TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 11
Chương 11: Buổi chiều: Khoác tay khách mời nam (1)

Chợ phiên bãi biển vô cùng náo nhiệt.

Ở đây có gần một trăm căn nhà gỗ bãi biển ngoài trời, bày bán đủ loại đồ lưu niệm thú vị, mới lạ.

Lục Mộ Phong đỗ xe ở lối vào chợ phiên, nhanh chóng xuống xe vòng qua ghế phụ lái mở cửa cho Lại Vân Trì.

"Trì Trì, chúng ta đi dạo phố nhé."

"Nắng quá đi..."

Lại Vân Trì lười biếng xuống xe, lấy hai cặp kính râm từ trong túi ra, đưa một cặp cho Lục Mộ Phong.

"Nè, quà gặp mặt cho anh."

"Lại có quà nữa à?"

Lục Mộ Phong ngạc nhiên nhận lấy, đeo lên mắt.

"Kích thước vừa vặn, lại đúng kiểu anh thích. Cảm ơn em, anh rất thích. Tiếc là anh quên chuẩn bị quà cho em..."

"Đúng là, chuyện quan trọng như vậy mà cũng quên được."

Lại Vân Trì có thể nói lời trách móc bằng giọng điệu nũng nịu.

Cô bất mãn véo nhẹ vào cánh tay Lục Mộ Phong.

"Tình yêu không nên bắt đầu bằng một bó hoa sao?"

"Lát nữa anh sẽ mua. Tuy là món quà muộn màng, nhưng cũng là tấm lòng của anh."

"Đừng đứng nói chuyện nữa, đi thôi, chúng ta vào chợ xem thử."

Lục Mộ Phong chủ động xách túi giúp Lại Vân Trì, cùng cô đi vào đám đông náo nhiệt.

Lại Vân Trì hôm nay đi giày cao gót, đi trên bãi cát lún sâu lún cạn rất khó chịu.

"Anh ơi, em sợ bị trẹo chân, em có thể khoác tay anh đi được không?"

Lại Vân Trì ngẩng khuôn mặt nhỏ bằng bàn tay lên, yếu ớt yêu cầu.

"Đương nhiên là được."

Lục Mộ Phong dịch người lại gần Lại Vân Trì hơn.

Thế là Lại Vân Trì rất không khách sáo trực tiếp khoác lấy cánh tay Lục Mộ Phong.

Làn da cô mịn màng, mát lạnh, như một tảng băng áp vào người Lục Mộ Phong. Tai Lục Mộ Phong lập tức đỏ bừng.

[Lục Mộ Phong thật thuần khiết.]

[Mới quen đã có tiếp xúc da thịt, như vậy có ổn không?]

[Tham gia show hẹn hò chẳng phải là để yêu đương sao?]

[Nhưng họ vẫn chưa xác định mối quan hệ mà.]

[Không hổ danh là nữ streamer chiêu trò, quả nhiên rất tùy tiện.]

[Thương Lục Mộ Phong vì lịch sự mà hoàn toàn không thể từ chối.]

[Thôi đi, da Lại Vân Trì vừa trắng vừa mịn, Lục Mộ Phong bây giờ trong lòng không biết sướиɠ đến mức nào đâu.]

[Đúng vậy, cổ anh ấy cũng đỏ rồi kìa.]

...

Xung quanh Lại Vân Trì và Lục Mộ Phong có rất nhiều nhϊếp ảnh gia đi theo, chịu trách nhiệm cầm máy quay ghi lại toàn bộ quá trình.

Có người qua đường thấy vậy, không nhịn được hỏi: "Cô gái ơi, các bạn đang quay chương trình à? Tôi có được lên hình không?"

Lại Vân Trì cười, khẽ đẩy gọng kính râm, đột nhiên nghiêng người, tựa đầu vào vai Lục Mộ Phong.

"Chúng tôi sắp kết hôn rồi. Để kỷ niệm, tôi đặc biệt bỏ tiền thuê một ê-kíp ghi lại buổi hẹn hò của chúng tôi."

Kết, kết hôn?!

Lục Mộ Phong đỏ mặt tía tai.

"Ồ ồ ồ ra vậy à, chúc mừng tân hôn nhé!" Người qua đường rất nhiệt tình gửi lời chúc phúc. "Sớm sinh quý tử, bạc đầu giai lão ha ha."

"Cảm ơn bạn nha." Lại Vân Trì cười ngọt ngào, đồng thời lay lay cánh tay Lục Mộ Phong. "Anh mau cảm ơn người ta đi."

"Cảm, cảm ơn..."

Đầu óc Lục Mộ Phong đã chập mạch, hoàn toàn không biết tại sao mình lại phải phối hợp với Lại Vân Trì đùa kiểu này.

Anh lại nói năng lắp bắp: "Cái, cái đó, anh thấy phía trước có bán đồ lưu niệm, chúng ta qua đó xem thử?"

"Được thôi, em thích nhất những thứ có ý nghĩa kỷ niệm. Em nghĩ sau này chúng ta nhất định sẽ nhớ đi nhớ lại ngày hôm nay. À đúng rồi, vừa rồi em vui quá nên đùa với người qua đường một chút, anh không để ý chứ?"

14

0

2 tháng trước

1 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.