0 chữ
Chương 3
Chương 3
"Nhiệm vụ lần này là gì?" Lạc Vân Diệp hỏi thẳng vào khoảng không.
Hệ thống đáp lời: [Nhiệm vụ lần này: Tìm ra hung thủ đứng sau vụ tai nạn xe của Tần Ý Vãn và đánh thức cô ấy.]
"Chỉ vậy thôi sao?"
Cô đã chuẩn bị tinh thần phải chịu đựng đến chết một lần nữa mới mong hoàn thành nhiệm vụ, không ngờ chỉ cần Tần Ý Vãn tỉnh lại là cô có thể giành được tự do. Lạc Vân Diệp bất giác thở phào nhẹ nhõm, tâm trạng cũng khá lên trông thấy.
[Cảm ơn sự cống hiến của cô cho Cục Xuyên Thư. Với nhiệm vụ lần này, cô có thể tự do hành động. Hệ thống 001 sẽ hỗ trợ cô trong phạm vi cho phép.]
"Cảm ơn." Lạc Vân Diệp đáp lời, nhưng không đặt quá nhiều hy vọng. Lần nào hệ thống chẳng hứa hẹn như vậy, đến lúc cô thực sự cần giúp đỡ thì lại "tạm thời mất tín hiệu".
Nhưng…
Không cần phải răm rắp tuân theo kịch bản. Có thể tự do hành động.
Vậy thì kết cục lần này… cứ để cô tự tay viết lại!
Khi đã nắm rõ mọi thông tin, Lạc Vân Diệp cuối cùng cũng ngẩng đầu, nhìn thẳng vào gương mặt xa lạ trong gương.
Nguyên chủ sở hữu một gương mặt trái xoan hoàn hảo, đôi mắt cáo quyến rũ và hàng mày lá liễu thanh tú. Sống mũi cao thẳng, tạo nên đường nét cánh chim tuyệt đẹp khi nhìn chính diện, đôi môi căng mọng tựa cánh hoa. Tất cả hòa quyện tạo nên một vẻ đẹp tinh xảo, không một tì vết.
Lạc Vân Diệp khẽ nhếch mày. Gương mặt này, cô rất hài lòng.
Chỉ có điều, lối trang điểm này quá hiền lành, quá an toàn. Nghĩ vậy, cô đột ngột đưa tay, giữ chặt cổ tay của chuyên viên trang điểm đang tỉ mẩn kẻ mắt cho mình.
Bị cô bất ngờ nắm lấy, chuyên viên trang điểm giật nảy mình. Cô ấy hoảng hốt nhìn gương mặt lạnh lùng của Lạc Vân Diệp phản chiếu trong gương, giọng nói run rẩy: "Nhị… Nhị tiểu thư?"
"Đưa tôi."
Lạc Vân Diệp nở một nụ cười nhạt, dứt khoát lấy cây bút kẻ mắt từ tay cô gái. Chỉ bằng một đường kẻ gọn ghẽ, cô kéo dài đuôi mắt, xếch nhẹ lên trên. Đôi mắt cáo vốn đã sâu thẳm nay lại càng thêm sắc sảo, vừa quyến rũ mời gọi, vừa toát lên vẻ kiêu hãnh đầy khıêυ khí©h.
Cô tự tay sửa lại đường kẻ mắt và tô lại dáng mày, khiến chuyên viên trang điểm đứng bên cạnh sững sờ. Cô ấy chưa bao giờ dám thử một phong cách táo bạo như vậy, chỉ sợ một sai sót nhỏ cũng sẽ phá hỏng tất cả. Nhưng nhị tiểu thư lại không hề mắc một lỗi nào, thao tác dứt khoát mà hoàn hảo. Dưới bàn tay cô, tổng thể lớp trang điểm trông sang trọng và đầy khí chất hơn hẳn.
Lòng bàn tay chuyên viên trang điểm ướt đẫm mồ hôi, cô bắt đầu lo lắng cho sự nghiệp của mình.
Cốc… cốc… cốc…
Tiếng gõ cửa vang lên, khiến chuyên viên trang điểm giật mình quay lại.
Cánh cửa mở ra, Lạc Vân Y bước vào. Chị mặc một chiếc váy trắng đơn giản, mái tóc dài được búi gọn gàng, chỉ để vài lọn tóc mai mềm mại rủ bên tai. Vẻ ngoài của chị toát lên nét dịu dàng, thanh nhã, một sự đối lập hoàn toàn với khí chất sắc sảo, nổi bật của người em gái đang ngồi trước gương.
Hệ thống đáp lời: [Nhiệm vụ lần này: Tìm ra hung thủ đứng sau vụ tai nạn xe của Tần Ý Vãn và đánh thức cô ấy.]
"Chỉ vậy thôi sao?"
Cô đã chuẩn bị tinh thần phải chịu đựng đến chết một lần nữa mới mong hoàn thành nhiệm vụ, không ngờ chỉ cần Tần Ý Vãn tỉnh lại là cô có thể giành được tự do. Lạc Vân Diệp bất giác thở phào nhẹ nhõm, tâm trạng cũng khá lên trông thấy.
[Cảm ơn sự cống hiến của cô cho Cục Xuyên Thư. Với nhiệm vụ lần này, cô có thể tự do hành động. Hệ thống 001 sẽ hỗ trợ cô trong phạm vi cho phép.]
"Cảm ơn." Lạc Vân Diệp đáp lời, nhưng không đặt quá nhiều hy vọng. Lần nào hệ thống chẳng hứa hẹn như vậy, đến lúc cô thực sự cần giúp đỡ thì lại "tạm thời mất tín hiệu".
Không cần phải răm rắp tuân theo kịch bản. Có thể tự do hành động.
Vậy thì kết cục lần này… cứ để cô tự tay viết lại!
Khi đã nắm rõ mọi thông tin, Lạc Vân Diệp cuối cùng cũng ngẩng đầu, nhìn thẳng vào gương mặt xa lạ trong gương.
Nguyên chủ sở hữu một gương mặt trái xoan hoàn hảo, đôi mắt cáo quyến rũ và hàng mày lá liễu thanh tú. Sống mũi cao thẳng, tạo nên đường nét cánh chim tuyệt đẹp khi nhìn chính diện, đôi môi căng mọng tựa cánh hoa. Tất cả hòa quyện tạo nên một vẻ đẹp tinh xảo, không một tì vết.
Lạc Vân Diệp khẽ nhếch mày. Gương mặt này, cô rất hài lòng.
Chỉ có điều, lối trang điểm này quá hiền lành, quá an toàn. Nghĩ vậy, cô đột ngột đưa tay, giữ chặt cổ tay của chuyên viên trang điểm đang tỉ mẩn kẻ mắt cho mình.
Bị cô bất ngờ nắm lấy, chuyên viên trang điểm giật nảy mình. Cô ấy hoảng hốt nhìn gương mặt lạnh lùng của Lạc Vân Diệp phản chiếu trong gương, giọng nói run rẩy: "Nhị… Nhị tiểu thư?"
Lạc Vân Diệp nở một nụ cười nhạt, dứt khoát lấy cây bút kẻ mắt từ tay cô gái. Chỉ bằng một đường kẻ gọn ghẽ, cô kéo dài đuôi mắt, xếch nhẹ lên trên. Đôi mắt cáo vốn đã sâu thẳm nay lại càng thêm sắc sảo, vừa quyến rũ mời gọi, vừa toát lên vẻ kiêu hãnh đầy khıêυ khí©h.
Cô tự tay sửa lại đường kẻ mắt và tô lại dáng mày, khiến chuyên viên trang điểm đứng bên cạnh sững sờ. Cô ấy chưa bao giờ dám thử một phong cách táo bạo như vậy, chỉ sợ một sai sót nhỏ cũng sẽ phá hỏng tất cả. Nhưng nhị tiểu thư lại không hề mắc một lỗi nào, thao tác dứt khoát mà hoàn hảo. Dưới bàn tay cô, tổng thể lớp trang điểm trông sang trọng và đầy khí chất hơn hẳn.
Lòng bàn tay chuyên viên trang điểm ướt đẫm mồ hôi, cô bắt đầu lo lắng cho sự nghiệp của mình.
Tiếng gõ cửa vang lên, khiến chuyên viên trang điểm giật mình quay lại.
Cánh cửa mở ra, Lạc Vân Y bước vào. Chị mặc một chiếc váy trắng đơn giản, mái tóc dài được búi gọn gàng, chỉ để vài lọn tóc mai mềm mại rủ bên tai. Vẻ ngoài của chị toát lên nét dịu dàng, thanh nhã, một sự đối lập hoàn toàn với khí chất sắc sảo, nổi bật của người em gái đang ngồi trước gương.
12
0
1 tháng trước
3 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
