TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 18
Chương 18

Cô theo bản năng đáp một tiếng: "Tổng giám đốc Hạ."

Miếng đệm silicon dưới tấm kê tay va chạm với sàn nhà, tạo ra một tiếng động trầm đυ.c, khiến Hạ Cảnh Tụng cũng tỉnh táo hẳn.

"Ừm." Hạ Cảnh Tụng đã thay đồ công sở, nhưng quầng thâm dưới mắt anh lại đặc biệt rõ ràng. "Cô cầm cái tấm kê tay đó làm gì?"

"Tôi cầm lên... ừm, cầm lên..." Trần Vận ấp úng, quay lưng về phía Hạ Cảnh Tụng lẩm bẩm: "Tôi cũng không ngờ anh lại đến sớm như vậy..."

"Nghĩ không ra thì đừng nghĩ nữa, thiết bị đã điều chỉnh xong hết chưa?"

Lúc này Hạ Cảnh Tụng vô cùng may mắn vì có thói quen làm thêm giờ, trong văn phòng cũng chuẩn bị sẵn hai bộ quần áo, nếu không hôm nay anh sẽ phải mặc đồ ngủ mà gặp người khác.

"Đã chuẩn bị xong hết rồi, có thể bắt đầu bất cứ lúc nào."

Trần Vận nhìn bãi chiến trường dưới đất, nghĩ nghĩ, vẫn hỏi thêm một câu: "Có cần gọi cô giúp việc đến dọn dẹp không ạ?"

"Không cần, lát nữa tôi tự dọn."

Dưới đất chủ yếu là những tờ giấy anh tùy tiện viết linh tinh khi cảm thấy phiền muộn đêm qua, vốn dĩ cũng không nhiều, không cần thiết phải gọi người khác vào dọn, anh tự tay nhặt lên là được.

Cuộc họp chẳng qua là báo cáo tổng kết định kỳ của các nhóm, Hạ Cảnh Tụng sau khi nghe xong liền mệt mỏi trở về văn phòng.

Lâm Trác Ngôn đang vắt chân chữ ngũ ngồi trên ghế của anh, thấy anh trở về liền kinh ngạc ngồi thẳng người lại.

"Họp xong nhanh vậy, tôi cứ tưởng phải mất một lúc nữa chứ."

"Ừm." Hạ Cảnh Tụng ngả cả đầu ra sau, thả lỏng dựa vào sofa, không ngừng xoa bóp sau gáy. "Sao cậu lại đến đây?"

Lâm Trác Ngôn đặt hộp giữ nhiệt lên bàn trước mặt Hạ Cảnh Tụng, tiện thể ngồi xuống bên cạnh anh: "Mang cho cậu này, ăn chút đi đã."

Hạ Cảnh Tụng nhìn anh cười toe toét, trong lòng thầm cảm thấy không ổn.

Cười vui vẻ như vậy, chắc chắn không có chuyện tốt.

"Nghe Chu Phàm nói, mấy cái dự án mới nộp lên lại bị cậu loại bỏ hết rồi à?" Lâm Trác Ngôn tự tay mở hộp giữ nhiệt giúp anh, múc một bát cháo: "Uống lúc nóng đi, cháo hải sản để nguội sẽ tanh đấy."

Hạ Cảnh Tụng thuận tay nhận lấy chiếc thìa anh đưa, thắc mắc: "Chu Phàm? Sao anh ta biết?"

"Hình như anh ta có một người em họ xa làm việc ở đây. Nhưng mà... sao gần đây bên ngoài lại đồn ầm lên là Chu Phàm đang theo đuổi cậu vậy, tôi nhớ cậu và anh ta không có giao thiệp gì mấy mà."

"Theo đuổi?" Hạ Cảnh Tụng cười khẩy: "Quấy rối thì đúng hơn. Anh ta không phải cũng có công ty sao, sao không đưa cái đứa em họ xa đó vào công ty của anh ta đi, đến chỗ tôi làm cái gì."

"Trần Vận." Hạ Cảnh Tụng gọi một tiếng.

Văn phòng của Trần Vận ngay cạnh văn phòng của Hạ Cảnh Tụng, cô nghe thấy tiếng gọi liền gõ cửa bước vào.

"Tổng giám đốc Hạ."

"Kiểm tra xem em họ của Chu Phàm là ai, thuộc nhóm nào."

May mắn là đó đều là những dự án đã bị loại bỏ, nếu đưa vào sử dụng chính thức, không biết sẽ bị tuồn ra ngoài bao nhiêu lần.

Người có thể tiết lộ bí mật thì không thể giữ lại, đặc biệt là người nhà họ Chu.

Hạ Cảnh Tụng suy nghĩ một lát, nói với Trần Vận: "Tìm được bằng chứng thì cho nhân sự sa thải thẳng, không tìm được thì theo quy trình bình thường, 2N hoặc N+1, tống khứ người này đi nhanh nhất có thể."

Trần Vận để lại một ánh mắt "tôi hiểu rồi" rồi chuồn đi.

"Rộng rãi quá Tổng giám đốc Hạ, 2N cũng cho luôn." Lâm Trác Ngôn trêu chọc.

3

0

1 tuần trước

8 giờ trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.