TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 161
Chương 160: Ngủ gật

“A!” Bạch Vị Ương đột ngột mở mắt, bị bóng người trước mặt dọa cho giật mình, bật ra tiếng kêu khẽ.

“Là anh.”

“Anh đứng lù lù trước đó làm gì, dọa chết em rồi.” Bạch Vị Ương ôm lấy l*иg ngực đang đập thình thịch.

Lăng Túc nhíu mày, đưa tay chạm vào tay cô lạnh buốt.

“Sao lại ngủ ở đây? Sao không lên phòng?”

“Quản gia Tề nói anh đang ngủ, em không muốn đánh thức anh.”

Bạch Vị Ương mang dép đứng dậy, ánh mắt sâu thẳm nhìn người đàn ông trước mặt. Không biết là do tâm lý hay vì đã ba ngày không gặp, gương mặt anh bỗng trở nên có chút xa lạ.

Cô vòng qua người anh, đang định rời đi thì cánh tay dài của Lăng Túc đã vươn tới, ôm cô vào lòng.

Cơ thể Bạch Vị Ương cứng đờ, ánh mắt lướt qua chiếc đồng hồ trên cổ tay anh, lòng dâng lên cảm giác khó tả. Cô đẩy anh ra, nói: “Em đi làm chút đồ ăn cho anh.”

Lăng Túc vốn chỉ muốn ôm cô một cái, nhưng thấy vẻ mặt nhạt nhẽo ấy, đành buông tay.

“Làm gì cũng được, anh không thấy đói lắm.”

“Được.” Bạch Vị Ương đáp khẽ, xoay người bước vào bếp.

Cái gọi là “làm đại” của Bạch Vị Ương, thực chất hoàn toàn không hề qua loa một bát mì sợi nhà làm, nước dùng thơm ngọt, sợi mì dai ngon, phần đồ ăn kèm thanh đạm nhưng bắt mắt, nhìn thôi đã muốn ăn ngay.

Có thể thấy cô đã bỏ nhiều tâm tư. Lăng Túc lập tức thấy đói bụng, nếm thử một miếng quả nhiên hương vị tuyệt vời.

Bạch Vị Ương đặt một ly nước lọc trước mặt anh: “Em lên tắm trước, anh ăn từ từ nhé.”

“Không ngồi ăn cùng anh?” Lăng Túc ngạc nhiên hỏi.

Nhà họ Lăng có một quy củ đàn ông ăn cơm, phụ nữ phải ngồi bên cạnh. Khi cô mới về làm dâu, từng không quen với điều này, sau đó lại rất thích, còn nói đó là một kiểu hưởng thụ.

Sao hôm nay lại?

“Em hơi mệt, muốn đi ngâm mình một chút.” Bạch Vị Ương mỉm cười nói.

“Vậy mau đi đi, tắm sạch rồi lên giường ngoan ngoãn đợi anh.” Sự lạnh nhạt cũng cần có mức độ, nếu bị cô phát hiện, chẳng phải mọi nỗ lực đều uổng phí sao?

Lăng Túc rất rõ, sau ba ngày nghỉ trở về, mình nên làm gì. Bạch Vị Ương khẽ thở dài trong lòng, chỉ cười nhẹ, không nói gì, rồi bước lên cầu thang.

Sau khi tắm xong bước ra, người đàn ông vẫn chưa quay lại phòng. Bạch Vị Ương chui vào chăn, nghĩ đến chuyện sắp xảy ra, trong lòng không khỏi thấp thỏm.

Nên từ chối sao?

Hay vờ như chẳng có chuyện gì từng xảy ra?

Cô không biết nên làm thế nào.

Đúng lúc ấy, Lăng Túc đẩy cửa bước vào: “Em tắm xong rồi à, vậy để anh đi tắm chút.”

Tiếng nước vang lên, khiến tim Bạch Vị Ương đập hơi nhanh, vấn đề rối rắm trong đầu cô vẫn chưa có đáp án. Vài phút sau, người đàn ông quấn khăn tắm bước ra, tóc còn nhỏ nước.

“Có cần em sấy tóc cho anh không? Không sấy sẽ cảm lạnh đó.”

“Không cần đâu, anh lau khô là được.”

Ánh mắt Bạch Vị Ương khẽ tối lại. Mấy ngày trước, mỗi lần anh tắm xong, đều kéo cô từ trên giường xuống.

“Vợ ơi, lại đây sấy tóc cho anh, em sấy thích thật đấy.”

“Lăng Túc, anh là trẻ con ba tuổi à? Tóc ngắn vậy mà cũng bắt em sấy.”

“Cho dù anh cạo trọc, cũng muốn để em sấy.”

Một chuyến nghỉ dưỡng trở về, mọi thứ dường như chẳng thay đổi, nhưng lại như đã thay đổi tất cả. Đôi môi mỏng của Bạch Vị Ương khẽ run, trong đôi mắt trong veo đầy nghi hoặc.

“Anh sợ em mệt thôi.” Lăng Túc dường như cũng chợt nhận ra gì đó, vội vàng bổ sung một câu.

Thế nhưng lời này lại quá yếu ớt, khiến người ta chẳng cảm nhận được chút sức nặng nào. Bạch Vị Ương chỉ ừm một tiếng rất nhẹ, rồi chui sâu vào trong chăn.

Lăng Túc lau khô tóc, lật chăn nằm xuống bên cạnh. Ngay khi cơ thể vừa chạm vào người phụ nữ bên cạnh, phản ứng sinh lý liền không kiềm chế được mà xuất hiện.

Anh suy nghĩ một chút, rồi đưa tay ôm lấy cô. Cơ thể trong lòng khẽ run lên, rồi xoay người ôm anh thật chặt.

“Làm sao vậy?”

“Lạnh.”

Bạch Vị Ương lao vào vòng tay anh, ôm lấy anh như thể người sắp chết đuối vớ được cọng rơm cứu mạng cuối cùng.

Có lẽ là vì quá nhớ anh, hoặc cũng có thể là vì thật sự quá lạnh, lúc này cô chẳng muốn nghĩ gì cả, chỉ muốn được như thế này dựa vào anh. Lăng Túc vỗ nhẹ lưng cô, đầu ngón tay khẽ vuốt ve mái tóc mềm mại của cô, cười nói: “Mới đi ba ngày thôi mà, đã nhớ anh rồi sao?”

12

0

3 tháng trước

2 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.