TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 41
Chương 41

Khi ở Dung Châu, họ không chỉ xem múa rối, mà còn đi thuyền.

Lúc đó trời lạnh tuyết dày, đêm càng thêm tiêu điều, người xem kịch ít, người đi thuyền càng ít.

“Kịch đâu chỉ có một màn, hay là cô thấy không hay?”

Hắn đưa y phục cho nàng.

“Cũng không phải không hay.”

Trước đây ở trong cung Ngọc Kinh, Thương Nhung cũng chưa từng thấy loại kịch rối dây như vậy, nhưng nàng ôm y phục, cụp mắt xuống tìm lý do: “Ta còn phải niệm đạo kinh.”

“Không niệm một ngày thì sao?”

Chiết Trúc nói rất khẽ, thấy nàng ngẩng đầu, lại thì thầm: “Nhiều nhất, là khiến cô chịu khổ ở bên ta thêm một ngày.”

Thương Nhung không nói gì nữa.

Nàng quay người ôm y phục đi ra sau bình phong.

Chiết Trúc vừa rửa mặt xong, còn chưa lau khô nước bên tóc mai, lại nghe thấy tiếng sột soạt sau bình phong, hắn ngước mắt lên, qua lớp sa mỏng mờ ảo, hắn thấy nàng bỗng dưng thò đầu ra.

“Ta không thấy khổ.”

Nàng đột nhiên nói.

Nói xong, nàng cũng không quan tâm phản ứng của hắn thế nào đã quay người về, đứng thắt dây áo sau bình phong.

Mà Chiết Trúc chỉ im lặng không nói gì, đi đến trước giường cúi người lấy thanh nhuyễn kiếm bên gối, hắn vô thức lấy bình sứ đựng nước cỏ từ trong bọc đồ.

Trên lưỡi kiếm mỏng phản chiếu đôi mắt trong trẻo sạch sẽ của hắn.

Khớp tay hắn nắm chặt bình sứ.

Một lúc sau.

Hắn ném trả nó vào đống đồ vật lặt vặt kia.

Vở rối ở Cửu Nguyên Lâu hôm nay quả thật không phải là vở họ từng xem ở thành Dung Châu.

Tia sáng trắng phản chiếu từ gương đồng thật như ánh trăng lạnh lẽo, chiếu lên người con rối mặc xiêm y thêu hoa rực rỡ, tóc đen búi cao điểm xuyết trâm cài tóc và hoa lụa. Tiếng nhạc lạnh lẽo thê lương như dòng nước nhỏ giọt. Sợi dây điều khiển từng cử động của con rối, nhìn áo quần nó bay phấp phới, nhìn nó quay đầu nhìn xa xăm, trong một khoảnh khắc, nó dường như thực sự trở thành Hằng Nga bay lên cung trăng.

“Tốc Tốc, mơ xanh muối ở đây thật là ngon, các cháu mau nếm thử xem.” Mộng Thạch vừa ăn một quả mơ, thấy vị rất ngon, bèn đẩy đĩa sứ về phía Thương Nhung và Chiết Trúc.

Chiết Trúc chống khuỷu tay vào góc bàn, nghe tiếng cũng liếc nhìn đĩa sứ gần đó, hắn thuận tay bốc một quả cho vào miệng, vị chua chua ngọt ngọt khiến hắn nhướn mày. Hắn trông sang tiểu cô nương bên cạnh đang chăm chú nhìn lên sân khấu, lại bốc một quả đưa đến bên môi nàng.

Thương Nhung theo bản năng há miệng cắn lấy.

Không có báo trước, đôi môi mềm mại của nàng chạm vào đầu ngón tay hắn, chỉ là một cái chạm rất nhẹ, nhưng Chiết Trúc lập tức co ngón tay lại, hắn lại bất chợt nhìn nàng một cái.

15

0

2 tháng trước

1 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.