TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 73
Chương 73

Lạc Vân Diệp theo Tần Ý Vãn từ xa, nhìn cô ấy một mình đi ăn ở căng tin trường, rồi đến thư viện đọc sách.

Thư viện đại học có kho sách phong phú, giữa trưa người đến đọc sách cũng không ít.

Tần Ý Vãn vừa bước vào, thư viện vốn yên tĩnh liền có chút tiếng động khác lạ, giống như một bông sen rơi xuống ao cá, khiến lũ cá tranh nhau ngẩng đầu nhìn, tạo nên những gợn sóng.

Tần Ý Vãn đã sớm quen với đủ loại ánh mắt đổ dồn về phía mình, cô ấy không để tâm, cũng sẽ không liếc nhìn, bước chân thong dong đi lên tầng hai.

Lên đến tầng hai, thấy một chỗ trống ở góc cạnh cửa sổ, Tần Ý Vãn đi tới đặt túi xuống, sau đó đến giá sách chọn sách.

Cô ấy xinh đẹp, gia thế lại tốt, trong mắt mọi người đều là đối tượng ngưỡng mộ. Ngay cả những học sinh khác khóa trong trường cũng biết cô ấy, lúc này có không ít người lén lút nhìn cô ấy từ trong bóng tối.

Lạc Vân Diệp ban đầu nghĩ mình chỉ là một trong số đó, sẽ không bị phát hiện.

Cô ấy giả vờ đi lấy sách, đến lối đi đối diện Tần Ý Vãn, vừa định lấy một cuốn sách xuống rồi quan sát Tần Ý Vãn, tình cờ Tần Ý Vãn cũng đưa tay lấy cuốn sách mà cô ấy định lấy.

Cảm thấy có một lực kéo từ phía đối diện, cả hai người cùng lúc khựng lại.

Lạc Vân Diệp không thực sự muốn lấy sách, nên đã buông tay trước.

Cô ấy nhìn cuốn sách từ từ lùi ra, khuôn mặt trái xoan xinh đẹp của Tần Ý Vãn hiện ra trước mắt, qua khe hở, hai người bốn mắt nhìn nhau, Lạc Vân Diệp đột nhiên có cảm giác chột dạ như bị bắt quả tang, nhưng trên mặt cô ấy không chút gợn sóng, chỉ lặng lẽ nhìn Tần Ý Vãn.

Tần Ý Vãn không có biểu cảm gì trên mặt, ánh mắt lạnh nhạt nhìn cô ấy. Thấy Lạc Vân Diệp nhìn mình, cô ấy còn tưởng cô ấy muốn cuốn sách trên tay, vì vậy đặt cuốn sách lại chỗ cũ, đẩy về phía Lạc Vân Diệp một chút.

Lạc Vân Diệp lấy cuốn sách ra, sau đó đi vòng sang phía Tần Ý Vãn.

Vì cô ấy ở đây, những người đến lấy sách ở khu này cũng đông lên. Lạc Vân Diệp chen qua đám đông, thấy Tần Ý Vãn nhìn lên giá sách cao nhất, muốn lấy một cuốn sách ở trên cao.

Khi cô ấy kiễng chân vươn tay, Lạc Vân Diệp đứng phía sau giúp cô ấy lấy sách xuống, những người xung quanh đều lén lút nhìn họ.

Tần Ý Vãn không ngờ cuốn sách mình muốn lấy lại đột nhiên bị người khác lấy đi, bàn tay đó trắng nõn thon dài, đốt ngón tay rõ ràng, lướt qua trước mắt. Người phía sau đứng rất gần cô ấy, hơi thở phả vào đỉnh đầu cô ấy, có chút ngứa.

Tần Ý Vãn không thích cảm giác bị quấy rầy này, toàn thân đều khó chịu, nhất thời ngây người, không quay đầu lại nhìn Lạc Vân Diệp.

“Hai cuốn sách này, chị muốn đọc cuốn nào?”

Lạc Vân Diệp đưa cả hai cuốn sách đến trước mặt Tần Ý Vãn, cô ấy cuối cùng cũng quay người lại nhìn Lạc Vân Diệp, đôi lông mày thanh tú khẽ nhíu lại: “Cảm ơn, không cần.”

Sau khi từ chối, cô ấy liền quay người đi ra ngoài, các bạn học trong lối đi đều tự động nhường đường cho cô ấy, ánh mắt đảo đi đảo lại giữa hai người họ.

Lạc Vân Diệp kéo khóe miệng nở một nụ cười, cầm hai cuốn sách đi theo bước chân Tần Ý Vãn đến chỗ ngồi đối diện cô ấy.

Tần Ý Vãn thấy cô ấy ngồi xuống, cầm túi định đi, Lạc Vân Diệp nhìn cô ấy, mở miệng nói: “Chị ơi, em tên là Lạc Vân Diệp, rất vui được làm quen với chị.”

11

0

1 tháng trước

2 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.