0 chữ
Chương 12
Chương 12: Tìm thấy rồi
Lời này vừa xuất hiện, nhanh chóng khơi lên một lớp sóng ở khu bình luận.
Rất nhiều anti fan của nguyên chủ phát hiện ra cơ hội, vội vàng nhảy ra chỉ trích: [Lương An Vãn cố ý đúng không, rõ ràng là có con đường càng an toàn hơn nhưng lại không để cho chị gái kia đi, cứ nhất quyết muốn cô ấy núp ở trong lối thoát hiểm. Lỡ như Vương Bình không đi thang máy mà chạy xuống bằng cầu thang bộ thì phải làm sao? Lỡ như chị gái đó thật sự xảy ra chuyện gì, chẳng lẽ Lương An Vãn sẽ đền mạng cho cô ấy sao?]
[Bây giờ tôi cực kỳ nghi ngờ đây chính là một vở kịch do Lương An Vãn tự biên tự diễn, mục đích chính là rửa sạch vết nhơ trên người mình. Thế nhưng diễn xuất của diễn viên quần chúng này vụng về quá rồi, cũng không tốt hơn Lương An Vãn khi ở trong giới giải trí là mấy.]
[Không phải chứ, không phải chứ, vừa nhìn đã biết là kịch bản do Lương An Vãn cố ý sắp xếp rồi, thế mà trong khu bình luận lại có vài người ngu ngốc ghê, người ta nói gì là tin đó, tôi cười chết mất!]
Lương An Vãn không để ý đến bình luận của đám anti fan, mà là nhìn bình luận đầu tiên nêu câu hỏi, đáp lại: "Khu chung cư của người có duyên rất lớn, nếu đi bộ thì ít nhất phải mất mười phút mới ra được cổng, huống hồ cô ấy còn đang kéo theo một chiếc vali cồng kềnh. Vương Bình lại rất am hiểu địa hình nơi đây, nếu như anh ta toàn lực đuổi theo, e rằng người có duyên còn chưa chạy đến cổng chính thì đã bị chém ngã rồi."
[Tôi cầu xin đám anti fan não tàn trong phòng livestream đừng nói nữa, xem mấy người nói chuyện tôi cảm thấy vũ nhục chỉ số thông minh của mình.]
[Streamer giải thích rất hợp lý, chỉ nhìn tầng lầu hộ gia đình này là đã có thể thấy được chỗ mà chị gái đang ở chính là khu cao cấp. Những khu chung cư như vậy đều sẽ rất lớn, bình thường ra ngoài đều là lái xe, nếu như đi bộ, vậy sẽ chậm trễ thời gian, ngược lại càng nguy hiểm hơn.]
[@Đám anti fan ở phía trên, rảnh rỗi quá lo chuyện bao đồng hả, con nít con nôi đi chỗ khác chơi, đừng xen vào chuyện của người lớn, ok?]
Lương An Vãn nhìn bình luận nói đỡ cho mình, đôi mắt không khỏi cong lên.
Tuy rằng cô không quan tâm lời chửi rủa của đám anti fan não tàn kia, nhưng cứ luôn bị người ta đuổi theo mắng như vậy, dù là Bồ Tát thì cũng sẽ tức giận.
Chớ nói chi nàng là tu pháp thuật Đạo gia, vốn dĩ đã không có liên quan gì với Phật gia khoan dung độ lượng, cô thờ phụng chính là tín điều "Người không phạm ta thì ta không phạm người, nếu người phạm ta thì ta tất phản sát", cho nên cô rất khó chịu khi nhìn những bình luận kia.
Nếu không phải vì hôm nay là buổi livestream đầu tiên, cần giữ hình tượng bí ẩn, có lẽ Lương An Vãn đã thẳng tay đá bay cả lũ này khỏi phòng livestream rồi.
Ý nghĩ vừa thoáng qua, bỗng một chuỗi tiếng chân dồn dập vang lên bên tai, kèm theo nhịp thở gấp gáp như trống đập, âm thanh rõ mồn một truyền qua micro khiến cả phòng livestream đều nghe thấy.
Một giây sau, khuôn mặt nam sinh viên, nhân tình của Vương Bình, xuất hiện trong màn hình.
Hắn thở hồng hộc, phát hiện người phụ nữ đang trốn ở cầu thang thoát hiểm, liền gào lên: "Vương Bình! Cô ta ở đây! Tôi tìm thấy rồi!"
Dứt lời, hắn giơ dao phay trong tay lên!
Rất nhiều anti fan của nguyên chủ phát hiện ra cơ hội, vội vàng nhảy ra chỉ trích: [Lương An Vãn cố ý đúng không, rõ ràng là có con đường càng an toàn hơn nhưng lại không để cho chị gái kia đi, cứ nhất quyết muốn cô ấy núp ở trong lối thoát hiểm. Lỡ như Vương Bình không đi thang máy mà chạy xuống bằng cầu thang bộ thì phải làm sao? Lỡ như chị gái đó thật sự xảy ra chuyện gì, chẳng lẽ Lương An Vãn sẽ đền mạng cho cô ấy sao?]
[Bây giờ tôi cực kỳ nghi ngờ đây chính là một vở kịch do Lương An Vãn tự biên tự diễn, mục đích chính là rửa sạch vết nhơ trên người mình. Thế nhưng diễn xuất của diễn viên quần chúng này vụng về quá rồi, cũng không tốt hơn Lương An Vãn khi ở trong giới giải trí là mấy.]
Lương An Vãn không để ý đến bình luận của đám anti fan, mà là nhìn bình luận đầu tiên nêu câu hỏi, đáp lại: "Khu chung cư của người có duyên rất lớn, nếu đi bộ thì ít nhất phải mất mười phút mới ra được cổng, huống hồ cô ấy còn đang kéo theo một chiếc vali cồng kềnh. Vương Bình lại rất am hiểu địa hình nơi đây, nếu như anh ta toàn lực đuổi theo, e rằng người có duyên còn chưa chạy đến cổng chính thì đã bị chém ngã rồi."
[Tôi cầu xin đám anti fan não tàn trong phòng livestream đừng nói nữa, xem mấy người nói chuyện tôi cảm thấy vũ nhục chỉ số thông minh của mình.]
[@Đám anti fan ở phía trên, rảnh rỗi quá lo chuyện bao đồng hả, con nít con nôi đi chỗ khác chơi, đừng xen vào chuyện của người lớn, ok?]
Lương An Vãn nhìn bình luận nói đỡ cho mình, đôi mắt không khỏi cong lên.
Tuy rằng cô không quan tâm lời chửi rủa của đám anti fan não tàn kia, nhưng cứ luôn bị người ta đuổi theo mắng như vậy, dù là Bồ Tát thì cũng sẽ tức giận.
Chớ nói chi nàng là tu pháp thuật Đạo gia, vốn dĩ đã không có liên quan gì với Phật gia khoan dung độ lượng, cô thờ phụng chính là tín điều "Người không phạm ta thì ta không phạm người, nếu người phạm ta thì ta tất phản sát", cho nên cô rất khó chịu khi nhìn những bình luận kia.
Ý nghĩ vừa thoáng qua, bỗng một chuỗi tiếng chân dồn dập vang lên bên tai, kèm theo nhịp thở gấp gáp như trống đập, âm thanh rõ mồn một truyền qua micro khiến cả phòng livestream đều nghe thấy.
Một giây sau, khuôn mặt nam sinh viên, nhân tình của Vương Bình, xuất hiện trong màn hình.
Hắn thở hồng hộc, phát hiện người phụ nữ đang trốn ở cầu thang thoát hiểm, liền gào lên: "Vương Bình! Cô ta ở đây! Tôi tìm thấy rồi!"
Dứt lời, hắn giơ dao phay trong tay lên!
5
0
2 tháng trước
6 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
