0 chữ
Chương 10
Chương 10: Một mình sẽ khuếch đại vô hạn nỗi sợ hãi trong lòng
"Vương Bình muốn gϊếŧ người diệt khẩu."
Tiếng nói của Lương An Vãn giống như một tia sấm sét trên mặt đất bằng phẳng, nổ vang trên đầu Nhân Sinh Hữu Đại Bính và tất cả người xem trong phòng livestream.
[Mẹ nó, xã hội luật pháp, chẳng lẽ Vương Bình còn muốn gϊếŧ người sao?]
[Trời đất ơi, không phải là streamer đang đùa giỡn bọn tôi đó chứ, nghe dọa người quá đi mất!]
[Chị gái đừng sợ, tôi đã báo cảnh sát cho cô rồi!]
Từng dòng bình luận hiện lên, lần này Lương An Vãn không ngồi yên không để ý đến nữa, cô cau mày dặn dò một câu: "Đừng ghi những từ cấm ở trong bình luận, có thể sẽ dẫn đến phòng livestream bị cấm sóng, cảm ơn đã phối hợp."
Dứt lời, tầm mắt của cô lại chuyển sang khuôn mặt của Nhân Sinh Hữu Đại Bính, dịu dàng an ủi: "Cô đừng sợ, làm theo lời tôi nói, cô sẽ không xảy ra chuyện gì đâu."
Nghe được lời này, lúc này Nhân Sinh Hữu Đại Bính mới phản ứng lại, vội vàng mang theo vali rời đi.
Lúc này không phải giờ cao điểm, thang máy chung cư còn đang dừng lại ở tầng của Nhân Sinh Đại Hữu Bính. Cô đi tới nhấn nút một cái, cửa thang máy lập tức mở ra.
Cô vẫn chưa ngắt kết nối với Lương An Vãn, nên khi cánh cửa thang máy khép dần cho đến khi chỉ còn một khe hẹp, tất cả khán giả trong phòng livestream đều chứng kiến cảnh tượng rợn người: Vương Bình ăn mặc chỉnh tề nhưng tay cầm dao phay, mặt mày biến sắc, hốt hoảng xô cửa đuổi theo.
[Mẹ mẹ mẹ mẹ nó! Streamer tính không sai chút nào, Vương Bình thật sự muốn phạm pháp!]
[Mẹ ơi, con sợ quá! Đây không phải là phòng livestream huyền học bình thường sao, sao lại đột nhiên trở thành như thế này rồi?]
Lương An Vãn trấn an cảm xúc của mọi người: "Mọi người đừng sợ, anh ta sẽ không được như ý nguyện đâu."
Nói xong, cô sợ Nhân Sinh Hữu Đại Bính tự loạn đầu trận tuyến, dịu dàng nói: "Cô yên tâm, tôi nhìn tướng mạo của cô, tuy rằng cô có dấu hiệu tai ương đổ máu nhưng sẽ không thật sự nguy hiểm đến tính mạng hoặc là bị thương. Đoán chừng lần này chỉ có kinh sợ nhưng không nguy hiểm."
Môi của Nhân Sinh Hữu Đại Bính run rẩy, cô cứng đờ gật đầu, chuyện xảy ra hôm nay còn kí©h thí©ɧ hơn cả trải nghiệm hai mươi mấy năm qua.
Giọng cô hơi run lên: "Cảm ơn streamer, bây giờ tôi báo cảnh sát trước."
Lương An Vãn gật đầu, còn nói thêm: "Cô không cần ngắt kết nối."
Có cô và cư dân mạng trong phòng livestream đi cùng, có thể giảm bớt cảm xúc khẩn trương của cô ấy ở một mức độ nhất định.
Phải biết rằng, một mình sẽ khuếch đại vô hạn nỗi sợ hãi trong lòng. Có khả năng vốn dĩ không có chuyện gì, nhưng vì sợ hãi mà lại biến khéo thành vụng, chỉ tăng thêm biến cố.
Tiếng nói của Lương An Vãn giống như một tia sấm sét trên mặt đất bằng phẳng, nổ vang trên đầu Nhân Sinh Hữu Đại Bính và tất cả người xem trong phòng livestream.
[Mẹ nó, xã hội luật pháp, chẳng lẽ Vương Bình còn muốn gϊếŧ người sao?]
[Trời đất ơi, không phải là streamer đang đùa giỡn bọn tôi đó chứ, nghe dọa người quá đi mất!]
[Chị gái đừng sợ, tôi đã báo cảnh sát cho cô rồi!]
Từng dòng bình luận hiện lên, lần này Lương An Vãn không ngồi yên không để ý đến nữa, cô cau mày dặn dò một câu: "Đừng ghi những từ cấm ở trong bình luận, có thể sẽ dẫn đến phòng livestream bị cấm sóng, cảm ơn đã phối hợp."
Dứt lời, tầm mắt của cô lại chuyển sang khuôn mặt của Nhân Sinh Hữu Đại Bính, dịu dàng an ủi: "Cô đừng sợ, làm theo lời tôi nói, cô sẽ không xảy ra chuyện gì đâu."
Lúc này không phải giờ cao điểm, thang máy chung cư còn đang dừng lại ở tầng của Nhân Sinh Đại Hữu Bính. Cô đi tới nhấn nút một cái, cửa thang máy lập tức mở ra.
Cô vẫn chưa ngắt kết nối với Lương An Vãn, nên khi cánh cửa thang máy khép dần cho đến khi chỉ còn một khe hẹp, tất cả khán giả trong phòng livestream đều chứng kiến cảnh tượng rợn người: Vương Bình ăn mặc chỉnh tề nhưng tay cầm dao phay, mặt mày biến sắc, hốt hoảng xô cửa đuổi theo.
[Mẹ mẹ mẹ mẹ nó! Streamer tính không sai chút nào, Vương Bình thật sự muốn phạm pháp!]
[Mẹ ơi, con sợ quá! Đây không phải là phòng livestream huyền học bình thường sao, sao lại đột nhiên trở thành như thế này rồi?]
Lương An Vãn trấn an cảm xúc của mọi người: "Mọi người đừng sợ, anh ta sẽ không được như ý nguyện đâu."
Môi của Nhân Sinh Hữu Đại Bính run rẩy, cô cứng đờ gật đầu, chuyện xảy ra hôm nay còn kí©h thí©ɧ hơn cả trải nghiệm hai mươi mấy năm qua.
Giọng cô hơi run lên: "Cảm ơn streamer, bây giờ tôi báo cảnh sát trước."
Lương An Vãn gật đầu, còn nói thêm: "Cô không cần ngắt kết nối."
Có cô và cư dân mạng trong phòng livestream đi cùng, có thể giảm bớt cảm xúc khẩn trương của cô ấy ở một mức độ nhất định.
Phải biết rằng, một mình sẽ khuếch đại vô hạn nỗi sợ hãi trong lòng. Có khả năng vốn dĩ không có chuyện gì, nhưng vì sợ hãi mà lại biến khéo thành vụng, chỉ tăng thêm biến cố.
5
0
2 tháng trước
4 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
