TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 46
Chương 46

Sắc mặt Lâm Trì Ngộ không tốt, cũng lập tức đứng dậy đi theo.

Hành lang ánh sáng mờ ảo, một đôi nam nữ đang ôm nhau, quấn quýt như đôi uyên ương, hôn nhau say đắm.

Đôi mắt quyến rũ của Nam Dịch Hoan quấn lấy cổ anh ta, tay Phó Cảnh Thần siết chặt eo cô ta, giam cô ta giữa mình và tường.

Lâm Trì Ngộ như bị sét đánh, đầu óc nổ tung, siết chặt nắm đấm định lao tới thì một giọng nói mềm mại vang lên sau lưng anh ta: “Tiểu Trì, cậu đang làm gì vậy?”

Mặt Dư Ca đỏ bừng, từ phía sau anh ta thò đầu ra, ngây ngô nghiêng đầu định nhìn: “Tôi cũng muốn xem.”

Tim Lâm Trì Ngộ run lên một cái, lập tức quay người lại bịt chặt mắt cô, hét lên: “Dư Ca!”

Tiếng hét này khiến đôi nam nữ đang chìm trong sự mờ ám giật mình tỉnh lại.

Sắc mặt Phó Cảnh Thần thay đổi, như bị điện giật, lập tức đẩy Nam Dịch Hoan ra, ánh mắt hoảng loạn quay đầu nhìn về phía phát ra âm thanh.

Dư Ca và Lâm Trì Ngộ đang đứng ở đầu hành lang bên kia, toàn thân anh ta toát mồ hôi lạnh, người cứng đờ tại chỗ.

Phó Cảnh Thần thở dốc, liếc nhìn Nam Dịch Hoan một cái rồi lùi lại vài bước, chạy về phía Dư Ca, trong lòng như rơi xuống vực sâu, hoảng loạn đến cực điểm.

Dư Ca đã thấy rồi?

Cô có thấy không?

Sắc mặt Phó Cảnh Thần đầy hoảng loạn, ánh mắt kinh hãi, không hiểu sao tim anh ta run lên từng hồi.

Nam Dịch Hoan bị đẩy bất ngờ, vai va vào tường, chắc chắn đã đỏ lên, cô ta cũng đứng chết trân tại chỗ.

Phó Cảnh Thần chạy đến trước mặt cô, vẻ mặt hoảng hốt, lắp bắp giải thích: “Tiểu Ca, tôi… tôi… tôi uống chút rượu.”

Lâm Trì Ngộ hít sâu một hơi, buông tay khỏi mắt cô, giọng khàn khàn: “Cậu ấy chưa thấy gì cả.”

Dư Ca lắc lư đứng đó, nghiêng đầu cười ngây thơ, trong mắt là sự trong trẻo: “Thấy gì cơ?”

Lâm Trì Ngộ mím chặt môi, ánh mắt nhìn Phó Cảnh Thần như muốn gϊếŧ người.

Phó Cảnh Thần như vừa được sống lại, ôm chặt eo cô, kéo cô vào lòng, vùi đầu vào cổ cô, mắt đỏ hoe: “Không sao rồi, không sao rồi.”

Dư Ca tựa vào vai anh ta, cúi đầu khẽ cười, ánh mắt vẫn trong veo, hai má đỏ bừng, cô ngước mắt lên hỏi: “Phó Cảnh Thần, sao anh lại hôn cô ta?”

Cô đã thấy rồi.

Tim Phó Cảnh Thần như ngừng đập trong một khoảnh khắc, toàn thân cứng đờ, là Nam Dịch Hoan chủ động, anh ta không chạm vào cô ta.

Sau đó chắc là do rượu, cô ta lại dụ dỗ anh ta, ôm chặt lấy anh ta rồi hôn lên, anh ta say rồi, nên… nên…

Đến khi anh ta phản ứng lại thì đã như vậy rồi.

Phó Cảnh Thần ôm lấy Dư Ca, giọng run rẩy giải thích: “Là cô ta chủ động dụ dỗ, tôi uống chút rượu, tôi...”

4

0

3 tuần trước

4 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.