qua nhưng giờ Mục Noãn Noãn đã trở lại, ông ta thật sự không dám.
Thật ra, nhiều người vẫn xem thường phụ nữ nhưng… Mục Noãn Noãn là một trường hợp đặc biệt, ai biết đến những chiến tích oanh liệt của cô thì đều không dám coi thường.
Ngay sau đó, ông ta liền mở miệng:
"Ồ?" Trong đáy mắt Mục Noãn Noãn hiện lên một tia cười lạnh nhưng cô cũng chẳng buồn vạch trần, chỉ nhàn nhạt nói:
"Nếu đã vậy, trưa nay ăn một bữa cơm nhé, chúng ta ký hợp đồng luôn, không biết Quách tổng có thời gian không?"
Quách Kiện lập tức cười lấy lòng:
"Không vấn đề gì, tất nhiên là không vấn đề! Cơm trưa nay tôi mời, cô chỉ cần báo địa điểm là được."
Mục Noãn Noãn đã trở lại, giống như Phó Cận Sâm, quyết đoán, tàn nhẫn, ông ta thật sự không dám làm trái.
Mà đúng như lời Mục Noãn Noãn nói, mấy ngày nay ông ta cũng từng liên hệ với Phó thị nhưng trợ lý của Phó Cận Sâm – Bạch Nhiễm, hoàn toàn không chịu tiếp chuyện, rõ ràng là không có ý định hợp tác. Ông ta cũng hết cách, đành phải từ bỏ.
"Vậy thì, hẹn gặp trưa nay."
Thế là hợp đồng coi như đã xong.
Đến trưa ký hợp đồng, người đi không phải Mục Noãn Noãn mà là Chu Hiểu Khiết đại diện thay cô ký.
Còn Quách Kiện thì…
2
0
1 tháng trước
2 tuần trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
