TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 7
Chương 7: Bạn trai nɠɵạı ŧìиɧ với một người đàn ông

Có lẽ là vì Nhân Sinh Hữu Đại Bính đẩy cửa quá mạnh, khiến cánh cửa va vào tường phát ra một tiếng động vang trời. Tiếng động đó khiến hai người đàn ông đang quấn lấy nhau trên giường giật mình run rẩy, đồng loạt quay đầu nhìn lại.

Nhân Sinh Hữu Đại Bính mặt mày xanh mét, bàn tay nắm chặt thành nắm đấm, giọng nói như chứa băng lạnh: "Vương Bình, anh đối xử với tôi như thế này sao?"

Ánh mắt của Vương Bình khi nhìn thấy khuôn mặt người phụ nữ lập tức co rút, vô thức đẩy người đàn ông trẻ vẫn còn nằm trên người mình ra rồi vội vàng tìm quần áo trong sự lúng túng.

Nhưng quần áo của anh ta gần như đã bị vứt hết ra phòng khách. Loay hoay một hồi cũng không tìm được gì, anh ta đành quấn tạm chiếc ga giường để che thân.

Nhân Sinh Hữu Đại Bính lặng lẽ nhìn anh ta, rồi lại chuyển ánh mắt sang người đàn ông trẻ khác trên giường.

Người đàn ông đó trông có vẻ ngây ngô, như chỉ mới ngoài hai mươi tuổi. Làn da trắng, đôi mắt còn phảng phất nét ngu ngơ trong sáng của một người chưa bị cuộc sống và công việc mài giũa.

Có vẻ như người này chỉ là một sinh viên.

Nhưng có lẽ bị tình huống bất ngờ này làm cho kinh hãi, hắn cứ ngồi đơ trên giường, không có bất kỳ phản ứng nào.

Nhân Sinh Hữu Đại Bính tức đến mức ngực phập phồng, nghiến răng nghiến lợi nói: "Vương Bình, chúng ta quen nhau cũng từ thời đại học. Sau đó tôi đi làm, còn anh học cao học. Trong suốt thời gian anh học cao học, mọi chi phí đều do tôi lo. Tôi chưa bao giờ đòi hỏi gì ở anh, chỉ mong hai chúng ta sống yên ổn. Vậy mà bây giờ anh lại phản bội tôi như thế này sao?"

Cô cố gắng giữ bình tĩnh, nhưng bầu không khí ngột ngạt đầy mùi ám muội trong phòng không ngừng làm cô mất kiểm soát.

Cô giơ tay chỉ vào người đàn ông trẻ, giận dữ đến không thốt nên lời: "Không chỉ nɠɵạı ŧìиɧ với một người đàn ông, mà còn là…"

Là người ở dưới!

Tia tu dưỡng cuối cùng giúp cô nuốt xuống câu nói dang dở, ngừng lại một chút rồi tiếp tục lớn tiếng: "Quen biết bao nhiêu năm, vậy mà tôi không hề biết xu hướng tính dục thật sự của anh. Xem ra sống với tôi chắc anh cảm thấy ấm ức lắm. Nếu anh đã có sở thích như vậy, tại sao còn bàn chuyện cưới xin với tôi? Định biến tôi thành vợ giả à?"

Vương Bình hoảng loạn xua tay, mặt mày tái nhợt, lí nhí giải thích: "Không, không phải như vậy…"

Đôi môi anh ta run rẩy, luống cuống bước xuống giường, muốn nắm lấy tay Nhân Sinh Hữu Đại Bính để thành khẩn xin lỗi cô.

Nhưng Nhân Sinh Hữu Đại Bính dứt khoát lùi lại vài bước, tránh né sự chạm vào của Vương Bình, lạnh lùng nói: "Đừng chạm vào tôi, tôi sợ dơ."

Cô thống khổ nhắm mắt lại, khi mở mắt ra thì sắc mặt đã bình tĩnh hơn nhiều.

5

0

2 tháng trước

4 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.