TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 91
Chương 91: Võ lâm manh chủ: thư sinh đừng hắc hóa 31

"Thu Tư Vũ!" Lãnh Cô Hàn đầu đau như búa bổ, vội vàng lao tới ôm chặt lấy nàng.

Chậc chậc chậc...

"Nữ nhân phát điên thật đáng sợ... Người ta sợ quá đi mất..." Giọng Phấn Cửu Cửu nhỏ như muỗi.

Sủng Ái vẫn giữ nụ cười dịu dàng trên môi, như thể chẳng hề có chuyện gì xảy ra.

"Thôi đi, thôi đi..." Phấn Cửu Cửu trợn trắng mắt. "Tạm thời tha cho Thủy Nguyệt Cung, lát nữa còn có một trận kịch chiến nữa kìa..."

"Ngại quá nha!" Sủng Ái cười nhạt, trong mắt thoáng ánh lên tia giảo hoạt. "Không cẩn thận chém gãy mất Thanh Liên Kiếm rồi."

Ánh mắt của đám đệ tử Thủy Nguyệt Cung nhìn nàng như thể muốn ăn tươi nuốt sống.

"Nói cho rõ, ta chỉ đến đây để giúp các ngươi thanh lọc lại môn phái một chút thôi mà." Nàng mỉm cười như gió xuân, giọng nói êm đềm.

Mọi người: "..."

Vậy nên... ngươi chém gãy Thanh Liên Kiếm chỉ để... “giúp thanh lọc môn phái”?

"..." – Đệ tử Thủy Nguyệt Cung không thốt nên lời.

Bọn họ chợt nhận ra gọi nàng là “tiểu công tử” đúng là sai rồi.

Phải gọi là “tiểu ác ma” mới đúng!

"Ha ha ha... Tiểu công tử thật thú vị." Liễu Tùy Ý bay người lên đài, cười tủm tỉm: "Nếu tiểu công tử đã giành phần thắng, vậy thì mời xuống đài nghỉ ngơi, chờ đến lượt trận tiếp theo."

Sủng Ái khẽ gật đầu, mỉm cười nhẹ nhàng.

Liễu Tùy Ý cúi người nhặt hai đoạn Thanh Liên Kiếm trên mặt đất, quay sang hỏi Thu Tư Vũ:

"Đây... thật sự là Thanh Liên Kiếm?"

Thu Tư Vũ ánh mắt đầy oán độc, nghiến răng ken két:

"Ta nhất định phải gϊếŧ nàng!"

Lãnh Cô Hàn an ủi nàng vài câu rồi ôm nàng rời khỏi lôi đài.

Liễu Tùy Ý khẽ xoa mũi, tiện tay ném hai đoạn kiếm xuống dưới đài. Nhìn thế này thì chắc chắn không còn nghi ngờ gì nữa đó thật sự là Thanh Liên Kiếm.

"May mà ta không đuổi tiểu công tử đi, bằng không đã bỏ lỡ mất một đóa kỳ hoa rồi…" Trong lòng hắn thầm nghĩ.

Trên đài, trận đấu nối tiếp trận đấu.

Dù thua trận, các đệ tử Thủy Nguyệt Cung vẫn chưa rời đi, ánh mắt thường xuyên lén lút liếc về phía Sủng Ái.

Tiếng chuông đồng ngân vang, quản sự hô lớn:

"Vạn Độc Cốc Thánh nữ Mùi Hoa Phiến đấu với thiên kim của minh chủ Trình Cẩm Sắt!"

Mùi Hoa Phiến tay cầm roi đỏ rực, khoác xiêm y vàng nhạt, bước lên đài trong sự hò reo, tán thưởng vang dội khắp khán đài.

Trận đấu kéo dài khoảng nửa canh giờ, cuối cùng Mùi Hoa Phiến thất bại. Nàng không sử dụng quá nhiều độc, thế nên hơi lép vế trước Trình Cẩm Sắt.

"Trình Cẩm Sắt thắng!" Người tuyên trận hô lớn.

Một lúc sau:

"Trận tranh đầu bảng: Giáo chủ tà giáo – Tiểu công tử đấu với thiên kim của minh chủ – Trình Cẩm Sắt!"

[Gϊếŧ nàng!

Gϊếŧ nàng!

Gϊếŧ nàng!]

Một luồng oán hận cuộn trào dâng lên từ l*иg ngực, nhanh chóng quét sạch mọi suy nghĩ trong đầu Sủng Ái.

[Ký chủ! Giữ vững tinh thần a!] Giọng Phấn Cửu Cửu vang lên gấp gáp.

Năng lượng oán hận của nguyên chủ quá mạnh, đang có xu hướng ảnh hưởng đến tâm trí của ký chủ. Đó không phải là dấu hiệu tốt.

7

0

3 tháng trước

1 tháng trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.